Tu sĩ kia chỉ kịp nói hai chữ này, thân thể của hắn đã lại bị hàn khí vây lấy, trở thành tượng băng, song hai chữ của hắn đã vang vọng ai cũng nghe thấy, khiến cả Thanh Long hội lẫn Thiên Không Hội đều oanh động.
“Cái gì!!”
“Kết Đan… Trời, thủ lĩnh Thanh Long hội, là Kết Đan!!”
“Cả Không thành không có mấy Kết Đan, Kết Đan cảnh không phải đều đã đi cầu vồng sao!!”
“Chết tiệt, ta cho tới bây giờ chưa thấy Kết Đan cảnh nào nhàm chán như vậy, có thể đi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng lại ở đây tổ chức kinh doanh kiếm điểm cống hiến!!”
Các tu sĩ trúc cơ đều biến sắc, đua nhau bỏ chạy ra xa.
Đối mặt Tu sĩ kết đan, dù họ có nhân số nhiều hơn nữa, cũng đều không được, lúc này trong đầu họ chỉ có một ý nghĩ, chính là phải chạy cho nhanh.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần làm sao có thể để cho họ đi, hắn hừ một cái, tiếng hừ chẳng khác gì tiếng sấm, nổ vang trong tai các tu sĩ Thiên Không Hội.
Các tu sĩ vặn vẹo giữa không trung, mất đi khống chế rơi xuống, bị tu sĩ Thanh Long hội bắt lấy trong phấn khởi và kích động.
Chỉ một tiếng hừ đã làm được như thế, ai nấy đều chấn động, nhất là những tu sĩ Thiên Không Hội bị bắt, không phải họ chưa từng gặp kết đan, Bạch Tiểu Thuần nơi đây cònđáng sợ hơn những kết đan họ từng gặp rất nhiều.
Từ đầu đến cuối, Bạch Tiểu Thuần đều chưa hề đi ra nửa bước, chỉ có xác của các tu sĩ giả đan bị ném ra.
Nhưng càng như thế, trong lòng người của Thanh Long hội, thủ lĩnh càng thêm thần bí khó lường, càng thêm kinh Thiên động Địa.
Bạch Tiểu Thuần làm việc này rất sảng khoái, hắn không hề có tí cảm giác mình kim đan đi ăn hiếp tu sĩ trúc cơ, mà lại còn chờ mong những chuyện thế này xảy ra nhiều nhiều một tí.
“Đâu phải ta chủ động ra tay, là họ đến trêu chọc ta.” Bạch Tiểu Thuần đắc ý nghĩ, cũng biết việc này không thể giấu được nữa, chuyện mình là tu sĩ kết đan sẽ nhanh chóng truyền khắp cả Không thành.
“Như vậy cũng tốt, vốn ta định tìm một cơ hội để lộ ra, nhằm khuếch trương cho Thanh Long hội, thế này càng thêm thuận lợi.” Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình bày mưu nghĩ kế rất lợi hại, cười đến là đắc ý.
Chuyện bên ngoài, tự nhiên có Thần Toán Tử Hứa Bảo Tài xử lý, hai người đã xuất hiện, xách tu sĩ Thiên Không Hội đi, giải quyết mọi việc.
Ngày hôm sau, trong cả bốn nội thành của Không thành đã có không ít người được nghe chuyện đêm qua, kể lại sinh động như thật.
“Nghe nói gì chưa, đêm qua Thiên Không Hội xuất động mười đại Giả Đan tu sĩ, hơn mười Trúc Cơ Đại viên mãn, một số Trúc Cơ Hậu Kỳ, tập kích Thanh Long hội, kết quả đại bại, tất cả người đi tham gia đều bị Thanh Long hội bắt!”
“Sao có thể…”
“Sao lại không có thể, có tin này còn kinh người hơn này, thủ lĩnh Thanh Long hội là… Tu sĩ kết đan!!”
Những tin đồn tương tự chỉ trong một ngày đã làm oanh động cả Không thành, được vô số người chú ý.
Vì Tu sĩ kết đan tại Không thành thật sự là quá ít quá ít, hầu như chẳng ai muốn lãng phí thời gian bên ngoài, càng không phụ thuộc bất kì tổ chức nào, họ chỉ cần hoàn thành một ít nhiệm vụ, nhanh chóng tích lũy điểm cống hiến, phi thăng cầu vồng.
Vì tứ đại thành trì dưới thác nước này chỉ là bên ngoài của Tinh Không Đạo Cực Tông, chỉ tương đương đệ tử ngoại môn mà thôi.
Theo sự tình truyền ra, danh khí Thanh Long hội trong nháy mắt trở nên vô cùng to lớn, cùng lúc, Thiên Không Hội lại hoàn toàn hỗn loạn, mấy ngày liền, Thiên Không Hội phái ra sứ giả, bỏ ra rất nhiều điểm cống hiến chuộc lại một số tu sĩ đã bị Thanh Long hội bắt.
Sau việc này, Thiên Không Hội cũng an tĩnh lại, nhưng Bạch Tiểu Thuần đã quá rành Thiên Không Hội.
Chỉ một mình Thiên Không Hội thì hắn không coi vào đâu, một mình hắn cũng có thể đi diệt, nhưng mà Thiên Không Hội là tôi tớ của gia tộc Thiên Nhân, mà Thiên Nhân này… lại chính là đồng tửu đã dẫn Bạch Tiểu Thuần tới đây.
từ lúc Bạch Tiểu Thuần biết chuyện này, thì cũng dập tắt ý niệm tiêu diệt Thiên Không Hội trong đầu.
Nhưng cũng sau việc này, Thanh Long hội càng thêm khuếch trương, quật khởi với một tốc độ vô cùng khủng khiếp.
Bạch Tiểu Thuần Trí Huyễn Đan bán ra cực nhiều, tràn ngập cả tứ đại nội thành, đồng thời, quy mô Thanh Long hội cũng bành trướng tới một mức độ khủng bố.
Nó thu hút rất nhiều tu sĩ tới tìm nơi nương tựa, ngay cả những gia tộc tu chân và tổ chức nhỏ trong Không thành cũng tới xin phụ thuộc.
điểm cống hiến hùng hậu, thủ lĩnh Kết Đan cảnh, hai cái hợp lại khiến Thanh Long hội chỉ không tới một năm đã từ một tổ chức nhỏ trở thành hội lớn thứ hai của Không Thành!
Động phủ của Thanh Long hội vẫn ở thành Bắc, nhưng đã thuê khu vực tốt nhất, nếu không phải tất cả động phủ và đất đai của Không thành không thể mua bán, e là Thanh Long hội đã mua luôn.
Bạch Tiểu Thuần vô cùng nhàn tản, có rất nhiều dược sư tới phụ luyện dược, Bạch Tiểu Thuần chỉ cần giữ bí mật đan phương mà thôi.
Song Thần Toán Tử và Hứa Bảo Tài lại vô cùng bận rộn, Bạch Tiểu Thuần nhìn hai người, lại nhớ tới những người khác, thầm nghĩ mình đã mạnh tới thế này, lẽ ra họ phải biết tới mới phải…
“Tống Khuyết nhất định là ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ, không biết thì cò hiểu được, nhưng còn Đại sư huynh không thể không biết a, sao vẫn chưa tới tìm ta?”
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần còn, Trần Mạn Dao lại tìm tới, vừa xuất hiện, đã tuyên bố với mọi người mình là đạo lữ của thủ lĩnh Thanh Long hội, là Bạch phu nhân, hôm nay Thanh Long hội thế lớn, thủ lĩnh Thanh Long càng như mặt trời ban trưa, thế nên không ai dám đắc tội với Trần Mạn Dao, đưa thẳng cô ta tới cho Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn thấy Trần Mạn Dao, đã biết nguyên do, rất đau đầu, cô ả này thuộc loại đuổi cũng không đi, Bạch Tiểu Thuần thở dài, phẩy tay, giữ cô nàng lại.
Trần Mạn Dao ở lại, vẫn tự nhận mình là đạo lữ của Bạch Tiểu Thuần, khiến cả Thanh Long hội đều cung cung kính kính, Bạch Tiểu Thuần cũng lười để ý tới, chỉ nghĩ tới Trương Đại Bàn, lo không biết người kia có gặp nguy gì không, bèn ra lệnh cho Thanh Long hội toàn lực đi tìm Trương Đại Bàn, đương nhiên không phải đi tìm người tên là Trương Đại Bàn, mà là tên thật của người kia, Trương Đại Hải.
Các tu sĩ đều cảm thấy đây là cơ hội lấy lòng thủ lĩnh, đua nhau đi tìm Trương Đại Bàn.
Ngay cả Thiên Không Hội cũng âm thầm tìm kiếm, mục đích không cần nói cũng biết, nhưng đành chịu thôi, Bạch Tiểu Thuần cũng đã nghĩ tới việc nay nên mới chần chừ đến nay, đành chỉ phái người đi giám sát Thiên Không Hội.
Trong lúc cả thành đi tìm Trương Đại Bàn, trong khu tây thành, có một gia tộc tu chân nho nhỏ, tộc trưởng gia tộc kia vừa mới phụ thuộc Thanh Long hội, đã trở thành đầu lĩnh nhỏ, cũng nhận được lệnh từ thủ lĩnh đi tìm Trương Đại Bàn, song sau khi đọc được những dòng miêu tả Trương Đại Bàn, thì cả người toát mồ hôi lạnh.
Hắn mơ hồ cảm thấy, người mà thủ lĩnh Thanh Long mô tả chính là cái người kia, rất giống cái kẻ nửa năm trước tự tới đây xưng là họ Trương, là Luyện Linh Sư… tên họ Trương này luyện hỏng mất của lão một món pháp bảo, làm lão nổi giận, bắt tên kia tới khu chuyên luyện linh, bắt hàng đêm đều phải luyện linh để đền lại tổn thất của mình.
Loại chuyện này, lão chỉ cần không trực tiếp giết người, Tinh Không Đạo cực tông sẽ không quản, nhưng sau thời gian dài, lão đã quên bẵng luôn mất việc này, giờ nghĩ tới, cả người run rẩy.
Lão nhớ lúc đó lão đã ra lệnh, chỉ cần tên kia kh ông chết, thì sẽ vẫn phải luôn luyện linh, giờ nhớ lại, cả người quặn lên vì sợ hãi, sợ Trương Đại Bàn có cái gì không hay xảy ra, vội vàng chạy tới khu luyện linh của gia tộc.
Vừa tới nơi, lão đã nhìn thấy Trương Đại Bàn đã thành người khô, hai mắt vô thần, chết lặng cầm một thanh phi kiếm, bên cạnh có gia phó đang quát tháo.
“Làm nhanh lên, nếu phi kiếm này ngươi còn luyện hỏng, gia gia sẽ…”
Người làm kia vừa nói đến đây, thì thấy gia chủ đến, vội chạy tới đón chào, còn chưa kịp nói gì, tộc trưởng đã thẳng tay tát mạnh một phát, người làm kia bị đánh bay ra ngoài hơn mười trượng.
“Sao dám ăn nói như thế, khốn kiếp, ngươi dám đối đãi với khách quý của ta như thế!”
Trương Đại Bàn run rẩy, lo lắng nhìn tộc trưởng.
Tộc trưởng còn lo lắng hơn cả Trương Đại Bàn, vội đi tới nâng Trương Đại Bàn dậy, cẩn thận hỏi.
“Đạo hữu, ngươi có phải Trương Đại Hải không?”
Bình luận