Trần Hạ Sơn nhìn kỹ Bạch Tiểu Thuần sau đó nói một câu liền không nói gì nữa, hắn nhắm mắt lại, năm tu sĩ Nguyên Anh bắt đầu hỏi các vấn đề, trong đó có hai người ánh mắt như điện, dường như đôi mắt có thể khám phá giả dối.
Bạch Tiểu Thuần trả lời từng câu hỏi trong suốt nửa ngày mới được đi ra, trên trán hắn đổ mồ hôi lạnh.
– Lão giả ba mắt nói ta có bản lĩnh… Hắn khen ta hay tổn hại ta đây? Ta chỉ tác thành hạnh phúc chung thân giữa đệ tử và con gái của hắn mà thôi… Nếu hắn làm khó dễ ta thì làm sao bây giờ?
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không đúng, suy nghĩ cả buổi cũng không có biện pháp, liền không nghĩ nữa.
Cuộc điều tra này diễn ra suốt nửa tháng, tất cả đệ tử đều bị điều tra, cũng không rõ Trần Hạ Sơn đã điều tra ra kết quả gì.
Thậm chí hắn cũng quan sát kỹ những thi thể kia, cũng không đưa ra kết luận gì.
May mắn khi Trần Hạ Sơn quay về, sự kiện tử vong không còn nữa, thời gian hai tháng trôi qua, hai tháng này Bạch Tiểu Thuần không gặp được Triệu Thiên Kiêu và Trần Nguyệt San, cũng không rõ bọn họ ra sao.
Lúc này chiến thuyền đã ở trên biển được sáu tháng, ở đường chân trời đã nhìn thấy đất liền, Bạch Tiểu Thuần mới lại nhìn thấy Triệu Thiên Kiêu cùng Trần Nguyệt San.
Không gặp mấy tháng, tu vi Triệu Thiên Kiêu tinh tiến hơn một ít, ánh mắt sáng ngời đi chung với Trần Nguyệt San, khí tức của hai người bọn họ ẩn ẩn mạnh hơn, dường như có được vật phẩm Kết Anh sẽ tiến vào Nguyên Anh cảnh.
Không ít người hâm mộ khi gặp cảnh này, cũng không khó đoán ra Trần Hạ Sơn có thu hoạch khi trở về, đệ tử và con gái của hắn chắc chắn sẽ đạt đựoc chỗ tốt.
Bạch Tiểu Thuần ê ẩm, lúc đi trên bong thuyền nhìn thấy Triệu Thiên Kiêu, Triệu Thiên Kiêu cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, tinh thần chấn động, Triệu Thiên Kiêu nhanh chóng kéo Bạch Tiểu Thuần vào góc khuất và nhét bình nhỏ vào tay hắn.
– Ta và chị dâu ngươi tiết kiệm, giữ lại một ít máu ngân ngư, sau khi ngươi về phòng nên nuốt nó vào, có tác dụng trợ giúp tăng tu vi.
Bạch Tiểu Thuần nghe vậy liền phấn chấn, hắn nhớ Trần Hạ Sơn truy tìm Ngân Long, hiện tại có bình ngọc này, hắn biết rõ Triệu Thiên Kiêu vẫn tin tưởng mình như trước.
– Gọi chị dâu nhanh vậy? Nàng biết không?
Bạch Tiểu Thuần cười nói, nội tâm thở ra một hơi, biết rõ không có việc gì, có lẽ lão giả ba mắt không gây phiền toái cho mình…
– Cũng biết… Chị dâu ngươi nhờ ta cảm tạ ngươi.
Triệu Thiên Kiêu xấu hổ, vội ho một tiếng, hắn nghiêm túc vỗ vai Bạch Tiểu Thuần.
– Tiểu Thuần, ngươi nên tu hành cho tốt, trong khoảng thời gian này ta thấy ngươi lãnh đạm việc tu hành, đây là không đúng, mấy ngày nữa chúng ta sẽ cập bờ, chiến lực bản thân mới là căn bản để đứng chân tại nơi đó.
– Man Hoang chi địa, có lẽ ngươi không hiểu nhiều lắm, ta sẽ nói rõ chi tiết cho ngươi biết, nội tâm ngươi biết là được rồi, sư phụ ta cũng mới nói với ta vào mấy ngày trước.
Triệu Thiên Kiêu kéo Bạch Tiểu Thuần vào trong góc, cũng không quan tâm người khác nhìn ra bọn họ thân cận, hắn nói nhỏ.
– Đại lục Thông Thiên dùng Thông Thiên Hải làm trung tâm phân nhánh thành bốn con sông lớn, những nhánh sông này giống như rễ cây, trong phạm vi của chúng có tồn tại linh khí, bởi vì đại lục Thông Thiên quá lớn, Thông Thiên Hà khó có thể lan tràn tới mỗi góc của đại lục, cho nên xuất hiện khu vực rộng lớn không có linh khí, chính là Man Hoang.
– Man Hoang không chỉ nằm ở ngoại vi, ở cuối hai nhánh sông lớn tồn tại khu vực không có linh khí bao phủ, cho nên mới có trường thành tồn tại.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng, hắn nhiều lần nghe về trường thành, thậm chí còn tìm Trần Mạn Dao nghe ngóng qua, biết rõ trường thành vô cùng trọng yếu với Tinh Không Đạo Cực Tông.
Hiện tại nghe Triệu Thiên Kiêu giới thiệu, bất kể lúc trước hắn có nghe qua hay không đều nghiêm túc lắng nghe, dù sao những việc này liên quan tới lịch luyện mười năm của hắn sau đó.
– Trường thành như một cái vòng tròn thủ hộ an toàn cho đông tây nam bắc Thông Thiên nhất mạch sinh sôi nảy nở, ngươi có thể gọi vòng tròn này là trường thành, ra khỏi trường thành là Man Hoang chân chính, Man Hoang cằn cỗi, quanh năm có chiến tranh, trừ địch nhân là oan hồn vô tận ra còn có thổ dân Hồn Sĩ trong Man Hoang!
– Hồn Sĩ?
Bạch Tiểu Thuần hỏi, hắn nhớ thế lực sau lưng Trần Mạn Dao.
– Ta cũng không hiểu nhiều, chỉ biết những Hồn Sĩ giống như cự nhân, phương thức tu hành tương tự tu sĩ, trong đó đa số tu hành luyện thể, dã man và hung tàn, chúng bắt được đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ ăn tươi nuốt sống ngay sau đó.
Triệu Thiên Kiêu nói đến đây, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh.
– Ăn tươi nuốt sống?
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động rất mạnh.
– Man Hoang cằn cỗi, Hồn Sĩ hấp thu hồn lực tu hành, bọn chúng khát vọng linh khí đến tận cùng, một khi tu sĩ bước vào và bị bọn chúng bắt lấy, tự nhiên phải ăn huyết nhục ấp thu linh khí trong máu huyết. Song phương thù hận nhau từ thời thượng cổ, những thổ dân dã man muốn tiến vào khu vực Thông Thiên Hải để chiếm giữ linh khí, chúng ta không thể để chúng đạt được ý nguyện.
Triệu Thiên Kiêu giải thích một lúc, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, hắn vô cùng ngạc nhiên nhưng không nghĩ nhiều.
– Sở dĩ Tinh Không Đạo Cực Tông xây dựng ba thành phân tông tại đây, nguyên nhân dùng để ngăn cản oan hồn và Hồn Sĩ tiến vào Thông Thiên Hà.
– Mấy ngày sau, vào lúc chúng ta lên bờ, ngươi sẽ nhìn thấy thành trì đầu tiên, đó là thành Đông Hải, linh khí nồng đậm và an toàn nhất trong các Giới thành.
Triệu Thiên Kiêu lo lắng Bạch Tiểu Thuần không biết tình hình cụ thể cho nên giải thích kỹ càng.
– Từ thành Đông Hải đi sâu về phía trước, linh khí càng ngày càng ít, dần dần suy yếu, nơi đó tồn tại tòa thành thứ hai, gọi là Giới thành, trong tòa thành này có trọng binh canh gác, chính là cửa ải thứ hai ngăn cản Man Hoang, cũng là tuyến phòng ngự dự bị.
Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó liền áp chế sợ hãi khi nghe Man Hoang ăn tươi nuốt sống tu sĩ, hắn nghiêm túc lắng nghe, bởi vì hắn không hiểu những việc này.
– Từ Giới thành đi sâu về phía trước sẽ không còn linh khí, đó là tòa thành thứ ba của trường thành.
– Tòa thành thứ ba cũng có tên là Trường thành, nơi đó là khu vực tu sĩ Thiết Huyết kinh khủng nhất Tinh Không Đạo Cực Tông canh giữ, mỗi người trong số bọn họ đều là sát thần, cho dù là ta cũng không muốn trêu chọc.
Nhắc tới tòa thành thứ ba, trong mắt Triệu Thiên Kiêu mang theo chấp nhất, tôn kính và hướng tới.
– Những người này tạo thành quân đoàn, gọi là quân đoàn Thiết Huyết, bọn họ vô cùng cường đại, bọn họ… Mới thật sự là tồn tại thủ hộ trường thành, cũng khai chiến với Hồn Sĩ Man Hoang quanh năm, tỷ lệ tử vong cực cao.
– Ta nghe nói nơi đó có năm quân đoàn, mỗi Bách phu trưởng trong bọn họ trở lại tông môn đều có địa vị hiển hách, bởi vì sau lưng bọn họ là Thiết Huyết Đường, Thiết Huyết Đường áp đảo Thiên Nhân, bọn họ là tông đường duy nhất do lão tổ Bán Thần tự mình nắm giữ!
Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền gật đầu, cảm thấy cái tên quân đoàn Thiết Huyết tràn đầy sát khí.
—————
Bình luận