– Hơn nữa ngươi cần Tụ Hồn Đan uy lực lớn, ta cần thời gian nghiên cứu và luyện chế, không phải không thể làm được, ta từ nhỏ đến lớn, mỗi khi luyện dược đều xảy ra đại sự…
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng lên tiếng, loại chuyện như vậy không thể giấu diếm, bởi vì sẽ xảy ra chuyện lớn.
– Không sao, luyện dược có thể xảy ra chuyện gì.
Bạch Lân vung tay lên, không cho là đúng.
– Ta nói thực, quân chủ, lúc đầu ta ở Linh Khê Tông, bởi vì luyện dược cho nên bầu trời đổ mưa a xít, quần áo vô số người bị ăn mòn… Có thể làm rất nhiều động vật nhỏ biến dị, còn rất nhiều chuyện đáng sợ khác…
– Có khả năng xuất hiện thiên lôi đánh nát động phủ của ta… Thậm chí Vạn Xà Cốc phía sau Linh Khê Tông cũng bị đan dược của ta san bằng.
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận giải thích, hai người sau lưng Bạch Lân nghe hắn nói cũng phải nhíu mày.
– Không phải một ít vấn đề nhỏ sao, không sao!
Bạch Lân chần chờ, lại vung tay cho qua.
– Ta còn chưa nói xong…
Bạch Tiểu Thuần xấu hổ, tiếp tục nói.
– Sau khi ta đi vào Huyết Khê Tông, ta cũng luyện dược tại đó, kết quả lò đan nổ tung… Đan dược sinh ra sương mù màu đỏ, người của cả một ngọn núi bị tiêu chảy tới mức hư thoát… Lại càng không cần phải nói Trí Huyễn Đan gây ảo giác cho nhiều người, phát sinh rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, đúng rồi, ta còn kém chút san bằng một ngọn núi…
Bạch Tiểu Thuần nói đến đây, hai người sau lưng Bạch Lân có tu vi Nguyên Anh, càng có thân phận Vạn phu trưởng cũng hãi hùng khiếp vía, nhất là Bạch Tiểu Thuần miêu tả rất kỹ càng, bọn họ hoảng sợ, cảm thấy Bạch Tiểu Thuần chính là ngôi sao tai họa.
Trọng yếu nhất, bọn họ nhận ra Bạch Tiểu Thuần không nói dối… Cũng nhìn hắn đang sớm nói cho bọn họ biết hậu quả khi hắn luyện đan.
Bạch Lân cũng nhíu mày, hơi do dự một lát nhưng lại vung tay lên.
– Không sao, ngươi phụ trách luyện dược là được, chuyện khác cứ giao cho bổn quân, ngươi cần gì cứ mở miệng, vấn đề do luyện dược sẽ có người xử lý.
Bạch Tiểu Thuần nghe lời này cũng thở ra một hơi, chính mình đã ăn ngay nói thật, nếu sau này có chuyện gì cũng không thể trách hắn.
– Những năm qua cũng có nhiều người nói với ta như vậy, dường như cuối cùng đều hối hận…
Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần nói thầm một câu, hắn hồi tưởng lại cuộc đời mình, hắn cũng cảm khái, ánh mắt nhìn thẳng Bạch Lân, Bạch Tiểu Thuần nhớ đối phương nói muốn cái gì có cái đó, vì vậy không khách khí lên tiếng.
– Ta muốn một trăm lò đan tốt nhất! Mỗi một lò đan đều cần luyện đan thành công ít nhất phải là tam phẩm, phải có đủ mùi thuốc, phẩm giai cao, tốt nhất là giống như đúc, bằng không chỉ thời gian làm quen lò đan cũng lãng phí thời gian, chính là lãng phí quân công.
Bạch Tiểu Thuần cố ý tăng thêm câu cuối cùng.
– Không thành vấn đề!
Bạch Lân nghe một trăm lò đan, còn nhiều yêu cầu như vậy nên suy nghĩ một chút, dù sao lò đan đáp ứng yêu cầu có giá trị rất cao, khi hắn nghe câu nói sau cùng của Bạch Tiểu Thuần liên gật đầu.
– Còn cần một vạn khối hỏa tinh thượng phẩm, những hỏa tinh không được tiết ra một chút hỏa lực nào, nhất định phải no đủ, một vạn khối chỉ có thể dùng trong một tháng, mỗi tháng đều phải có.
– Yêu cầu này đơn giản!
Bạch Lân cười nói, với hắn mà nói vấn đề linh thạch là không có áp lực gì.
– Còn cần ngũ sắc hỏa, lục sắc hỏa, thất sắc hỏa, bát sắc hỏa làm nhiên liệu!
Bạch Tiểu Thuần thấy bộ dáng Bạch Lân như vậy liền nói yêu cầu tiếp theo.
– Ta… Ta hết sức.
Bạch Lân do dự nhưng vẫn đáp ứng.
– Còn một ngàn Vân Hồn Điệp! Một ngàn Linh Căn! Một ngàn Hư Không Hoa…
Bạch Tiểu Thuần nói một hơi mấy chục loại dược thảo, mỗi một đều tồn tại trong Tinh Không Đạo Cực Tông nhưng muốn mua cần điểm cống hiến xa xỉ, thậm chí còn có một chút cần bài danh Tinh Không Đạo Cực bảng mới có thể mua được.
Có vài loại là dược thảo gần như tuyệt tích, Bạch Lân tài đại khí thô, nghe xong cũng đồng ý.
– Đúng rồi, luyện dược hao phí tu vi, hao phí tinh lực, hoàn cảnh nơi đây rất gian khổ, muốn ta luyện dược không gián đoạn, ta cần linh dịch cực phẩm để khôi phục!
Bạch Tiểu Thuần vắt hết óc cũng không nghĩ ra cái gì khác, vì vậy đổi biện pháp làm thịt một đao.
Hắn nói có lý có cứ, Bạch Lân cũng đáp ứng.
– Cho ngươi!
– Còn…
Trong mắt Bạch Lân bắn ra hàm quang, trên người hắn sinh ra sát khí.
– Ngươi muốn, ta cũng có thể cho ngươi, nhưng ta muốn, ngươi…
– Nếu là chuyện khác ta có thể làm không được, chỉ là việc luyện dược, Bạch Tiểu Thuần ta nói thành là sẽ thành!
Bạch Tiểu Thuần khoát tay, hắn cắt lời Bạch Lân và kiêu ngạo đáp một câu.
Hắn không cho phép người ta nghi ngờ khả năng luyện dược của mình.
Bạch Lân sững sờ, chẳng những không tức giận mà còn cười tươi, hắn tôn trọng người có bản lĩnh, Bạch Tiểu Thuần càng cao ngạo như vậy, hắn càng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có bản lĩnh.
Hắn cũng không muốn có ngoài ý muốn xuất hiện, dù sao trong Trường thành này không có người nào dám lừa gạt Bạch Lân hắn, nếu Bạch Tiểu Thuần cuối cùng không luyện ra cái gì, hắn sẽ cho Bạch Tiểu Thuần biết hậu quả khi lừa gạt hắn.
– Tốt, ngươi muốn những vật phẩm này, tối đa ba ngày sẽ có người đưa qua, ngươi còn yêu cầu gì cứ đưa ra, Bạch mỗ chỉ muốn kết quả cuối cùng!
Bạch Lân cười ha hả.
Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một lúc, ánh mắt nhìn qua đình viện số tám bên cạnh..
– Chỉ sợ đình viện của ta không thể chứa hết một trăm lò đan… Khục khục, đình viện số tám có lão đầu đắc tội ta.
Tính cách Bạch Tiểu Thuần cẩn thận, lão đầu bên cạnh không thèm quan tâm tới hắn, đến nơi này cướp đoạt không nói, lúc gần đi còn oán độc nhìn mình, Bạch Tiểu Thuần đã sớm nhìn rõ, bởi vì hắn vừa đến cho nên không muốn làm lớn chuyện nên bỏ qua cho lão đầu kia
Trước mắt phát hiện Bạch Lân xem trọng Tụ Hồn Đan như vậy, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình nên đưa ra một ít điều kiện, vì vậy mới nhờ Bạch Lân xử lý lão đầu.
Bạch Lân giật mình, hắn thâm ý sâu sắc nhìn Bạch Tiểu Thuần.
– Bạch Tiểu Thuần, ngươi cũng đã biết, ngươi yêu cầu càng nhiều thì càng không thẻ thất bại… Từ hôm nay trở đi, đình viện số tám sẽ thuộc về ngươi! Về phần Trần đại sư… Hai người các ngươi sẽ không gặp nhau trong mười năm, mặt khác…
Bạch Lân hất tay áo lên, không chờ hắn nói xong bên phía tường thành có tiếng nổ mạnh vang lên, tiếng nổ mạnh làm cả chủ thành chấn động, sắc mặt mọi người biến hóa.
Bạch Lân mở to mắt nhìn sang, Bạch Tiểu Thuần cũng chấn kinh, lập tức nhìn sang hướng tường thành, trên tầng mây lờ mờ bên ngoài tường thành có vòng xoáy xuất hiện, vòng xoáy khổng lồ không thấy giới hạn, oan hồn vô cùng vô tận hiện thân, dường như thoát ra khỏi lao tù vọt ra khỏi vòng xoáy tấn công tường thành.
Số lượng nhiều đến mức người nhìn thấy cũng phải hoảng hốt, số oan hồn kia lệ khí kinh người, thậm chí những tu sĩ chém giết vô số năm không tránh né kịp đã bị oan hồn vây quanh, lúc oan hồn tản đi, những tu sĩ kia biến thành thây khô.
—————
Bình luận