Khi đến chiến thuyền, sau đó lại bước vào vùng đất lạ lẫm nơi đây, Tống Khuyết hắn nghẹn đủ lâu rồi, hắn bộc phát toàn bộ tiềm lực để quật khởi, từ nay về sau thoát khỏi Bạch Tiểu Thuần, cũng muốn đối phương quỳ trước mặt hắn, chờ mình giẫm nát đối phương dưới chân.
Thậm chí hắn còn tưởng tượng, sau khi mình giẫm lên người Bạch Tiểu Thuần thì hắn sẽ chỉ vào mũi Bạch Tiểu Thuần nói cho hắn biết, sau này hắn nhìn thấy mình phải lập tức quỳ xuống rời đi.
Cho dù hắn nghĩ thế nào, thậm chí nằm mộng cũng nghĩ… Không ngờ khi đến nơi đây vẫn bị áp chế, lại không có khả năng xoay người hay vùng lên tí tẹo nào, hắn có cảm giác thiên băng địa liệt… Bạch Tiểu Thuần dùng thân phận Vạn phu trưởng hàng lâm thế giới quan của hắn.
Tống Khuyết nghĩ vậy liền bi phẫn chảy nước mắt.
Khi thấy Tống Khuyết chảy nước mắt, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, hắn tiến lên quát tháo đám thuộc hạ.
– Các ngươi làm gì, thu hồi sát khí của các ngươi cho ta, đây là cháu của ta, các ngươi hù dọa hắn như vậy, hắn chính là hài tử.
Bạch Tiểu Thuần quát tháo đám tu sĩ chung quanh, quay đầu ôn hòa nhìn qua Tống Khuyết, thở dài sờ đầu Thống Khuyết.
Nghe Bạch Tiểu Thuần nói mình là hài tử, trán Tống Khuyết nổi gân xanh, hắn rống lớn một tiếng.
– Bạch Tiểu Thuần!
Hắn vừa nói xong liền phun ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn ngã xuống ngất đi.
Đây là lần thứ hai hắn ngất đi, lần đầu tiên là lúc ở dưới Không thành Tinh Không Đạo Cực Tông…
Sáng sớm hôm sau, vào lúc Tống Khuyết tỉnh lại hắn âm trầm nhìn chung quanh, hắn cắn răng rời khỏi nơi này, chờ hắn bước ra khỏi gian phòng đã nhìn thấy ba tu sĩ xuất hiện trước mặt, một người trong đó chính là Triệu Long, Triệu Long mặt không biểu tình nhìn Tống Khuyết, đáy lòng có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng.
– Đại nhân tiếp tục bế quan, trước khi bế quan có lệnh, ngươi đã bị trưng dụng, từ nay về sau ngươi chính là một trong những thân vệ của đại nhân, không được sơ sót.
Tống Khuyết ngẩng đầu lên, hô hấp dồn dập, trong mắt mang theo giận dữ.
– Tống Khuyết, nhớ kỹ thân phận của ngươi, với hành động làm càn của ngươi ngày hôm qua, nếu ở quân đoàn khác đã bị lăng trì xử tử, đại nhân nhớ tình bạn cũ, chẳng những không có xử phạt ngươi, thậm chí còn ưu ái có thừa… Triệu Long ta là thống lĩnh thân vệ của đại nhân, tuyệt đối không cho phép có người nào dám bất kính với đại nhân.
– Ngươi tiếp tục bướng bỉnh như thế, vì đại nhân, ta chỉ có thể tiễn ngươi ra đi.
Triệu Long lườm Tống Khuyết một cái thật sâu, chuyện này hắn không xin chỉ thị của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng nhìn ra mánh khóe giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Tống Khuyết, hắn thân là thống lĩnh thân vệ, có một số việc hắn phải ngăn chặn khi nó chưa xảy ra, nếu như Tống Khuyết thực không biết phân biệt, cho dù Bạch Tiểu Thuần ngày sau có trách tội thì hắn cũng phải ra tay diệt Tống Khuyết!
Mấy năm trôi qua, hắn đi theo Bạch Tiểu Thuần, đã sớm xem vinh quang của Bạch Tiểu Thuần chính là vinh quang của mình, không cho phép kẻ nào bất kính.
Trong mắt hắn không có sát ý nhưng Tống Khuyết lại cảm nhận được Triệu Long lúc này còn đáng sợ hơn khi hắn sinh ra sát khí, ánh mắt đối phương như khoét sâu vào tâm thần của hắn.
Thân thể Tống Khuyết chấn động, hắn hiểu đối phương nói được làm được.
Thời gian trôi qua, lại qua nửa tháng, Tống Khuyết cắn răng chịu đựng, hắn bắt đầu quen thuộc chuyện trở thành thân vệ của Bạch Tiểu Thuần, lúc này Bạch Tiểu Thuần lại xuất quan.
Trong nửa tháng, hắn ổn định Bất Tử Trường Sinh Công của mình, cũng bảo trì thân thể và tu vi ở trạng thái đỉnh phong, đồng thời quan trọng hơn, trong nửa tháng hắn bế quan không ngừng quen thuộc tốc độ cực hạn, dường như thế giới này trở nên chậm chạp hơn trước.
Rốt cuộc hắn cũng không còn lạ lẫm với cảm giác như vậy, lần này hắn xuất quan ngồi trong thư phòng trụ sở đệ tam quân, nghe một Thiên phu trưởng đi tới báo cáo công tác.
Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình dù sao cũng là Vạn phu trưởng, cho nên nghe rất nghiêm túc, sau kh Thiên phu trưởng tự thuật mọi việc, Triệu Long đi tới, hắn cúi đầu trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hắn giới thiệu những chuyện xảy ra bên ngoài Trường thành và tình hình trong đệ tam quân.
Lưu Lệ đứng sau lưng Bạch Tiểu Thuần, nàng đang bóp vai Bạch Tiểu Thuần, nữ tu tướng mạo xinh đẹp tuyệt luân với tư cách thân vệ đi theo Bạch Tiểu Thuần nhiều năm, ngày bình thường mặt lạnh với mọi người, cho dù ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần cũng như thế, vào lúc Bạch Tiểu Thuần mỏi mệt thì nàng đều đi tới sau lưng bóp vai cho Bạch Tiểu Thuần.
– Trong cung điện dưới mặt đất, đến nay đã phát hiện hơn trăm động quật lớn, trên mặt đất đều có hài cốt kinh người, cũng xuất hiện hai cái Thiên Thú Hồn, bên ta đoạt được một cái, Man Hoang đoạt được một cái.
– Tin tức này truyền đi từ nửa tháng trước, dường như bên dưới cả trăm động quật và cung điện còn tồn tại khu vực kinh người, hôm nay đã có không ít người đang tìm kiếm cửa vào.
Triệu Long thấp giọng bàn giao những tin tức mình biết được.
– Còn có thân vệ Tống Khuyết vừa tiến vào, mấy ngày qua biểu hiện còn có thể, người này có phản cốt, từng nhiều lần lộ ra ý bất tuân, ty chức ý định đưa hắn vào cung điện dưới mặt đất trong Man Hoang lịch lãm một phen.
Bạch Tiểu Thuần nhìn Triệu Long, lắc đầu cười cười.
– Được rồi, cũng đừng có đi hại chết hắn, dù sao ta là dượng hắn, tiểu hài tử nha, cũng có chút tùy hứng, như vậy cũng tốt, ngươi chuẩn bị một phen, qua mấy ngày nữa chúng ta đi Giới thành một chuyến, ta trở thành Vạn phu trưởng, cũng có thể thay mặt đệ tam quân đi chiêu mộ một ít thiên kiêu.
Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, hắn đã chuẩn bị kế hoạch này từ lâu, lúc này nhìn thấy Tống Khuyết, Bạch Tiểu Thuần cảm giác mình nên kiếm thêm nhiều người vào làm thủ hạ.
Triệu Long nghe xong lời này lập tức khẩn trương, đang muốn khuyên bảo nhưng nhìn thấy tâm ý Bạch Tiểu Thuần đã quyết, trầm ngâm một lúc liền đồng ý, bắt đầu chuẩn bị, trong đó an nguy của Bạch Tiểu Thuần được hắn đặt lên đầu tiên.
Cho nên lúc này hắn không đi đệ tam quân nhưng một hơi điều động năm ngàn tu sĩ đi theo cùng, cũng điều động năm người trong mười đại Thiên phu trưởng đi theo.
Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần giao ngọc giản xin phép rời khỏi Trường thành đi Giới thành trưng binh đưa tới chỗ Bạch Lân, Vạn phu trưởng xuất hành không phải chuyện nhỏ, cần quân chủ đồng ý mới được.
Bạch Lân cầm ngọc giản xem xong liền hiểu rõ, nhất định là Bạch Tiểu Thuần ý định ra ngoài uy phong một phen, cũng muốn đám đồng bạn năm đó biết rõ hắn lợi hại thế nào, hành vi này không chỉ xuất hiện trên người Bạch Tiểu Thuần, dĩ vãng có rất nhiều Thiên phu trưởng cũng làm thế.
Nghĩ đến tính cách của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Lân thở dài, không có ngăn cản, hắn truyền âm dặn dò Bạch Tiểu Thuần một phen, càng dạy hắn một ít phương pháp làm việc, Bạch Tiểu Thuần nghe xong trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm thấy Bạch Lân đang truyền kinh nghiệm cho hắn.
—————
Bình luận