Lúc này Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn chằm chằm vào Thiên Nhân Thổ hồn trong túi trữ vật, ánh mắt mang theo ánh lửa nóng bỏng.
– Lấy được Thiên Nhân Thổ Hồn… Chuyến hành trình Bạch gia này, mặc dù nguy hiểm, thế nhưng… Đáng giá!
Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới đây, bỗng nhiên giật mình, cảm giác mình nghĩ như vậy rất nguy hiểm, việc này rõ ràng giống như một bộ cầu phú quý trong nguy hiểm, lập tức hắn bị hù đến mức run rẩy, tranh thủ thời gian lần nữa sửa chữa sai lầm trong khuynh hướng của mình.
– Không đúng không đúng, ý nghĩ của ta lại sai rồi, không đáng, một chút cũng không đáng… Thiên Nhân Hồn này, chỉ có thể coi là chút an ủi mà thôi.
Bạch Tiểu Thuần vỗ đầu một cái, như muốn dập tắt ý nghĩ không đúng vừa nhen nhóm lên trong đầu mình vậy.
– Tuy nhiên, đổi lại góc độ suy nghĩ, bản thân mình đang ở Man Hoang, vốn là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, thân thể không tự chủ được a.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới lấy ra Thiên Nhân Hồn, trong mắt mang theo chờ mong, hít thở thật sâu, như muốn làm căng tràn bộ ngực vậy.
Trong nháy mắt khi Thiên Nhân Thổ Hồn xuất hiện trước ngực Bạch Tiểu Thuần liền vận dụng bí pháp Thôn Phệ Thiên Nhân Hồn đoạt được trong táng cung.
Bạch Tiểu Thuần vận chuyển bí pháp đến đâu Thiên Nhân Thổ Hồn phát ra quang mang màu vàng đến đấy, từng tia sáng phóng thẳng lên trời chiếu rọi bát phương hóa thành vô số quang tuyến mà mắt thường có thể nhìn thấy được rồi sau đó lại dung nhập vào toàn thân Bạch Tiểu Thuần.
Cảm giác dung hợp Thiên Nhân Hồn lại hiển hiện lần nữa trong lòng Bạch Tiểu Thuần, người khác không trải qua quá trình dung hợp Thiên Nhân Hồn thế nhưng bản thân Bạch Tiểu Thuần đã trải qua ba lượt đương nhiên không cảm thấy lạ lẫm chút nào. Hắn điều chỉnh hô hấp bản thân, việc dung hợp cũng không tốn quá nhiều thời gian, sau khi tất cả quang mang đều dung nhập trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần, hắn chậm rãi mở hai mắt ra.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, mặc dù tu vi của mình không có gia tăng, thế nhưng chiến lực của hắn… Tại thời khắc này, bạo tăng không ít, hắn “nhìn thấy” trong cơ thể của mình đang cất giấu bốn vòng xoáy kinh người.
Mỗi một vòng xoáy chính là một phân thân của Bạch Tiểu Thuần.
Bốn phân thân có tu vi và cường độ thân thể không khác gì so với bản tôn, cho dù là thần thức cũng giống như vậy, một khi phóng xuất ra, tính cả bản tôn chẳng khác gì biến thành năm người.
Năm tên Thiên Đạo Kim Đan đại viên mãn, năm thân thể có Bất Tử Trường Sinh Công tầng thứ ba chạm đến gông cùm xiềng xích! Bất cứ người nào cũng có lực đấu với Nguyên Anh sơ kỳ một trận, thậm chí có thể chém giết Nguyên Anh sơ kỳ.
Nếu xuất hiện toàn bộ… Mức độ đáng sợ còn hơn cả Nguyên Anh trung kỳ!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn hưng phấn không chịu nổi, vào lúc này hắn cũng có một ít cảm giác mình có lực tự vệ trong Man Hoang.
– Ta có bốn đại phân thân, từ đó cho dù gặp Nguyên Anh Đại viên mãn đuổi theo, muốn nghiền ép ta là việc không có khả năng… Trừ phi Thiên Nhân đuổi giết, đáng tiếc nếulão tổ Thiên Nhân đánh tới ta không có lực phản kháng, chỉ có thể sử dụng hồn Bán Thần trong tháp!
Tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, mặc dù hắn khẩn trương nhưng trước mắt không tìm ra đường ra nào khác.
Hắn hiểu rõ, Bạch gia sẽ không bỏ qua cho mình, từ khi đi lên con đường này sẽ gặp đuổi giết không ít, hắn tin tưởng mình kéo dài một thời gian, Bạch gia sẽ không chịu nổi.
– Cứ nhìn xem ai là người kiên trì tới cuối cùng, nếu thật sự ép ta, ta sẽ dùng hồn Bán Thần trong tháp, ta cũng không tin không làm Thiên Nhân trọng thương, cho dù ta không giết được, hai đại gia tộc khác hoặc là thế lực đối địch thành Cự Quỷ sẽ bỏ qua cho Bạch gia!
Bạch Tiểu Thuần suy tính cẩn thận, hắn cắn răng quay người đi thẳng về nơi xa, mục tiêu của hắn không phải là thành Cự Quỷ, hắn có ý định đi vào sâu trong Man Hoang, từ đó né tránh qua thời gian hiện tại..
Bạch Tiểu Thuần đi không bao xa, bên ngoài Bạch gia, tộc trưởng Bạch gia bộc phát sát khí ngập trời, chung quanh người hắn có vô số oan hồn gào thét ngưng tụ cùng một chỗ tạo thành chiếc thuyền lớn chở hắn bay đi với tốc độ kinh người.
Tốc độ cực nhanh, đã vượt qua khỏi tốc độ của bản thân tộc trưởng Bạch gia, hắn sử dụng bí pháp này cũng tiêu hao thật lớn, bởi vì hắn là tộc trưởng Bạch gia cho nên có đủ hồn dược khôi phục nên không sợ tiêu hao.
Chẳng qua hắn không hài lòng với tốc độ như vậy nhưng không có lựa chọn nào khác, sử dụng tu vi bản thân gia trì lên hồn chu, tốc độ của hồn chu tăng lên nhanh hơn.
Giữa tiếng nổ vang, trong thiên địa xuất hiện một tàn ảnh rót vào trong đầu hắn, đó là thần ấn của lão tổ chỉ dẫn phương hướng cần đi.
– Nhanh một chút!!
Tộc trưởng Bạch gia cảm nhận thần ấn dị động, thần ấn chỉ dẫn Bạch Tiểu Thuần đang bỏ chạy, hắn cách mình khoảng cách rất xa, nếu hắn duy trì tốc độ như vậy, ít nhất cần ba ngày mới đuổi kịp.
Ba ngày này trái với lệnh của lão tổ không nói, bản thân tộc trưởng Bạch gia cũng không chờ được, hắn có tâm muốn giết Bạch Tiểu Thuần như hắc ám thôn phệ vạn vật, một giây không giết Bạch Tiểu Thuần thì hắn càng đau đớn.
Nhìn thấy đối phương bỏ chạy, đôi mắt tộc trưởng Bạch gia đỏ rực, hắn nâng tay phải lên vỗ vào trán của mình một cái, dưới cái vỗ của hắn, trong mi tâm xuất hiện hào quang màu tím.
Hào quang màu tím vừa xuất hiện, không gian chung quanh hắn hóa thành màu đỏ, đó là một lá cờ nhỏ, tộc trưởng Bạch gia thi pháp rót hồn lực vào trong lá cờ, lá cớ biến lớn thành cây quạt, hắn cầm nó vào trong tay.
– Nghịch tử, ngươi trốn không thoát!
Tộc trưởng Bạch gia há to miệng phun một đám bản mệnh chi khí của mình vào trong lá cờ, lá cờ to như cây quạt bành trướng, cùng lúc đó tộc trưởng Bạch gia đổ rất nhiều hồn dược vào lá cờ.
Lúc này lá cờ nổ tung, sau tiếng nổ, không gian chung quanh xuất hiện vô số tia chớp, ánh mắt tộc trưởng Bạch gia đỏ rực, hắn cắm lá cờ này vào thân thuyền.
Oành!
Hồn chu chấn động, vô số tia chớp vờn quanh hồn chu, tốc độ của nó gia tăng vài chục lần!
Dường như nó nhanh hơn cả tia chớp, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ở phía chân trời, loại tốc độ này không phải Nguyên Anh có được, nó có thể sánh ngang Thiên Nhân!
—————
Bình luận