Càng nghĩ như vậy, tâm hắn càng phiền, hết lần này tới lần khác không thể xử tử phạm nhân, lấy thân phận của hắn, hắn biết người ra lệnh là Cự Quỷ Vương, muốn đưa tới nơi này dò hỏi manh mối.
Vào lúc hắn nói ra câu này, đội trưởng bên cạnh Bạch Tiểu Thuần biến sắc, thậm chí Tôn Bằng cũng sững sốt, bọn họ đề cử Bạch Tiểu Thuần là hảo ý, hiện tại hảo ý bị Lý Húc biến thành chuyện xấu.
Bạch Tiểu Thuần đi tới, hắn cau mày nhìn sang Lý Húc.
Đội trưởng ba khu và bốn hắc tiên nghe xong sắc mặt như thường nhưng trong lòng cười lạnh, nhất là hắc tiên ba khu khác, bọn họ có kiêu ngạo của mình, ngay cả bọn họ cũng không hỏi ra, mao đầu tiểu tử như Bạch Hạo dù có chút bổn sự nhưng không có khả năng hỏi ra cái gì.
– Có thể cạy miệng hay không! Không cạy được thì hiện tại cút ra khỏi ma lao cho ta.
Lý Húc vô cùng bạo ngược, mọi người cúi đầu im lặng không nói gì, Tôn Bằng thầm than, đội trưởng càng run rẩy không nói ra lời nào.
Bạch Tiểu Thuần mất hứng, hắn biết rõ Lý Húc nhìn mình không vừa mắt, lúc này không phải mình muốn tới, là đối phương tìm mình.
– Muốn phát tiết tức giận lên người ta… Đá ta ra khỏi ma lao sao?
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, việc này khó giải quyết, một khi hắn bị đá ra khỏi ma lao, Thái gia cùng Bạch gia ở bên ngoài dễ dàng gây phiền toái cho mình, nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần quyết định nhẫn nhịn.
Vì vậy hắn đi tới đầu lâu giam tội phạm, dò xét nam tử trung niên bên trong, lúc trước hắn cảm thấy người này quen mắt, hiện tại nhìn kỹ, Bạch Tiểu Thuần lập tức nhận ra người này chính là một trong ba tộc lão Thái gia đuổi giết mình.
Hiển nhiên tên tộc lão nhận ra Bạch Tiểu Thuần, mặc dù tóc tai bù xù, khóe miệng chảy máu tươi, trong mắt khinh miệt không biến mất, cho dù toàn thân máu ứ đọng cũng vậy, thậm chí Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy sát cơ trong mắt hắn, trực tiếp phun nước bọt dính vào quần áo Bạch Tiểu Thuần.
– Giám ngục trưởng, người này có thân phận gì?
Bạch Tiểu Thuần run quần áo bắn nước bọt ra ngoài, nhìn về phía Lý Húc, biết rõ còn cố hỏi.
– Thân phận gì, không phải là ngươi có thể biết! Ngươi chỉ cần trả lời ta, có thể cạy miệng hắn hay không, không được thì cút.
Mắt thấy Bạch Tiểu Thuần rất bình tĩnh, Lý Húc hừ lạnh một tiếng, lúc trước hắn có phần giận chó đánh mèo với Bạch Tiểu Thuần, cũng có ý định thừa cơ đá Bạch Tiểu Thuần ra khỏi ma lao.
Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền nhìn người chung quanh, trên mặt mũi không nhịn được, lúc trước hắn có thể nhẫn nhịn nhưng cũng có tức giận, hiện tại ngẩng đầu nhìn Lý Húc.
– Giám ngục trưởng, ngươi muốn Bạch mỗ đi, cứ nói thẳng là được, không cần như thế, người nào đó cạy mở miệng, ngươi không nói thân phận người này cho ta, ta sao có thể tiến hành thẩm vấn nhắm vào đượck? Cũng được, không chào đón thì Bạch Hạo ta rời đi.
Bạch Tiểu Thuần phất tay áo rời đi.
– Ta cũng nói trước, toàn bộ ma lao, nếu nói ai có thể cạy miệng kẻ này, ngoại trừ Bạch Hạo ta thì không có người thứ hai.
Bạch Tiểu Thuần cười lạnh sau đó quay người rời đi.
Hắn nói câu này đắc tội với đám hắc tiên, điểm này Bạch Tiểu Thuần cũng biết nhưng hắn không có biện pháp, đối phương đột nhiên xuất hiện cố tình gây sự giống như làm khó dễ bản thân, thậm chí muốn mượn cơ hội trục xuất hắn ra khỏi ma lao, như vậy mình phải phản kháng, nhất định phải bày ra tư thái tự tin và kiêu ngạo của mình.
– Nếu Lý Húc thật sự nóng vội, chắc chắn sẽ lưu ta lại, nếu không lưu lại, như vậy nói rõ ta rớt xuống bẫy rồi, Lý Húc khốn kiếp vì đá ta ra ngoài tận lực thiết lập cái bẫy này.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần cân nhắc, hắn đi vài bước đá nghe sau lưng có tiếng nói lạnh như băng vang lên.
– Người này là tộc lão Thái gia, vấn đề ngươi cần hỏi là Thái gia những năm gần đây luyện hỏa tiêu hao hồn thuộc tính nào ít nhất.
Lý Húc nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, chậm rãi mở miệng, mặc dù ngữ khí lạnh lẽo và cứng rắn nhưng đã tốt hơn trước một ít.
Bạch Tiểu Thuần dừng bước, lập tức đoán được đối phương chỉ muốn hỏi đáp án chứ không phải nhắm vào mình.
– Tộc lão Thái gia, bị bắt tới ma lao…
Bạch Tiểu Thuần nhìn nam tử trung niên trong đầu lâu, việc này làm hắn liên tưởng nhiều…
– Tiêu hao thuộc tính hồn nào ít nhất?
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn nhìn ra vấn đề này không có manh mối gì, vả lại hiển nhiên đáp án của việc này là do tộc lão Thái gia lừa dối, kể từ đó độ khó càng lớn.
– Kim mộc thủy hỏa thổ, thuộc tính năm hồn này đám hắc tiên lúc trước đã hỏi ra, hắn cuối cùng cũng mở miệng nhưng không biết đáp án đúng hay không.
Lý Húc âm trầm nói ra, trong lời nói mang theo ảo não.
– Vì vậy ngươi trọng điểm bảo hắn chứng minh, hắn nói ra đáp án là thật, về phần chứng minh thế nào là bản lĩnh của ngươi.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hắn đi tới trước đầu lâu lao ngục, quan sát tộc lão Thái gia là một trong ba người đuổi giết hắn lúc trước, nếu mình trốn chậm, ba người sẽ ra tay giết mình, hai bên không có đồng tình, bởi vì đã là kẻ địch từ trước.
Trong khoảng thời gian trong ma lao, Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu rõ, mặc dù ba đại gia tộc không hợp nhau nhưng sẽ ôm thành đồng minh đối phó kẻ địch bên ngoài.
Lại liên tưởng Bạch gia muốn giết mình, Cự Quỷ Vương lại muốn cứu mình, liên tưởng những việc này với nhau, trong đầu Bạch Tiểu Thuần đã có đáp án xác định.
– Quả nhiên Cự Quỷ Vương không hợp với ba đại gia tộc! Ba đại gia tộc dựa vào cái gì dám đấu với Bán Thần? Vì sao Cự Quỷ Vương lại không trực tiếp ra tay tiêu diệt bọn họ?
Điểm này Bạch Tiểu Thuần còn không rõ.
Vào lúc Lý Húc không kiên nhẫn, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn biết mình không có lựa chọn, muốn sinh tồn trong Man Hoang phải tỏ rõ lập trường, đứng bên phía Cự Quỷ Vương thì phải đối lập với ba đại gia tộc.
Một khi lựa chọn thì không thể nhân từ nương tay, vả lại lựa chọn này không làm Bạch Tiểu Thuần lo lắng, ánh mắt hắn sinh ra hàn quang, trực tiếp đi vào trong đầu lâu ngục giam.
Vừa đi vào, trên người Bạch Tiểu Thuần sinh ra sương mù màu đen bao phủ lao ngục, người ngoài không nhìn rõ ràng, cho dù Lý Húc là Nguyên Anh Đại viên mãn cũng khó phá lực lượng sương mù do Bạch Tiểu Thuần lợi dụng mặt nạ phóng thích ra chung quanh.
Hắc tiên khu Đinh biết rõ Bạch Tiểu Thuần cho nên im lặng, ba hắc tiên khác nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần không biết lượng sức liền đi vào thì cười lạnh.
– Cố làm ra vẻ huyền bí, ta muốn xem ngươi có bản lĩnh gì, chúng ta hỏi không ra, ngươi cũng không thể.
—————
Bình luận