A… Câu chuyện này, những vị thần được nhắc tới đó, Hồng Đậu chưa từng nghe nói qua, nên chỉ có thể suy đoán, trong thế giới hư cấu này, e là ngay cả những thiên thần trong truyền thuyết đó cũng đều là hư cấu cả.
“Đứa trẻ có thể khuynh đảo Thần giới trong truyền thuyết đã không thấy tung tích, Thiên giới hoảng loạn, Đại Tư Tế lần thứ hai bói toán, nói rằng nếu muốn tiên đoán kia không thành sự thật, vậy chỉ có thể để Thiên Đế thành hôn với Thiếu Tư Tế. Thiếu Tư Tế chính là nữ nhi của Đại Tư Tế. Sau khi Thiếu Tư Tế trở thành Thiên Hậu, vì ghen ghét với thần nữ mà Thiên Đế thích, liền giết thần nữ kia.” Tang Tang nói tiếp: “Thiên Đế giận tím mặt, muốn xử Thiên Hậu cực hình, Thiên Hậu vì yêu mà sinh hận, cùng Phong Lưu Thần Quân hợp mưu muốn giết Thiên Đế. Thiên Đế trước gặp phản bội, sau lại gặp thần nữ đến trả thù cho nhi tử, đối phó không xuể được, nên chỉ có thể tự phong bế Thần giới, cắt đứt tất cả liên hệ với thế gian cho tới khi Thần giới an ổn. Đây là ngọn nguồn của việc thần linh ẩn tích.”
Hồng Đậu lần đầu tiên nghe được truyền thuyết như thế, nàng vuốt cằm nói: “Cho nên… kỳ thật trước đây thế giới này có thần, chỉ là về sau xảy ra một chút chuyện, thế giới này mới không còn thần nữa.”
“Chuyện xưa mà Xà thần đại nhân nói cho ta là như vậy.”
Hồng Đậu bĩu môi, “Vì thế, câu chuyện này chính là về một huyết án do Thiên Hậu ghen ghét thành cuồng gây ra, nhằm biểu đạt ý nghĩa nữ nhân chính là tai họa?”
“Ta không biết có tính là như thế không…” Tang Tang chớp chớp mắt, “Xà thần đại nhân nói câu chuyện này rất ít người biết được, chẳng qua đánh giá về Tô Mộc Thiên Hậu, xà thần đại nhân thật ra lại nói giống đại tỷ tỷ, gì mà … Nữ nhân chính là tai họa….vậy đó”
“Chẳng phải vậy sao, nếu không phải Thiên Hậu kia phản bội, Thiên Đế cũng sẽ không cần phong bế Thiên giới… Đợi đã!” Hồng Đậu bỗng nhiên lấy lại tinh thần, “Ngươi nói Thiên Hậu kia tên là gì?”
“Tên Tô Mộc nha.” Tang Tang nói: “Xà thần đại nhân nói, tên của Tô Mộc Thiên Hậu đã bị khắc lên Tội Khiên Thạch ở Thần giới, bất luận là thế sự xoay vần, hay sao dời vật đổi, tên trên Tội Khiên Thạch đều sẽ không bị mất đi.”
Mí mắt Hồng Đậu giật giật, Tô Mộc? Có lẽ là Tô Mạc, hoặc là Tô Mộc* (*Gội đầu – khác với từ Mộc có nghĩa là “gỗ” ở đầu câu) cũng nên? Hẳn là chỉ cùng âm thôi nhỉ… Dù sao cũng chỉ là một chuyện xưa mà thôi, hoàn toàn không cần để ý!
Tang Tang còn nói thêm: “Hơn nữa… Xà thần đại nhân cũng nói, đại tỷ tỷ không phải người ở thế giới này của chúng ta.”
Hồng Đậu lập tức lấy lại tinh thần, nàng kinh ngạc nói: “Ngươi nói gì?”
Đại xà màu đen lại nhàm chán động động cái đuôi, Tang Tang nói: “Xà thần đại nhân nói, đại tỷ tỷ không phải người ở thế giới này của chúng ta.”
“Lợi hại như vậy à!” Hồng Đậu đã nhìn đại xà bằng ánh mắt sùng bái, hiện tại ở trong mắt nàng, con rắn này một chút cũng không đáng sợ, một chút cũng không khủng bố, quả thực là tràn ngập cảm giác thần thánh mà. Nàng lại vội hỏi: “Vậy xà thần, ngươi có thể đưa ta về thế giới của ta không?”
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 376)
P/s: Có ai nhận ra tác giả đang PR khéo cho Vai ác đại lão không:)))), nghe cốt truyện quá khứ có vẻ ngược, cơ mà nội dung truyện đó chính là hành trình “bầm dập mặt mũi” theo đuổi lại vợ mình của Thiên Đế, nhưng đến tận cuối truyện cũng có theo đuổi được đâu:v:v
Nói thế thôi chớ mình nói trước là truyện “Vai ác đại lão” này không hợp gu mình lắm (nên drop rồi) và kết OE đó, nhấn mạnh là OE nên đừng ai ngạc nhiên nha =)))
Bình luận