Trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy Dương Kỳ.
“Là ngươi?”
Hắn có ký ức khá sâu sắc với Dương Kỳ, trước kia ở trong cổ thành, Dương Kỳ đánh bại Tống Hải Sơn, vẫn chỉ có tu vi khí công tầng 8 Hóa khí. Hắn đã từng đồng ý với Vân Hải Lam, chỉ cần Vân Hải Lam có thể nợ hắn một nhân tình, hắn sẽ ra tay giết Dương Kỳ. Nhưng mà Vân Hải Lam không đáp ứng, trong lòng nàng ta có tính toán khác.
Chính bởi vì như vậy, hắn mới để yên.
Kỳ thực, hắn cũng không biết, Dương Kỳ đã từng đánh nhau với hắn một trận, khiến cho hắn bại trận bỏ trốn, nếu như biết chắc hắn phải tức tới thổ huyết.
Lúc đó tuyết rơi rất lớn, Dương Kỳ thi triển Tứ Quý Kiếm Thuật, Khí Công Đông Tuyết và Minh Thần Khải, cho nên mấy người đó không ai biết được khuôn mặt thực sự của hắn, thậm chí còn ngộ nhận hắn có khí tức của Ma thần nơi địa ngục.
Không một ai có thể nhìn ra cái tên đệ tử ngoại viện của học viện Thiên Vị trước mắt này chính là người thần bí kia.
“Thế nào? Sở Thiên Ca, ngươi quen đệ tử này? Chẳng qua chỉ là một đám đệ tử ngoại viện mà thôi, đi thôi. Chúng ta vào trong Sát Thi sơn mạch, tìm kiếm thời không nứt vỡ, tiến vào trong bãi tha ma Thiên Thi mới là chuyện quan trọng. Một khi thi triển khí công mấy con cương thi sẽ xuất hiện, tới lúc đó thì vô cùng phiền phức.”
Một đệ tử tinh anh cảnh giới Đoạt Mệnh liếc mắt nhìn 5 người Dương Kỳ một cái, sau đó quay sang nhìn Sở Thiên Ca nói.
“Mấy tên đệ tử này trong mắt ta chẳng khác nào mấy con kiến hôi, căn bản tính không là cái gì, nhưng mà tên đệ tử kia ngươi đừng có khinh thường. Lúc hắn còn có tu vi khí công tầng 8 đã có thể đánh bại khí công tầng 9. Hơn nữa còn có thù hận khá sâu với Vân Hải Lam, hiện tại Vân Hải Lam là nhân vật phong vân trong học viện tinh anh chúng ta, được Thái tử bồi dưỡng, đang tiến hành trùng kích cảnh giới Đoạt Mệnh, ít ngày nữa sẽ thành công. Nghe đồn, Thái tử đã cho nàng ta ba giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền.”
Sở Thiên Ca chỉ vào Dương Kỳ, sắc mặt cười như không cười nói.
“Thiên Ca sư huynh, chư vị sư huynh, chúng tôi không dám làm trễ nải hành trình của các vị sư huynh.”
Hoa Dần Hổ thấy Sở Thiên Ca dường như không có ý tốt với Dương Kỳ nên vội vã cáo từ rời đi.
“Chậm đã.”
Sở Thiên Ca đột nhiên mở miệng.
Trong lòng Dương Kỳ chợt ngứa ngáy, hai chân dừng lại, hắn biết cái tên Sở Thiên Ca này vô cùng thâm trầm, đối với hắn lại không có hảo cảm, có khi sẽ làm khó bọn họ.
Quả nhiên, trong lòng Dương Kỳ vừa mới ý nghĩ tới ý niệm này, Sở Thiên Ca đã nói:
“Dương Kỳ, khi ngươi còn ở tu vi tầng 8 đã có thể đánh bại tầng 9 Khí Tông Tống Hải Sơn, hiện tại đã tấn chức đến Khí Tông, chắc chắn sẽ lợi hại hơn nhiều, nghe nói ngươi đã dùng Nhiếp Không thần thảo, không bằng thể hiện cho chúng ta xem bây giờ ngươi đã đạt tới cảnh giới nào, có tiềm lực ra sao? Nếu có tiềm lực thì ở đây có ba vị cao thủ của Quân Tử hội, chúng ta không ngại nhận ngươi làm thành viên.”
“A?”
Ba tên thủ lĩnh Quân Tử hội nhìn Dương Kỳ, trong lòng nổi lên hứng thú:
“Đã dùng Nhiếp Không Thảo, hơn nữa ở khí công tầng 8 có thể đánh bại tầng 9, đây đúng là một người có tiềm lực, vậy đi, ngươi phóng xuất toàn bộ khí công ra cho chúng ta xem, nếu như có thể làm cho chúng ta thoả mãn, thì chúng ta sẽ sắp xếp cho ngươi một số nhiệm vụ khảo nghiệm độ trung thành, sau khi hoàn thành có thể gia nhập Quân Tử hội.”
“An bài một số nhiệm vụ, khảo nghiệm độ trung thành, gia nhập Quân Tử hội.”
Dương Kỳ đã biết Sở Thiên Ca muốn làm gì.
Dựa theo đạo lý, Quân Tử hội là hội đứng thứ hai trong học viện Thiên Vị, gần với Thái Tử hội, gia nhập vào tổ chức này sẽ có quyền lợi khá lớn, nhưng mà khảo hạch cũng vô cùng nghiêm ngặt, khi gia nhập luôn bị các loại huấn luyện tẩy não, Dương Kỳ căn bản không muốn bị ràng buộc.
Hơn nữa, hắn biết gia nhập Quân Tử hội phải trải qua khảo nghiệm nghiêm khắc.
Rất rõ ràng, Sở Thiên Ca muốn Dương Kỳ tiếp nhận khảo nghiệm, sau đó là bị giết trong khảo nghiệm.
Hắn tuy rằng không phải người của Quân Tử hội, mà là thành viên của Thái Tử hội, thế nhưng lời nói vẫn có trọng lượng, tám chín phần mười là đám cao thủ Quân Tử hội kia sẽ nghe theo.
Mà Dương Kỳ nếu như không đáp ứng gia nhập, vậy chẳng khác nào tát thẳng vào thể diện của đám Quân Tử hội, tương lai ở trong học viện sẽ vô cùng khó khăn.
Có thể nói đây là nhất tiễn hạ song điêu, mới chỉ nói một câu đã khiến cho Dương Kỳ lâm vào tình trạng thiến thoái lưỡng nan.
Hơn nữa trong lúc nói chuyện, trong ánh mắt của Sở Thiên Ca hiện lên sự gian xảo, Dương Kỳ nhận ra người này còn có mục đích khác mà người ngoài không biết.
“Dương Kỳ, ta thấy ngươi có tiềm lực mới đề cử ngươi tiến nhập Quân Tử hội, thế nào? Trong học viện không biết có bao nhiêu đệ tử muốn vào nhập Quân Tử hội mà không được đâu đấy.”
Sở Thiên Ca lại thản nhiên nói.
“Xin lỗi, ta không muốn gia nhập Quân Tử hội, con người của ta có thói quen tự do tự tại.”
Trong lòng Dương Kỳ cười lạnh liên tục, câu trả lời của hắn khiến cho không khí trở nên căng thẳng
“Tiểu tử, ngươi ăn gan hùm mật gấu rồi à?”
Một thành viên Quân Tử hội có tu vi Khí Tông quát lớn:
“Đã cho ngươi thể diện ngươi lại không biết xấu hổ, ba vị sư huynh cảnh giới Đoạt Mệnh địa vị cao hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, để mắt tới ngươi mà ngươi lại không tiếp nhận là sao.”
“À?”
Nghe thấy câu nói này, tam đại cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh của Quân Tử hội sắc mặt trầm xuống, dường như muốn phát tác, nhưng mà có một nam tử trong đó mở miệng:
“Vậy thì chúng ta cũng không ép ngươi, một đệ tử nho nhỏ mà lại không muốn uống rượu mời, chúng ta đi thôi, không nên chỉ vì một tiểu tử mà tức giận.”
Sau khi nói câu đó, ba người kia bay lên, hừ lạnh một tiếng, thanh âm như tiếng sấm, ép tới năm người Dương Kỳ.
Lập tức, năm người liên tiếp lui về phía sau, ai nấy đều ngã phệt xuống đất, Dương Kỳ sắc mặt tái nhợt, còn phun ra cả một ngụm máu.
Dương Kỳ ngụy trang, còn những người khác bị âm ba chấn thương thực sự.
“Tiểu tử, tự giải quyết cho tốt đi, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi lại bỏ qua, tương lai ngươi sẽ biết mình ngu xuẩn thế nào.”
Sở Thiên Ca bay lên, giống như lưu tinh tiến vào trong Sát Thi sơn mạch.
Một lúc lâu lúc sau, Dương Kỳ mới từ trên mặt đất bò dậy, trong ánh mắt lóe lên sát khí băng lãnh, ngón tay một điểm ra đưa 4 đạo chân khí vào bốn người xung quanh, giúp họ trị liệu thương thế.
“Dương Kỳ, Sở Thiên Ca quá ghê tởm, lại nói khích bác khiến cho chúng ta đắc tội Quân Tử hội, sau này sẽ khó sống đây.”
Lý Hạc lắc đầu, trong miệng như ngậm thuốc đắng, vẻ mặt khổ sở vô cùng.
“Đừng lo, Sở Thiên Ca sớm muộn gì cũng gieo gió gặt bão.”
Dương Kỳ rung mình một cái, toàn bộ bùn đất trên người lập tức rơi xuống.
Nơi này đã gần với Sát Thi sơn mạch, trên mặt đất đã bị độc khí ô nhiễm xuất hiện mùi hôi thối và tanh hôi.
Mặt đất toàn là bùn nhão, giống như một núi thịt thối rữa, ngửi thôi cũng khiến cho người ta phải nôn mửa.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những bộ xương trắng chìm nổi bất định trong bùn, không biết đã có bao nhiêu người táng thân trong núi này.
Dương Kỳ gần đây mới biết, trong mỗi sơn mạch đều có khả năng bộc phát thi triều, đại quân cương thi ở trong sơn mạch sẽ giết ra ngoài, cướp đoạt người sống, chuyển hóa họ thành cương thi, cho nên mùi xác chết càng vào trong càng nồng nặc.
Có kinh nghiệm di chuyển trong Hắc Thi sơn mạch, Dương Kỳ biết từng ngọn núi trong này đều là cổ mộ, trong đó mai táng rất nhiều nhân vật hiển hách, trong cổ mộ có rất nhiều bảo tàng, thế nhưng cơ quan vô số, có rất nhiều đệ tử của học viện Thiên Vị tiến nhập vào trong cổ mộ bị táng thân trong đó.
“Ba Quang Thuẫn.”
Ổn định tâm tình, 5 người xuất phát vào trong núi, trên người họ đều có một cái lồng khí trong suốt, đây là khí công đặc chưng của học viện Thiên Vị, có tên là Ba Quang Thuẫn, nếu tu luyện thành công, khí công sẽ kết thành một cái vỏ trứng trong suốt, bao bọc từ đầu tới chân.
Trong khi bay, sát khí, độc khí, thi khí càng lúc càng nồng nặc.
Trong vùng núi này không có cây cối nào có thể sinh trưởng, thế nhưng những cây có thể sống lại cổ quái vô cùng, nó không có cành lá, hơn nữa đều có màu trắng như xương người, giống như một cái khúc xương vậy.
“Đây là Bạch Cốt thụ, một loài cây đặc trưng trong Sát Thi sơn mạch, phải cẩn thận, ngàn vạn lần không nên tới gần, nếu tới gần Bạch Cốt thụ sẽ đột nhiên bắn ra gai xương, chuyên phá chân khí hộ thân, trước đây đã có rất nhiều đệ tử của học viện Thiên Vị chết dưới loài cây này.”
Hoa Dần Hổ thấy Dương Kỳ tiến gần vào một cái cây, định nghiên cứu thì lập tức nhắc nhở.
Hắn còn chưa nói xong, cái cây Bạch Cốt thụ mấy người ôm không hết đột nhiên rung động, từ trên cây bắn ra hơn 10 chiếc trường mâu hình gai xương.
Cái gai xương kia có hình đinh ốc, xoay tròn với tốc độ cao, khí lưu thê lương mà bén nhọn, giống như lưu tinh phá trường không.
Rất kỳ quái là từ đám bùn trên mặt đất có mấy cái khúc xương hình bàn tay xuất hiện, nó muốm tóm lấy chân Dương Kỳ kéo xuống.
Bụp.
Khí công của Dương Kỳ phát ra, toàn bộ gai xương nát bấy, cái bàn tay bạch cốt thì nổ tung, đồng thời thân hình của hắn cũng hạ xuống tung một chưởng, cái cây Bạch Cốt thụ lập tức lung lay, sau đó hắn lại tung một trảo, cái cây Bạch Cốt thụ lập tức bật gốc, để lộ một cái hang lớn trên mặt đất.
Cái hang này sâu hoắm, đen ngòm, vố số khí đen từ bên trong bốc ra ngoài, không biết là nó thông đi đâu.
“Các ngươi tránh xa chỗ này một chút, đừng trên cao mà nhìn xuống, ta có cảm giác cái cây Bạch Cốt thụ này bị một cỗ lực lượng thần bí thao túng. Lực lượng thần bí đến từ một ngôi mộ trong lòng đất, có thể là cao thủ trong đám thi vương, ta xuống đó một lúc xem bên dưới có gì hiểm ác, đáng sợ, hay có bảo tàng?”
Dương Kỳ chỉ vào cái động sâu hoắm, rồi chỉ vào một ngọn núi cao nói:
“Đây là một ngôi mộ lớn, lực lượng thần bí vừa rồi được truyền ra từ đấy.”
“Được, vậy Dương huynh cứ đi vào tra xét một phen.”
Năm người thương lượng một hồi, sau đó Dương Kỳ trực tiếp bay vào trong hang động đen kịt, còn bốn người khác thì bay về hướng xa xa.
Ông.
Dương Kỳ vừa mới chui vào trong động đã cảm thấy một cơn gió lạnh thổi tới, làm cho hắn nổi da gà, đây là một cái địa đạo thật dài, quanh co khúc khuỷu giống như một mê cung, đây cũng là một thông đạo dẫn tới phần mộ.
Ở sâu dưới lòng đất không hề có mùi hôi, mà lại cứng rắn như nham thạch, không biết đây là lăng tẩm xây dựng cho đại nhân vật nào.
Bình luận