Dark?

Chương 87: Ly vương

Xem giới thiệu truyện Tiên Mãn Cung Đường
A+ A-
Tô Dự nhìn động tác của Hoàng đế bệ hạ, nhịn không được nhếch nhếch môi cười, người này, thật đúng là không được tự nhiên. Nâng tay, đem cả hai phụ tử đều kéo vào trong lòng, sờ sờ Hoàng thượng đã ngủ đến ngáy o o.

Dựa theo quy củ hoàng thất ngày nay, tất cả quý tử trong cùng một đời đều sẽ được phong là hoàng tử, tính làm hài tử của Hoàng thượng, ở trong cung nuôi lớn, thứ nhất là vì bảo hộ mèo con tuổi nhỏ, vả lại cũng phòng ngừa để lộ bí mật. Phi tần trong cung vô luận sinh hạ phàm tử hay là quý tử, đều sẽ được xếp thứ tự, chẳng qua, phi tần sinh hạ phàm tử thì vẫn như trước không có quyền kế thừa, khi trưởng thành nhiều nhất là phong Quận vương, tựa như cái người luôn tính toán hắn là Mục Quận vương vậy, có lẽ đau đầu tra cứu vài đời cũng không thể minh bạch, chính mình vì cái gì không thể kế thừa đại thống.

Tô Dự rụt lui xuống thấp, hôn hôn cái đầu lông của Hoàng đế bệ hạ, so với mấy vị hoàng thúc và Ly vương, thân hình Hoàng thượng vẫn là mèo nhỏ, bảo một con mèo nhỏ nuôi một con mèo con còn nhỏ hơn, nghĩ như thế nào đều cảm giác không đáng tin, miêu đại gia cũng cần người chăm sóc nha. Vừa nghĩ như vậy, lại cảm thấy đau lòng.

Ngày kế, Tô Dự thức dậy sớm, đem hai phụ tử còn đang ngủ say vây quanh trong ổ chăn, mình thì chạy đi phòng bếp làm bánh bao hải sản.

Tô Dự không am hiểu làm món này, bánh bao hải sản là hắn mới tập làm cách đây không bao lâu, bất quá nhồi bột, cán vỏ vẫn là giao cho cung nữ giúp việc bếp núc, hắn chỉ lo về nhân.

Hải sâm xắt sợi, xào lên thơm lừng, tôm tươi bỏ vỏ, lấy thịt, phối với măng, nấm hương, đổ thêm nước canh đã nấu sẵn từ tối hôm qua, trộn thêm các loại gia vị.

Đợi nhân bánh bao làm xong, vỏ cũng đã chuẩn bị tốt, Tô Dự tự mình động thủ gói một cái, thấy không dễ nhìn chút nào, liền giao cho cung nữ gói luôn, mình thì đi nấu cháo. Bánh bao hải sản thơm nồng, vẫn là uống cùng cháo hoa thì ngon nhất, Tô Dự liền nấu một nồi cháo hoa, thêm hai đĩa rau trộn nhỏ.

Đợi bánh bao hấp chín, Tô Dự trở lại Bắc Cực Cung, liền thấy Hoàng đế bệ hạ đã dậy, Uông công công lặng yên không một tiếng động hầu hạ ăn mặc chỉnh tề, trên long sàng một quả cầu lông đen vàng giao nhau còn đang cuộn tròn trong chăn ngủ say sưa.

“Bánh bao hấp xong rồi, ăn vài cái rồi hãy vào triều đi.” Tô Dự kéo miêu đại gia ngồi vào trước bàn, mở nắp đậy vỉ hấp, bánh bao nóng hôi hổi liền hiện ra trước mắt.

Bánh bao này là dùng bột bao ngoài, vỏ mỏng lóng lánh trong suốt, bao lấy sắc màu tiên diễm hãm liêu, xuyên qua lớp da mỏng manh kia có thể nhìn thấy thịt tôm đỏ tươi và hải sâm, nấm hương cùng màu bên trong.

Hoàng đế bệ hạ cầm một cái lên nhét vào miệng, nước canh thơm nồng nhất thời tràn ra, “Ngô!” Nhất thời nhíu mày, hai ba cái nuốt bánh bao xuống.

“Làm sao vậy?” Tô Dự thấy biểu tình Hoàng thượng không đúng, vội vàng lại gần xem.

An Hoằng Triệt há miệng, hít một ngụm khí lạnh, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Dự, “Muốn bỏng chết trẫm sao?”

Nước canh trong bánh bao đối với đầu lưỡi mèo của Hoàng thượng mà nói là thực nóng, tuy rằng y cũng không giống như mèo bình thường ăn không được đồ nóng này nọ, nhưng chung quy vẫn so với thường nhân mẫn cảm hơn.

“Nóng sao? Ta xem xem.” Tô Dự nhanh chóng niết cằm Hoàng thượng nhìn nhìn, thổi thổi đầu lưỡi hồng nhạt kia.

Hoàng đế bệ hạ thò đầu lưỡi mặc hắn thổi, gió nhẹ hơi lạnh mang theo hương bạc hà thản nhiên, thư giải rất tốt cho đầu lưỡi đau đớn, cũng dần dần nhiễm đỏ một đôi lỗ tai. Hừ, xét nô tài ngốc hiến ân cần như vậy, hôm nay trước hết không so đo hành vi tối hôm qua hắn ôm nhi tử ngốc lên giường đi.

Ăn hết một lồng bánh bao, Hoàng đế bệ hạ còn chưa no, bất quá thời gian đã đến, chỉ đành không đành lòng đứng dậy đi vào triều, đợi hạ triều trở về ăn tiếp.

Vừa ra đến trước cửa, Hoàng đế bệ hạ quay đầu nhìn thoáng qua cục lông trên long sàng, lại nhìn nhìn Tô Dự, hơi hơi nheo mắt, “Nhớ ôm đi ẫu hậu nhìn xem.”

Tô Dự vỗ đầu, không nhắc thì hắn thật đúng là quên mất, nói như thế nào thì đây chính là đại hoàng tử, hôm nay sẽ hạ chỉ chiêu cáo thiên hạ, trước đó làm sao cũng phải để Thái Hậu gặp mặt một lần.

“Con trai, rời giường thôi!” Tiễn bước Hoàng thượng, Tô Dự bước nhanh trở lại tẩm điện, thả người bổ nhào vào trên giường, chuẩn xác đem mũi vùi vào một đống lông tơ.

“Mieo?” Trưởng hoàng tử điện hạ mơ mơ màng màng mở mắt ra, vươn móng vuốt bé xíu đè chóp mũi Tô Dự lại, há miệng ngáp một cái.

Móng vuốt màu hồng nhạt chỉ nhỏ cỡ đầu ngón tay, mang theo chút mùi sữa, ấm áp, mềm mềm. Tô Dự nhịn không được hôn một cái, đem quả cầu lông ôm lấy đến bế trong lòng.

Buổi sáng thời điểm làm bánh bao, cố ý giữ lại vài con tôm làm điểm tâm cho nhi tử. Thịt tôm băm, dùng nước canh làm bánh bao nấu, biến thành súp tôm sền sệt.

Trưởng hoàng tử điện hạ ăn no, bị Tô Dự dùng khăn bao kín, ôm đi Từ An Cung.

Trước tiên cho người thông báo với Thái Hậu, Thái Hậu liền nhanh chóng đuổi mấy phi tần đến thỉnh an về.

“Ai u, không thể tưởng được nhanh như vậy liền có tiểu hoàng tử,” Thái Hậu rất là cao hứng, cầm cái sọt chọn lựa, muốn tặng ít món đồ chơi cho trưởng tôn làm quà, nói liên miên cằn nhằn với Lâm cô cô, “Lần trước lông tuyết điêu còn dư không ít đi, dệt thêm một cái thảm nhỏ nữa vậy.”

Bên kia, không khí trên triều đình rất khẩn trương.

Ly vương vào kinh, tự nhiên cũng phải vào triều, trước tiết mãn hưởng hàng năm, đều sẽ có không thiếu Thân vương vào kinh, bọn quan viên rất là khẩn trương, sợ mấy vị Vương gia tay cầm trọng binh nhấc lên sóng gió gì đó, nhất là vị Ly vương điện hạ này.

Là quý tử nhiều tuổi nhất một đời này, Ly vương điện hạ trầm ổn đáng tin cậy, cho dù đã rời kinh thành một năm, nhưng đối với tin tức trong kinh thành vẫn rõ như lòng bàn tay.

“Hoàng thượng còn chưa có tử tự, lại lập con của Thân vương làm trưởng hoàng tử, việc này không hợp lễ pháp.” Hoàng thượng mới vừa tuyên bố kết quả phán định của Quốc sư với con thứ ba của Ly vương, liền có đại thần đưa ra dị nghị.

Tuy rằng mỗi đời Hoàng đế đều sẽ lập rất nhiều quý tử của Thân vương làm hoàng tử, nhưng thái tử đa số vẫn là cho con ruột của Hoàng đế, mà như đương kim Hoàng thượng độc sủng nam phi, lập trưởng hoàng tử trước khi có tử tự, quả thật hiếm thấy. Đám triều thần lo lắng, cứ như vậy đi xuống, nhân tuyển thái tử sẽ rơi xuống trên đầu con trai của Thân vương.

Ly vương nhìn thoáng qua triều thần nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, không nhanh không chậm mở miệng: “Nghe nói tiểu thiếp của Lý đại nhân gần đây đã sinh cho Lý đại nhân thêm một thứ trưởng tử, nói vậy Lý đại nhân gần đây thật sự là như ý.”

Vị Lý đại nhân bước ra khỏi hàng phản đối kia nhất thời trắng mặt, không có con đích tôn, mà có thứ trưởng tử trước, loại chuyện này tuy nói không phải sai lầm gì, nhưng chung quy là khó coi. Chính mình đức hạnh có bệnh, chỗ nào còn mặt mũi đi nói Hoàng gia không đúng, đành phải ngậm miệng.

Chiêu vương điện hạ đứng dưới bậc ngọc, trầm mặc không nói nhìn Ly vương điện hạ phanh phui khuyết điểm của mấy triều thần kia, cái gì nhà Vương đại nhân chuẩn bị mua nhà mua vườn mới, Trương đại nhân hai ngày trước có cháu ngoại nuôi, thẳng đem những quan viên miệng đầy nhân nghĩa đạo đức nói đến á khẩu không trả lời được. Chiêu vương một năm trước mới bắt đầu vào triều, trước đó không có gặp qua bộ dáng trên triều đình của Nhị hoàng huynh, nhất thời cảm thấy vô cùng mới lạ.

Hạ triều, Chiêu vương điện hạ dùng cái miệng bị hở răng gian nan hỏi Hoàng thượng, “Nhị hoàng huynh có khả năng như vậy, lao lông [sao không] giữ hắn lại trong kinh?”

Hoàng đế bệ hạ liếc mắt nhìn đệ đệ, mặc kệ hắn. Vừa vặn Tô Dự ôm trưởng hoàng tử đến bồi Hoàng thượng phê tấu chương, Hoàng đế bệ hạ liền đem nhi tử ném cho đệ đệ, bảo hắn đi tìm Ly vương tán gẫu, thuận đường ném nhi tử ngốc cho Ly vương ôm chốc lát.

“Meo?” Trưởng hoàng tử điện hạ ngồi trên một bàn tay mập mạp, nghiêng đầu nhìn Chiêu vương điện hạ, phát hiện khuôn mặt trước mắt này nhìn ngang hay nhìn dọc cũng y như nhau, cảm thấy vô cùng mới lạ.

Đợi đệ đệ ngốc bưng nhi tử ngốc rời đi, Hoàng đế bệ hạ thò tay đem đệm dựa nô tài ngốc kéo qua, “Mẫu hậu nói thế nào?”

“Thái Hậu rất thích, nói thẳng muốn đem hài tử lưu lại Từ An Cung.” Tô Dự thành thật đáp, hôm nay Thái Hậu ôm mèo con mãi không buông tay, nói đứa nhỏ này bộ dạng cùng Ly vương trước đây giống nhau như đúc, đều là ngoan như vậy.

“Vậy sao ngươi không lưu nó lại Từ An Cung?” Hoàng đế bệ hạ nhíu mày nói.

“Không phải còn phải cho hai vị hoàng thúc xem sao?” Tô Dự trừng mắt, ngày hôm qua Hoàng thượng đã nói, hôm nay mời Lăng vương và Túc vương đến Bắc Cực Cung xem hài tử, hắn mới không dễ dàng mà cự tuyệt hành vi Thái Hậu muốn lưu lại hài tử đó.

Hoàng đế bệ hạ: “……”

Tags: truyện Tiên Mãn Cung Đường online, Chương 87: Ly vương. Truyện Tiên Mãn Cung Đường đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 87