Trong Thiểm Lôi Tộc chẳng phải lúc nào cũng có thể đi đổi lấy Lôi tinh, mỗi năm Lôi Tinh Điện tồn tại trên mười ba tu chân tinh chỉ được mở ra ba ngày. Nếu muốn đổi lấy Lôi tinh thì phải đến Lôi Tinh Điện vào khoảng thời gian này.
Trong thời gian ba ngày này, phần lớn tu sĩ trên tất cả tu chân tinh đều chạy đến Lôi Tinh Điện để đổi lấy Lôi tinh từ trong tay vị Trưởng lão Thiểm Lôi Tộc phụ trách Lôi Tinh Điện. Hơn nữa cũng có thể thông qua Lôi tinh để mua sắm một vài pháp bảo và công pháp của Thiểm Lôi Tộc.
Nhưng cũng không thể lén giao địch Lôi tinh, trong Thiểm Lôi Tộc, Lôi tinh không thể nào đem đi, chỉ có thể giao dịch với Lôi Tinh Điện mà thôi.
Tuy là như vậy nhưng tộc nhân của Thiểm Lôi Tộc quá đông tất nhiên cũng có phương pháp giao dịch mà không cần phải dùng Lôi tinh. Nếu muốn giao dịch riêng thì chỉ cần lấy ra vật có số lượng Lôi tinh tương ứng, vì vậy có thể thay thế cho Lôi tinh. Nhưng phương pháp này lại tồn tại rất nhiều nguy hiểm, cho nên chỉ có những lão quái tu vi cao thâm mới lén lút giao dịch với nhau.
Loại Lôi tinh không thể nào mang đi, không thể lén giao dịch với nhau, đối với tộc nhân của Thiểm Lôi Tộc thì phương pháp này quá bất tiện. Nhưng vẫn liên tục được duy trì rất nhiều năm qua, cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
Vương Lâm có thêm Chung Đại Hồng đi bên cạnh, cả hai hóa thành hai luồng cầu vồng phóng đi như tên bắn trên bầu trời, lao về phía Lôi Tinh Điện.
Lôi Tinh Điện đứng sừng sững trên một ngọn núi ở địa phương trung tâm tu chân tinh. Ngọn núi này cao ngập vào mây, là đỉnh núi cao nhất trên tu chân tinh, bốn phía là một vùng lòng chảo, lúc nào cũng được sương mù xanh bao phủ, không để cho bất kỳ tộc nhân Thiểm Lôi Tộc nào được phép tiến vào. Một khi tiến vào trong sương mù thì lập tức bị sấm sét bên trong đánh phủ đầu, kẻ nào nhẹ thì trọng thương trốn ra, nặng thì trực tiếp vỡ tan và tử vong.
Nơi đây chính là cấm địa.
Trong khoảng thời gian ba ngày đổi Lôi tinh thì sương mù xanh mới tiêu tán đi một ít rồi lộ ra một con đường để tộc nhân Thiểm Lôi Tộc đi vào.
Thiểm Lôi Tộc có khoảng cách khá xa với Lôi Tinh Điện, thực tế thì địa phương Thiên Lôi Tông chẳng qua chỉ là vùng biên giới của tu chân tinh này, giống như Triệu quốc trên Chu Tước Tinh năm xưa.
Địa phương này không được ngươi ta coi trọng, cũng không cần kẻ khác phải đi kiểm tra. Dù nơi đó có cường giả gì, trừ khi xảy ra biến đổi kinh thiên, nếu không vẫn chẳng có ý nghĩa gì với tu chân tinh khổng lồ này.
Ví dụ như Vu Phi, từ khi sinh ra đến giờ vẫn chưa vượt qua khoảng cách mười vạn dặm. Dù trong phạm vi mười vạn dặm thì biết được vài người nhưng khi đi ra ngoài thì lập tức mù tịt.
Ngay cả Chung Đại Hồng cũng giống như vậy.
Vì biết được điều này nên Vương Lâm đã không còn có nhiều lo lắng về việc tu vi của tên Vu Phi bị mình đoạt xá này biến đổi quá lớn. Dưới tình huống Vương Lâm không thi triển thần thông thì hắn cùng Chung Đại Hồng phi hành hơn nửa thống mới phóng đến vùng đất Trung tâm của tu chân tinh.
Trên đường đi Chung Đại Hồng triển khai toàn bộ khí lực, liên tục dùng pháp thuật vô địch để nịnh hót. Nếu chỉ là như vậy thì không thể nào lộ rõ thủ đoạn của Chung Đại Hồng nhưng hắn không những mở miệng nịnh hót và còn cố gắng lao trước phóng sau, chỉ cần Vương Lâm có một ánh mắt là hắn lập tức đoán ra được ý nghĩ, vì vậy mà ra tay giành việc ngay tức khắc.
Có thể nói trên đoạn đường này Chung Đại Hồng hầu hạ Vương Lâm cực kỳ chu đáo.
Đây chính là điều mà Hứa Lập Quốc không thể bằng, ngay cả Vương Lâm cũng phải ném cho Chung Đại Hồng vài viên đan dược, chỉ điểm cho đối phương một vài đầu mối trên phương diện tu vi.
Vì vậy mà Chung Đại Hồng càng trở nên phấn chấn, hắn không đợi Vương Lâm phân phó mà trên đương hễ gặp phải kẻ nào có thể vơ vét thì lập tức phóng đi với vẻ mặt cực kỳ hung ác. Sau đó lại quay về với rất nhiều vật phẩm đổi lấy Lôi tinh, cũng không giữ lại bất cứ thứ gì mà đưa hết cho Vương Lâm.
– Chủ tử, địa phương phía trước chính là phạm vi trong Lôi Tinh Điện, trong đây không được cướp đoạt vật phẩm đổi Lôi tinh. Hơn nữa trong thời gian ba ngày thì nghiêm cấm đấu đá lẫn nhau trong phạm vi Lôi Tinh Điện, điều này được đưa ra cũng chỉ với tác dụng bảo vệ tộc nhân. Đoạn đường trước đó chúng ta đi cũng không phải là thẳng tắp, cho nên sẽ dẫn đến sự chú ý của những tu sĩ đại thần thông. Tiểu nhân biết chủ tử tu vi thông thiên nhưng sau khi trở về thì nhất định sẽ gặp phải vài phiền phức nhỏ.
Trong khoáng thời gian vừa qua, Chung Đại Hồng đã biển đổi cách xưng hô từ Tiền bồi thành chủ nhân lúc nào không biết.
Hai từ ngữ này hoàn toàn khác biệt, ý nghĩa cũng giống như trời và đất. Chung Đại Hồng cho rằng từ tiền bối này chỉ đề dùng gọi người ngoài, hơn cũng phải gọi Vương Lâm bằng chủ nhân giống Hứa Lập Quốc để tỏ vẻ là người một nhà.
Hơn nữa Vương Lâm cũng không từ chối, cứ để mặc Chung Đại Hồng muốn gọi sao cũng được.
Khi tiến vào trong phạm vi của Lôi Tinh Điện thì tu sĩ ngày càng đông, những luồng yển vồng xuất hiện như thoi đưa trên bầu trời, hàng loạt yển vồng phóng qua liên tục. vẻ mặt Chung Đại Hồng cũng cực kỳ cảnh giác. dù nơi đây nghiêm cấm chiến đấu nhưng khi phải đối mặt với đám tu sĩ đại thần thông thì hắn vẫn cảm thấy căng thẳng.
Cũng có rất nhiều tu sĩ đến theo nhóm, cả đám hơn mười mấy tên tu sĩ cùng nhau hóa thành yển vồng quét ngang không trung cực kỳ kiêu căng. những người bên cạnh lập tức tránh ra nhường đường.
– Về mặt tu vi thì tu sĩ trên Thiểm Lôi Tộc này cao hơn rất nhiều so với Nội giới.Trong đây có thể tùy ý nhìn thấy tu sĩ Hóa Thần, Anh Biến cũng rất nhiều.
Vương Lâm đi về phía trước, ánh mắt hắn chuyển lên những đạo yển vồng trước mắt rồi nhanh chóng thu hồi.
Đúng lúc này đột nhiên một luồng khí tức cực kỳ khủng bố gào thét phóng đến sau lưng Vương Lâm và Chung Đại Hồng. Khí tức này như sóng dữ, vang lên những âm thanh ầm ầm, hơn nữa lại được bao phủ trong sấm sét.
Vẻ mặt đám tu sĩ đang phi hành khắp bốn phía lập tức trở nên cực kỳ sợ hãi, tất cả đều quay đầu nhìn lại, vẻ mặt cung kính.
Lại có một ngươi đàn ông trung niêu hắc y đầu đội đạo quan, hay tay chắp sau lưng tiến đến. Người này phóng qua bên cạnh Vương Lâm làm bùng lên hàng loạt luồng gió cực mạnh.
– Lão quái Vấn Đỉnh!
– Hắc Ma Pháp Vương Vũ Di Sơn, nghe nói tu vi người này đã đạt đến Vấn Đỉnh sơ kỳ đỉnh phong, lúc nào cũng có thể tiến vào trung kỳ.
– Nghe nói lão quái này ít khi nào bước ra khỏi Vũ Di Sơn, lần này đi vào Lôi Tinh Điện chắc chắn sẽ đổi lấy một lượng lớn Lôi tinh!
– Điều này là đương nhiên. Hắc Ma Pháp Vương này xếp hạng thứ bảy trăm sáu mươi sáu trên Thiểm Lôi Bảng, lần này sau khi đổi Lôi tinh có thể sẽ vươn lên vài hạng nữa không chừng.
Tất cả tu sĩ bốn phía đều ôm quyền rất cung kính, sau người đàn ông trung niên kia đi qua thì lập tức bàn luận ồn ào.
– Chủ tử, người này là Hắc Ma Pháp Vương ở Vũ Di Sơn. Trong Vũ Di Sơn có Tứ vương, ngươi nào cũng là lão quái Vấn Đỉnh!
Chung Đại Hồng lập tức khẽ giải thích với Vương Lâm.
Dù Vương Lâm muốn sưu tầm ký ức của Chung Đại Hồng nhưng Lâm vậy chỉ nhìn thấy được vài chuyện quan trọng mà thôi. Vì vậy mà những gì được biết về các tu sĩ Vấn Đỉnh trong ký ức của Chung Đại Hồng sẽ bị mất sạch, nhìn không được rõ ràng.
Ánh mắt Vương Lâm rơi trên người Hắc Ma Pháp Vương đang đi phía trước, hắn khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Hắc Ma Pháp Vương ở phương xa đã quen với chuyện đám tu sĩ bàn tán ở sau lưng, hắn đi về phía trước mà căn bản không quan tâm mọi chuyện đang xảy ra phía sau. Nhưng khoảnh khắc khi Vương Lâm quét mắt lên người thì tâm thần Hắc Ma Pháp Vương lập tức nhảy dựng lên toàn thân giống như đang run rẩy, trên trán lập tức vã mồ hôi lạnh. Cũng may cảm giác này đã tiêu tán trong nháy mắt, nhưng Hắc Ma Pháp Vương lại không dám quay đầu. Hắn vội vàng phóng về phía trước như tên bắn.
Dưới sự hầu hạ của Chung Đại Hồng, vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, cả hai đều phóng về Lôi Tinh Điện đang ngày càng gần ở phía trước. Lúc này đã thấy được sương mù màu xanh đang bao phủ, bên trong có một khe nứt giống như bị người ta bổ ra, vì vậy mà tạo thành một con đường rộng hơn mười trượng. Ngoài sương mù xanh có hai tu sĩ mặc áo đỏ với vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng. Hai người này thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, nhưng thực tế lại chính là những lão quái sống vài ngàn năm. Tu vi của hai tên này đã vượt qua Đệ Nhất Bộ và đạt đến cảnh giới Âm Hư.
Ánh mắt hai tu sĩ áo đỏ lạnh như băng, liên tục đảo qua trên người đám tu sĩ đi vào. Kẻ nào bị ánh mắt của hai tên tu sĩ này chuyển lên đều run rẩy thân thể, vẻ mặt lộ ra sự hoảng sợ và cung kính.
Dù là Hắc Ma Pháp Vương thì cũng phải cung kính như phàm nhân gặp tiên tử khi đối mặt với hai tu sĩ áo đỏ này.
Không cẩn Chung Đại Hồng giới thìệu thì Vương Lâm cũng biết hai người này phụ trách việc trông coi con đường khe nứt. Trong con đường giữa hai người tu sĩ áo đỏ có rất nhiều tu sĩ hóa thành cấu vồng bước vào rồi phóng đi như tên bắn.
Số lượng tu sĩ bốn phía rất nhiều, không dưới một ngàn người, nhưng không có bất kỳ dấu hiệu hỗn loạn, lại càng không có những âm thanh ồn ào. Tất cả đều lặng lẽ tiến vào trong con đường khe nứt.
Không lâu sau, vẻ mặt Vương Lâm khẽ động, hắn tùy ý đảo mắt nhìn về chân trời xa. Một lát sau, mây mù cuồn cuộn phóng từ chân trời đến, dùng mắt nhìn có thể thấy trong mây mù có tiếng sấm động ầm ầm, bùng ra những tia chớp vô tận giống như nối liền thiên địa.
Những đám mây sấm sét ầm ầm phóng đến lập tức làm cho tâm thần rất nhiều tu sĩ ờ bên ngoài con đường khe nứt chấn động dữ dội. Ngay cả vẻ mặt hai tu sĩ mặc áo đỏ đứng bên ngoài cùng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Một tiếng sấm động từ trong hư vô truyền ra, mây sấm sét đột nhiên thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tấm áo choàng khoác lên người một lão già đi từ trong mây ra ngoài.
Lão già này có mái tóc trắng xóa, hai mắt lóe lên những luồng tinh quang kinh người. lão tiến về phía trước một bước nhưng giống như vượt qua không gian và thời gian. làm cho thiên địa xuất hiện dấu hiện vặn vẹo.
– Tu sĩ Khuy Niết.
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười khó thể nào phát hiện được.
Lão già này vừa xuất hiện thì lập tức làm cho tất cả tu sĩ đứng ngoài con đường khe nứt phải hoảng sợ. Một số người biết được thì không dám bàn luận mà đồng loạt ôm quvền rồi dùng giọng cung kính nói:
– Tham kiến Chu Thiên Tử tiền bối!
Ngay cả vẻ mặt hai tu sĩ áo đỏ bên đứng ngoài khe nứt cũng trở nên cung kính. cả hai đều tiến lên rồi vội vàng ôm quvền cung kính nói:
– vãn bối ra mắt Chu Thiên Tử tiền bối. lần này tiền bối đến Lôi Tinh Điện để lọt vào tốp mười trong Thiểm Lôi Bảng phải không?
Lão già tóc trắng hơi ôm quyền rồi cười nói:
– Nhóm mười người đứng đầu thì không thể. nhưng có thể tiến vào nhóm ba mươi người.
Lão già tóc trắng vừa nói chuyện thì ngón tay phải cũng búng ra, lập tức có hai khối đan dược bay ra rơi vào trong tay hai tu sĩ áo đỏ, lão già cùng không nói thêm điều gì mà trực tiếp đi vào khe nứt và phóng về phía trước. Trên đường lão già tóc trắng phi hành, tất cả tu sĩ đều phải nhường đường.
Hai tu sĩ áo đỏ nhìn thoáng qua khối đan dược trong tay, vẻ mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hài và vui mừng, sau đó thì liên tục hướng về phía hình bóng lão già tóc trắng mà ôm quvền.
Vương Lâm nhìn về phía lão già tóc trắng phóng đi. trên mặt không có chút biểu cảm nào.
Khi lão già kia đã phóng đi một lúc lâu thì trong đám tu sĩ khắp bốn phía mới truyền ra những âm thanh bàn luận sôi nổi.
– Những tu sĩ đại thần thông Đệ Nhị Bộ đều đến đây vào ngày cuối cùng. không ngờ Chu Thiên Tử tiền bối lại vào đây sớm như vậy.
– Ôi! không biết khi nào tộc ấn của ta mới mở ra và đạt đến tu vi như Chu Thiên Tử tiền bối. sợ rằng cả đời này cùng không có hy vọng.
– Chẳng phải không có khả năng, nghe nói trước đây Chu Thiên Tử tiền bối gặp được kỳ ngộ, cho nên tu vi mới tăng trường đến mức độ cao như vậy. Đời người tạo hóa ở khắp nơi, nói không chừng một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp được kỳ ngộ.
Trong tiếng người bàn luận ồn ào, Vương Lâm và Chung Đại Hồng tiến về phía khe nứt. Ánh mắt hai tu sĩ áo đỏ đảo lên hai người Vương Lâm và Chung Đại Hồng, tất nhiên sẽ không thể phát hiện ra bất cứ điều gì, vì vậy để hai người tùy ý tiến vào. Trong mắt hai người tu sĩ áo đỏ thì Vương Lâm và Chung Đại Hồng chẳng qua chỉ là những nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới.
Khi tiến vào trong khe nứt sương mù, ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên. Sau khi hắn đi vào trong Thiểm Lôi Tộc thì đây chính là lần đầu tiên hắn vào địa phương quan trọng thế này. Hắn nhìn chằm chằm vào sương mù xanh bốn phía, trong mắt cũng dần bùng ra những luồng sáng kỳ dị.
– Sương mù này.
Nếu hơn được điểm sáu thì sẽ đưa ra tin vui ngay!
Trong thời gian ba ngày này, phần lớn tu sĩ trên tất cả tu chân tinh đều chạy đến Lôi Tinh Điện để đổi lấy Lôi tinh từ trong tay vị Trưởng lão Thiểm Lôi Tộc phụ trách Lôi Tinh Điện. Hơn nữa cũng có thể thông qua Lôi tinh để mua sắm một vài pháp bảo và công pháp của Thiểm Lôi Tộc.
Nhưng cũng không thể lén giao địch Lôi tinh, trong Thiểm Lôi Tộc, Lôi tinh không thể nào đem đi, chỉ có thể giao dịch với Lôi Tinh Điện mà thôi.
Tuy là như vậy nhưng tộc nhân của Thiểm Lôi Tộc quá đông tất nhiên cũng có phương pháp giao dịch mà không cần phải dùng Lôi tinh. Nếu muốn giao dịch riêng thì chỉ cần lấy ra vật có số lượng Lôi tinh tương ứng, vì vậy có thể thay thế cho Lôi tinh. Nhưng phương pháp này lại tồn tại rất nhiều nguy hiểm, cho nên chỉ có những lão quái tu vi cao thâm mới lén lút giao dịch với nhau.
Loại Lôi tinh không thể nào mang đi, không thể lén giao dịch với nhau, đối với tộc nhân của Thiểm Lôi Tộc thì phương pháp này quá bất tiện. Nhưng vẫn liên tục được duy trì rất nhiều năm qua, cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
Vương Lâm có thêm Chung Đại Hồng đi bên cạnh, cả hai hóa thành hai luồng cầu vồng phóng đi như tên bắn trên bầu trời, lao về phía Lôi Tinh Điện.
Lôi Tinh Điện đứng sừng sững trên một ngọn núi ở địa phương trung tâm tu chân tinh. Ngọn núi này cao ngập vào mây, là đỉnh núi cao nhất trên tu chân tinh, bốn phía là một vùng lòng chảo, lúc nào cũng được sương mù xanh bao phủ, không để cho bất kỳ tộc nhân Thiểm Lôi Tộc nào được phép tiến vào. Một khi tiến vào trong sương mù thì lập tức bị sấm sét bên trong đánh phủ đầu, kẻ nào nhẹ thì trọng thương trốn ra, nặng thì trực tiếp vỡ tan và tử vong.
Nơi đây chính là cấm địa.
Trong khoảng thời gian ba ngày đổi Lôi tinh thì sương mù xanh mới tiêu tán đi một ít rồi lộ ra một con đường để tộc nhân Thiểm Lôi Tộc đi vào.
Thiểm Lôi Tộc có khoảng cách khá xa với Lôi Tinh Điện, thực tế thì địa phương Thiên Lôi Tông chẳng qua chỉ là vùng biên giới của tu chân tinh này, giống như Triệu quốc trên Chu Tước Tinh năm xưa.
Địa phương này không được ngươi ta coi trọng, cũng không cần kẻ khác phải đi kiểm tra. Dù nơi đó có cường giả gì, trừ khi xảy ra biến đổi kinh thiên, nếu không vẫn chẳng có ý nghĩa gì với tu chân tinh khổng lồ này.
Ví dụ như Vu Phi, từ khi sinh ra đến giờ vẫn chưa vượt qua khoảng cách mười vạn dặm. Dù trong phạm vi mười vạn dặm thì biết được vài người nhưng khi đi ra ngoài thì lập tức mù tịt.
Ngay cả Chung Đại Hồng cũng giống như vậy.
Vì biết được điều này nên Vương Lâm đã không còn có nhiều lo lắng về việc tu vi của tên Vu Phi bị mình đoạt xá này biến đổi quá lớn. Dưới tình huống Vương Lâm không thi triển thần thông thì hắn cùng Chung Đại Hồng phi hành hơn nửa thống mới phóng đến vùng đất Trung tâm của tu chân tinh.
Trên đường đi Chung Đại Hồng triển khai toàn bộ khí lực, liên tục dùng pháp thuật vô địch để nịnh hót. Nếu chỉ là như vậy thì không thể nào lộ rõ thủ đoạn của Chung Đại Hồng nhưng hắn không những mở miệng nịnh hót và còn cố gắng lao trước phóng sau, chỉ cần Vương Lâm có một ánh mắt là hắn lập tức đoán ra được ý nghĩ, vì vậy mà ra tay giành việc ngay tức khắc.
Có thể nói trên đoạn đường này Chung Đại Hồng hầu hạ Vương Lâm cực kỳ chu đáo.
Đây chính là điều mà Hứa Lập Quốc không thể bằng, ngay cả Vương Lâm cũng phải ném cho Chung Đại Hồng vài viên đan dược, chỉ điểm cho đối phương một vài đầu mối trên phương diện tu vi.
Vì vậy mà Chung Đại Hồng càng trở nên phấn chấn, hắn không đợi Vương Lâm phân phó mà trên đương hễ gặp phải kẻ nào có thể vơ vét thì lập tức phóng đi với vẻ mặt cực kỳ hung ác. Sau đó lại quay về với rất nhiều vật phẩm đổi lấy Lôi tinh, cũng không giữ lại bất cứ thứ gì mà đưa hết cho Vương Lâm.
– Chủ tử, địa phương phía trước chính là phạm vi trong Lôi Tinh Điện, trong đây không được cướp đoạt vật phẩm đổi Lôi tinh. Hơn nữa trong thời gian ba ngày thì nghiêm cấm đấu đá lẫn nhau trong phạm vi Lôi Tinh Điện, điều này được đưa ra cũng chỉ với tác dụng bảo vệ tộc nhân. Đoạn đường trước đó chúng ta đi cũng không phải là thẳng tắp, cho nên sẽ dẫn đến sự chú ý của những tu sĩ đại thần thông. Tiểu nhân biết chủ tử tu vi thông thiên nhưng sau khi trở về thì nhất định sẽ gặp phải vài phiền phức nhỏ.
Trong khoáng thời gian vừa qua, Chung Đại Hồng đã biển đổi cách xưng hô từ Tiền bồi thành chủ nhân lúc nào không biết.
Hai từ ngữ này hoàn toàn khác biệt, ý nghĩa cũng giống như trời và đất. Chung Đại Hồng cho rằng từ tiền bối này chỉ đề dùng gọi người ngoài, hơn cũng phải gọi Vương Lâm bằng chủ nhân giống Hứa Lập Quốc để tỏ vẻ là người một nhà.
Hơn nữa Vương Lâm cũng không từ chối, cứ để mặc Chung Đại Hồng muốn gọi sao cũng được.
Khi tiến vào trong phạm vi của Lôi Tinh Điện thì tu sĩ ngày càng đông, những luồng yển vồng xuất hiện như thoi đưa trên bầu trời, hàng loạt yển vồng phóng qua liên tục. vẻ mặt Chung Đại Hồng cũng cực kỳ cảnh giác. dù nơi đây nghiêm cấm chiến đấu nhưng khi phải đối mặt với đám tu sĩ đại thần thông thì hắn vẫn cảm thấy căng thẳng.
Cũng có rất nhiều tu sĩ đến theo nhóm, cả đám hơn mười mấy tên tu sĩ cùng nhau hóa thành yển vồng quét ngang không trung cực kỳ kiêu căng. những người bên cạnh lập tức tránh ra nhường đường.
– Về mặt tu vi thì tu sĩ trên Thiểm Lôi Tộc này cao hơn rất nhiều so với Nội giới.Trong đây có thể tùy ý nhìn thấy tu sĩ Hóa Thần, Anh Biến cũng rất nhiều.
Vương Lâm đi về phía trước, ánh mắt hắn chuyển lên những đạo yển vồng trước mắt rồi nhanh chóng thu hồi.
Đúng lúc này đột nhiên một luồng khí tức cực kỳ khủng bố gào thét phóng đến sau lưng Vương Lâm và Chung Đại Hồng. Khí tức này như sóng dữ, vang lên những âm thanh ầm ầm, hơn nữa lại được bao phủ trong sấm sét.
Vẻ mặt đám tu sĩ đang phi hành khắp bốn phía lập tức trở nên cực kỳ sợ hãi, tất cả đều quay đầu nhìn lại, vẻ mặt cung kính.
Lại có một ngươi đàn ông trung niêu hắc y đầu đội đạo quan, hay tay chắp sau lưng tiến đến. Người này phóng qua bên cạnh Vương Lâm làm bùng lên hàng loạt luồng gió cực mạnh.
– Lão quái Vấn Đỉnh!
– Hắc Ma Pháp Vương Vũ Di Sơn, nghe nói tu vi người này đã đạt đến Vấn Đỉnh sơ kỳ đỉnh phong, lúc nào cũng có thể tiến vào trung kỳ.
– Nghe nói lão quái này ít khi nào bước ra khỏi Vũ Di Sơn, lần này đi vào Lôi Tinh Điện chắc chắn sẽ đổi lấy một lượng lớn Lôi tinh!
– Điều này là đương nhiên. Hắc Ma Pháp Vương này xếp hạng thứ bảy trăm sáu mươi sáu trên Thiểm Lôi Bảng, lần này sau khi đổi Lôi tinh có thể sẽ vươn lên vài hạng nữa không chừng.
Tất cả tu sĩ bốn phía đều ôm quyền rất cung kính, sau người đàn ông trung niên kia đi qua thì lập tức bàn luận ồn ào.
– Chủ tử, người này là Hắc Ma Pháp Vương ở Vũ Di Sơn. Trong Vũ Di Sơn có Tứ vương, ngươi nào cũng là lão quái Vấn Đỉnh!
Chung Đại Hồng lập tức khẽ giải thích với Vương Lâm.
Dù Vương Lâm muốn sưu tầm ký ức của Chung Đại Hồng nhưng Lâm vậy chỉ nhìn thấy được vài chuyện quan trọng mà thôi. Vì vậy mà những gì được biết về các tu sĩ Vấn Đỉnh trong ký ức của Chung Đại Hồng sẽ bị mất sạch, nhìn không được rõ ràng.
Ánh mắt Vương Lâm rơi trên người Hắc Ma Pháp Vương đang đi phía trước, hắn khẽ gật đầu, cũng không nói gì.
Hắc Ma Pháp Vương ở phương xa đã quen với chuyện đám tu sĩ bàn tán ở sau lưng, hắn đi về phía trước mà căn bản không quan tâm mọi chuyện đang xảy ra phía sau. Nhưng khoảnh khắc khi Vương Lâm quét mắt lên người thì tâm thần Hắc Ma Pháp Vương lập tức nhảy dựng lên toàn thân giống như đang run rẩy, trên trán lập tức vã mồ hôi lạnh. Cũng may cảm giác này đã tiêu tán trong nháy mắt, nhưng Hắc Ma Pháp Vương lại không dám quay đầu. Hắn vội vàng phóng về phía trước như tên bắn.
Dưới sự hầu hạ của Chung Đại Hồng, vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường, cả hai đều phóng về Lôi Tinh Điện đang ngày càng gần ở phía trước. Lúc này đã thấy được sương mù màu xanh đang bao phủ, bên trong có một khe nứt giống như bị người ta bổ ra, vì vậy mà tạo thành một con đường rộng hơn mười trượng. Ngoài sương mù xanh có hai tu sĩ mặc áo đỏ với vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng. Hai người này thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, nhưng thực tế lại chính là những lão quái sống vài ngàn năm. Tu vi của hai tên này đã vượt qua Đệ Nhất Bộ và đạt đến cảnh giới Âm Hư.
Ánh mắt hai tu sĩ áo đỏ lạnh như băng, liên tục đảo qua trên người đám tu sĩ đi vào. Kẻ nào bị ánh mắt của hai tên tu sĩ này chuyển lên đều run rẩy thân thể, vẻ mặt lộ ra sự hoảng sợ và cung kính.
Dù là Hắc Ma Pháp Vương thì cũng phải cung kính như phàm nhân gặp tiên tử khi đối mặt với hai tu sĩ áo đỏ này.
Không cẩn Chung Đại Hồng giới thìệu thì Vương Lâm cũng biết hai người này phụ trách việc trông coi con đường khe nứt. Trong con đường giữa hai người tu sĩ áo đỏ có rất nhiều tu sĩ hóa thành cấu vồng bước vào rồi phóng đi như tên bắn.
Số lượng tu sĩ bốn phía rất nhiều, không dưới một ngàn người, nhưng không có bất kỳ dấu hiệu hỗn loạn, lại càng không có những âm thanh ồn ào. Tất cả đều lặng lẽ tiến vào trong con đường khe nứt.
Không lâu sau, vẻ mặt Vương Lâm khẽ động, hắn tùy ý đảo mắt nhìn về chân trời xa. Một lát sau, mây mù cuồn cuộn phóng từ chân trời đến, dùng mắt nhìn có thể thấy trong mây mù có tiếng sấm động ầm ầm, bùng ra những tia chớp vô tận giống như nối liền thiên địa.
Những đám mây sấm sét ầm ầm phóng đến lập tức làm cho tâm thần rất nhiều tu sĩ ờ bên ngoài con đường khe nứt chấn động dữ dội. Ngay cả vẻ mặt hai tu sĩ mặc áo đỏ đứng bên ngoài cùng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Một tiếng sấm động từ trong hư vô truyền ra, mây sấm sét đột nhiên thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tấm áo choàng khoác lên người một lão già đi từ trong mây ra ngoài.
Lão già này có mái tóc trắng xóa, hai mắt lóe lên những luồng tinh quang kinh người. lão tiến về phía trước một bước nhưng giống như vượt qua không gian và thời gian. làm cho thiên địa xuất hiện dấu hiện vặn vẹo.
– Tu sĩ Khuy Niết.
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn bình tĩnh, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười khó thể nào phát hiện được.
Lão già này vừa xuất hiện thì lập tức làm cho tất cả tu sĩ đứng ngoài con đường khe nứt phải hoảng sợ. Một số người biết được thì không dám bàn luận mà đồng loạt ôm quvền rồi dùng giọng cung kính nói:
– Tham kiến Chu Thiên Tử tiền bối!
Ngay cả vẻ mặt hai tu sĩ áo đỏ bên đứng ngoài khe nứt cũng trở nên cung kính. cả hai đều tiến lên rồi vội vàng ôm quvền cung kính nói:
– vãn bối ra mắt Chu Thiên Tử tiền bối. lần này tiền bối đến Lôi Tinh Điện để lọt vào tốp mười trong Thiểm Lôi Bảng phải không?
Lão già tóc trắng hơi ôm quyền rồi cười nói:
– Nhóm mười người đứng đầu thì không thể. nhưng có thể tiến vào nhóm ba mươi người.
Lão già tóc trắng vừa nói chuyện thì ngón tay phải cũng búng ra, lập tức có hai khối đan dược bay ra rơi vào trong tay hai tu sĩ áo đỏ, lão già cùng không nói thêm điều gì mà trực tiếp đi vào khe nứt và phóng về phía trước. Trên đường lão già tóc trắng phi hành, tất cả tu sĩ đều phải nhường đường.
Hai tu sĩ áo đỏ nhìn thoáng qua khối đan dược trong tay, vẻ mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hài và vui mừng, sau đó thì liên tục hướng về phía hình bóng lão già tóc trắng mà ôm quvền.
Vương Lâm nhìn về phía lão già tóc trắng phóng đi. trên mặt không có chút biểu cảm nào.
Khi lão già kia đã phóng đi một lúc lâu thì trong đám tu sĩ khắp bốn phía mới truyền ra những âm thanh bàn luận sôi nổi.
– Những tu sĩ đại thần thông Đệ Nhị Bộ đều đến đây vào ngày cuối cùng. không ngờ Chu Thiên Tử tiền bối lại vào đây sớm như vậy.
– Ôi! không biết khi nào tộc ấn của ta mới mở ra và đạt đến tu vi như Chu Thiên Tử tiền bối. sợ rằng cả đời này cùng không có hy vọng.
– Chẳng phải không có khả năng, nghe nói trước đây Chu Thiên Tử tiền bối gặp được kỳ ngộ, cho nên tu vi mới tăng trường đến mức độ cao như vậy. Đời người tạo hóa ở khắp nơi, nói không chừng một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp được kỳ ngộ.
Trong tiếng người bàn luận ồn ào, Vương Lâm và Chung Đại Hồng tiến về phía khe nứt. Ánh mắt hai tu sĩ áo đỏ đảo lên hai người Vương Lâm và Chung Đại Hồng, tất nhiên sẽ không thể phát hiện ra bất cứ điều gì, vì vậy để hai người tùy ý tiến vào. Trong mắt hai người tu sĩ áo đỏ thì Vương Lâm và Chung Đại Hồng chẳng qua chỉ là những nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới.
Khi tiến vào trong khe nứt sương mù, ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên. Sau khi hắn đi vào trong Thiểm Lôi Tộc thì đây chính là lần đầu tiên hắn vào địa phương quan trọng thế này. Hắn nhìn chằm chằm vào sương mù xanh bốn phía, trong mắt cũng dần bùng ra những luồng sáng kỳ dị.
– Sương mù này.
Nếu hơn được điểm sáu thì sẽ đưa ra tin vui ngay!
Bình luận