Dark?

Chương 1291: Đại đế!

Xem giới thiệu truyện Tiên Nghịch
A+ A-
Tư Mặc Tử đang ở trong bức tranh thiên địa, tay phải giơ lên vung xuống dưới. Lập tức mặt đất đã trở thành mực trong tiếng ầm ầm nổi lên sóng mực cuồn cuộn, dưới những cái vung tay của Tư Mặc Tử giống như là mực dính lên cây bút, ở trên bức tranh vẽ ra toàn bộ sơn thủy.
 
Chỉ một vài nét bút nhưng ở trong bức tranh này đã hoàn toàn vẽ ra cả tu chân tinh này, bên trong đó không ngờ lại có cả thân ảnh Vương Lâm!
 
– Phân thân của lão phu tới đây cũng đủ để giết ngươi dưới Phá Thiên Đạo này!
 
Ánh mắt Tư Mặc Tử lộ ra hàn quang, tay phải giơ lên hướng về mặt đất hung hăng phất một cái!
 
Nhưng ngay trong tích tắc này, hai mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng kỳ dị, ngửa mặt lên trời hét lớn một cái:
 
– Phá Thiên tông, Tư Mã Mặc!
 
Tiếng hét của hắn như sấm động, ầm ầm truyền trong thiên địa, dường như là tiếng rống giận của thiên đạo! Cánh tay phải của Tư Mặc Tử đang giơ lên trong nháy mắt run lên một chút. Hắn ngẩng mạnh đầu nhìn chằm chằm vào Vương Lâm.
 
Ngay trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, thân thể Vương Lâm bước về phía trước một bước, tay phải giơ lên, ngón trỏ bỗng nhiên hung hăng điểm một cái về phía trước! Thiên địa biến sắc, phong vân xoay chuyên. Thân ảnh Vương Lâm chợt biến mất, khi xuất hiện đã ở trước người Tư Mặc Tử, ngón trỏ tay phải như che trời hướng tới mi tâm Tư Mặc Tử hung hăng hạ xuống!
 
Sắc mặt Tư Mặc Tử kịch biến, bởi vì tiếng hét của Vương Lâm mà mất đi cơ hội thi triển thần thông, giờ phút này không còn thời gian suy tính. Tay phải của hắn hung hăng phất về phía trước, một bút phá tan bức tranh thiên địa!
 
Dưới một bút này, hình ảnh sơn thủy trong bức tranh lập tức ầm ầm bị xé rách, theo sự sụp đổ của nó, thân ảnh của Vương Lâm trong đó cũng xuất hiện sự vặn vẹo.
 
Một lực giằng xé từ trong cơ thể Vương Lâm đột nhiên truyền ra, hóa thành sự đau đớn, khiến cho sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, máu tươi tuôn ra nhưng bị hắn nuốt ngược trở lại. Sát khí trong mắt Vương Lâm tràn ngập, ngón trỏ tay phải hung hăng điểm tới!
 
Lực lượng một chỉ này khiến trong mắt Tư Mặc Tử toát ra vẻ sợ hãi. Thân thể hắn vội vàng lui lại phía sau, tay phải giơ lên phất mặt đất hóa thành mực kia, lập tức ngăn trước người hắn. Không ngờ hắn mơ hồ cảm nhận được trong ngón tay Vương Lâm một nguy cơ sinh tử đã rất lâu không xuất hiện trong đầu hắn.
 
– Đây là thứ thần thông gì??
 
Mực đen kịt lập tức ngăn cản trước mặt Vương Lâm, đụng với ngón trỏ tay phải Vương Lâm. Ngay trong tích tắc này, từng đạo kiếm khí ầm ầm từ trong ngón tay Vương Lâm bạo phát ra!
 
Đây là sát chiêu của Vương Lâm, là một trong ba chiêu Vương Lâm chuẩn bị cho Tư Mặc Tử! Kiếm khí như sóng triều, một đạo, hai đạo, mười đạo, trăm đạo, ngàn đạo, vạn đạo, trăm vạn đạo, ngàn vạn đạo.một chỉ này ẩn chứa ba vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo kiếm khí, lại thêm ngón tay hắn nưda chính là bốn ngàn vạn đạo kiếm khí!
 
Uy lực của bốn ngàn vạn đạo kiếm khí quả thực kinh thiên động địa, trong nháy mắt toàn bộ điên cuồng bộc phát! Ở ngoài ngón tay của Vương Lâm lại còn có hư ảnh của hai con lộc thú xoay tròn, theo kiếm khí gào thét ra!
 
Hai đồng tử Tư Mặc Tử nhanh chóng co rút lại, lộ ra vẻ không thể tin được:
 
– Đây là… … Tiếng động ầm ầm kinh thiên động địa vang lên. Màn mực do mặt đất hóa thành vừa mới đụng vào kiếm khí từ ngón tay Vương Lâm bộc phát ra liền ầm ầm sụp đổ, bị kiếm khí xuyên thấu qua, lao thẳng tới Tư Mặc Tử!
 
Bốn ngàn vạn đạo kiếm khí gào thét chuyển động, lấy thân thể Vương Lâm làm trung tâm hình thành một đạo kiếm phong.
 
Nổ!
 
Cơn gió lốc kinh thiên động địa, kiếm khí nồng đậm phát ra tiếng rít chói tai, không ngừng xoay tròn lao tới, từ xa nhìn lại phảng phất như mấy ngàn vạn linh xà uốn lượn, rung động tâm thần!
 
Hết thảy mọi chuyện điều ra trong nháy mắt, chỉ chớp mắt một cái đã bốn ngàn vạn đạo kiếm khí ngưng tụ trong ngón tay hắn, ầm ầm đánh vào ngưởi Tư Mặc Tử. Tư Mặc Tử phun một ngụm máu tươi, thân thể thoáng một cái liền phân làm bốn năm mảnh! Cũng không phải là thân thể của hắn tan nát mà dùng một phương pháp đặc thù, trực tiếp tránh được một kích tất sát của Vương Lâm, xuất hiện ở bên ngoài ngàn trượng.
 
Vị trí của Vương Lâm hiện giờ vẫn ở trong thiên địa nhưng phía trước hắn lúc này lại xuất hiện một hình ảnh cực kỳ quỷ dị!
 
Chỉ thấy thiên địa lúc này dù là thiên không hay đại địa, cả Phá Thiên Đạo trên thực tế chính là một thiên địa do thần thông tạo thành, hình thành tù ngục, dung nhập trong cơ thể địch nhân, lấy việc phá vỡ bức tranh của Tư Mặc Tử mà giết người.
 
Vương Lâm bị vây trong hư ảnh thiên địa của Phá Thiên Đạo này không thể lao ra! Thần sắc Tư Mặc Tử dữ tợn, sau khi hiện thân hai tay liền bắt quyết, mạnh mẽ mở ra, lập tức hợp lại, hung hăng chém xuống một cái, gầm lên:
 
– Phá thiên!
 
Cùng với tiếng hô này, thiên địa chỗ Vương Lâm phát ra tiếng động ầm vang. Bầu trời trở thành bức tranh kia bị phá vỡ trong phạm vi lớn. Hư ảnh của Vương Lâm trong đó cũng bị xé rách, trở nên vặn vẹo.
 
Trong tích tắc này, tất cả tu sĩ trên tu chân tinh này tâm thần đều chấn động. Ngay cả đám người lão giả Hỏa Tước tộc thần thức cũng đã sớm tản ra quan sát trận chiến này, khi thấy cảnh tượng trước mắt, ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, thở dài một tiếng, lộ ra vẻ phức tạp.
 
– Người này hẳn là phải chết không phải nghi ngờ gì nữa! Phá Thiên Đạo, không hổ là thần thông tuyệt học! Tư Mặc Tử. Tư Mặc Tử. Không ngờ hắn lại có thể tới nơi này. Nếu thế thì thân phận của người bán đan dược cho ta hẳn là không phải tầm thường! Đáng tiếc là ta còn chưa biết được máu trong hồn đan kia đến từ đâu!
 
Lão giả Hỏa Tước tộc lắc đầu, nhận định kết cục của Vương Lâm hẳn là phải chết.
 
Trong thánh địa của Long Giáp Tộc, Thiếu tộc trưởng Long Giáp Tộc cũng đồng thời triển khai thần thức ra quan sát, giờ phút này cũng thờ phào một hơi.
 
– Người này rất mạnh, đáng tiếc là dưới thần thông của Tư Mặc Tử không thể thoát vây. Phá Thiên Đạo này cũng thật quá đáng sợ, có thể phá tan bầu trời!
 
Trong thánh địa của Long Giáp Tộc, tộc trưởng Long Giáp Tộc cũng thu hồi ánh mắt nhìn về bầu trời, thần sắc trở nên thoải mái hơn nhiều.
 
– Không biết tự lượng sức. Tư Mặc Tử là tu sĩ bước thứ ba, mặc dù là phân thân tới đây cũng không phải là người bình thường có thể đối kháng. Người này có thể giết được trưởng lão Thiểm Lôi tộc nhưng ở trong tay Tư Mặc Tử thì chẳng thể có một chút sinh cơ!
 
Nhưng hắn có thể khiến Tư Mặc Tử bị thương cũng không đơn giản. Cũng may là hắn không còn sống, nếu không thì hắn tìm Long Giáp Tộc ta trả thù vì chúng ta đã giúp Tư Mặc Tử thì đúng là phiền toái!
 
Nhưng ngay lúc tất cả mọi người nhận định là Vương Lâm nhất định sẽ chết trong thiên địa do Phá Thiên Đạo biến thành kia thì dị biến phát sinh!
 
Đau nhức truyền từ trong cơ thể ra khiến đôi mắt Vương Lâm đỏ bừng, bốn ngàn vạn kiếm khí vờn quanh thân thể hắn, lao thẳng tới bầu trời như bức họa kia!
 
– Bốn ngàn vạn đạo kiếm khí, phá tan thiên địa của bức họa cho ta!
 
Thân thể Vương Lâm hóa thành một đạo cầu vồng, tự thân mình biến thành một đạo kiếm khí!
 
Đạo kiếm khí này đã tăng bốn vạn đạo kiếm khí thêm một đạo!
 
Kiếm khí vờn quanh thân thể, tỏa ra uy lực hủy diệt, xoay tròn mang Vương Lâm lao đi. Khoảng cách tới bức tranh thiên địa càng ngày càng gần, trong phút chốc ầm ầm đụng vào nhau!
 
Hơn bốn ngàn vạn đạo kiếm khí điên cuồng lộ ra, khiến cho thiên địa trong lúc này bị tiếng động ầm ầm thay thế.
 
– Phá tan cho ta!
 
Tiếng rống của Vương Lâm mơ hồ khàn khàn, đau nhức trong thân thể càng kịch liệt. Hắn phun một ngụm máu tươi, tay phải hung hăng vung lên, kiếm khí ầm vang. Thiên địa do Phá Thiên Đạo hình thành kia liền sụp đổ!
 
Thiên địa sụp đổ, hóa thành một lực trùng kích tràn ra, quét ngang tu chân tinh!
 
Vương Lâm lao ra!
 
Trong nháy mắt khi hắn lao ra, hai mắt lão giả Hỏa Tước tộc mở bừng lên, lộ ra vẻ không thể tin được, hít sâu một hơi.
 
Không chỉ có hắn, Thiếu tộc trưởng Long Giáp Tộc tâm thần cũng chấn động, thân thể theo tiềm thức lùi lại phía sau mấy bước, thất thanh nói:
 
– Chuyện này.này.
 
Tộc trưởng Long Giáp Tộc cũng biến sắc, trở nên cực kỳ âm trầm.
 
– Tư Mặc Tử, cuộc chiến của ta và ngươi lúc này mới bắt đầu!
 
Vương Lâm sau khi lao ra thân thể nhoáng lên, tay phải giơ lên bầu trời, quát khẽ một tiếng:
 
– Ngươi dùng thiên địa vây ta, ta liền dùng thiên địa nén ngươi!
 
Theo lời Vương Lâm nói, trong đồng tử hai mắt hắn lập tức có thiên địa biến ảo ra. Thiên địa nghịch chuyển, trời thành đất, đất thành trời!
 
Cũng trong tích tắc này, thiên địa bên ngoài ầm ầm chấn động, lập tức nghịch chuyển!
 
– Phiên thiên thần thông của Lam Mộng Đạo Tôn!
 
Thần sắc Tư Mặc Tử cực kỳ ngưng trọng, tay phải vung lên, xuất ra một pháp bào! Một cây quạt mười trượng đột nhiên hiện ra bên cạnh Tư Mặc Tử. Bên ngoài cây quạt này có vô số cấm chế biến ảo ra, lộ ra một cỗ khí tức tang thương! Tuế Nguyệt Cấm!
 
Đại phiên mười trượng này phất lên như che cả trời đất, Tuế Nguyệt Cấm từ trong đó ầm ầm tràn ra, hóa thành ngàn vạn cấm chế quét ngang quan, bay quanh toàn thân Tư Mặc Tử, hóa thành một dòng xoáy cấm chế rất lớn!
 
Giờ phút này thiên địa nghịch chuyển, bầu trời ở dưới chân, mặt đất lại ở trên đầu. Cảnh tượng này khiến cho tất cả nhưng người chứng kiến đều rung động tâm thần! Nhất là tộc trưởng Long Giáp Tộc, đôi mắt lại càng co rụt lại.
 
– Người này không ngờ lại có thần thông của Lam Mộng Đạo Tôn! Hừ, dù là vậy ta cũng tin là hắn sẽ phải chết dưới thần thông của Tư Mặc Tử!
 
Vương Lâm gầm khẽ một tiếng, tay phải hung hăng lật một cái, thiên địa ầm ầm liền áp sát vào nhau, đè nén Tư Mặc Tử đang ở trong thiên địa!
 
Toàn thân Tư Mặc Tử tràn đầy cấm chế, hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị.
 
– Tuế Nguyệt cấm, trong năm tháng, dù là thiên địa thì cũng đều tiêu tan, sụp đổ, tan rã!
 
Hai tay Tư Mặc Tử hướng ra phía ngoài vung lên. Lập tức cấm chế bốn phía ầm ầm tản ra, hướng về bên ngoài quét tới, đối kháng với thiên địa. Tiếng chấn động ầm ầm vang lên, thiên địa dưới lực trùng kích của Tuế Nguyệt Cấm dường như bị năm tháng tràn ngập, tỏa ra vẻ thê lương, không ngờ mơ hồ xuất hiện dấu hiệu sụp đổ!
 
– Tuế Nguyệt cấm thuật, thiên hoang địa lão!
 
Tiếng nói điên cuồng của Tư Mặc Tử truyền ra!
 
Đồng tử hai mắt Vương Lâm co rút lại, đang muốn thi triển thần thông thì lúc này đột nhiên có một tiếng cười khẽ từ hư vô truyền tới. Tiếng cười này rất nhỏ nhưng lại truyền rõ ràng vào trong tai tất cả sinh linh trên tu chân tinh này!
 
– Có ý tứ, trong vòng năm nhịp thở có thể chiến thắng phân thân của người bước thứ ba này thì ta đảm bảo cho ngươi ở vùng đất Điên Lạc này bình an!
 
– Đại đế!
 
Trong thánh địa của Long Giáp Tộc, trưởng lão thứ chín của Lạc Sinh hội sắc mặt đại biến, thất thanh cả kinh nói.
 
Tư Mặc Tử cũng đồng thời biến sắc, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt!
 
– Một!
 
Tiếng nói truyền từ hư vô kia bất đầu đếm.
 

Tags: truyện Tiên Nghịch online, Chương 1291: Đại đế!. Truyện Tiên Nghịch đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 1291