Giới nội giới ngoại từ xưa đến nay có Phong Giới Đại Trận ngăn cách, rất khó có thể qua lại lẫn nhau. Nhưng lúc này Phong Giới Đại Trận đã bị giới ngoại xé ra một lỗ hổng, vì thế khiến cho tiếng kêu dài của Vương Lâm lúc này với một phương pháp không ngờ tới, với một sự kêu gọi đặc biệt, từ trong lỗ hổng ở Vân Hải truyền ra, tràn ngập khắp Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại.
Trong Thái cổ Tinh Thần mịt mờ ngoài giới ngoại lúc này lôi đình vang lên ầm ầm. chỉ thấy vô số thiểm điện lôi đình từ trong hư vô hiện ra, lao thẳng tới lỗ hổng Vân Hải.
Thậm chí trong những tu sĩ giới ngoại, hễ là người tu hành lôi đình thuật trong khoảnh khắc này tất cả đều thân thể kịch chấn, nguyên lực toàn thân như không chịu sự khống chế từ trong cơ thể cuồn cuộn tiết ra, hóa thành lôi đình bay đi.
Dần dần, toàn bộ Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại tràn ngập lôi đình, cuồn cuộn đi vào trong lỗ hổng ở Vân Hải, đi vào trong giới nội, cùng với lôi đình của giới nội dung hợp lại với nhau, hướng về Chu Tước Tinh.
Hết thảy chuyện này nói thì dài, nhưng thực tế lại diễn ra cực nhanh. Bên ngoài Chu Tước Tinh, bên cạnh Không Môn, tiếng kêu của Vương Lâm dừng lại, bốn phía ầm vang, lôi đình thiểm điện đến từ khắp mọi nơi trong giới nội giới ngoại vào giờ phút này toàn bộ đã tới.
Thanh âm chấn động gần như muốn phá vỡ cả tinh không kia khiến cho tu sĩ giới ngoại ở bốn phía tâm thần chấn động mạnh, thất khiếu chảy máu, còn nhất tề thi triển toàn bộ thần thông muốn tới đối phó.
Trước mắt bọn họ đã trở nên mơ hồ, hào quang thiểm điện chói mắt kia dường như có thể xuyên thấu mắt của tất cả sinh linh, đâm vào bên trong. Theo Vương Lâm giơ tay phải chỉ vào Không Môn kia, trong tinh không này xuất hiện một cảnh tượng mà từ trước tới giờ chưa từng có!
Đây là phương pháp cực kỳ kiêu ngạo, cực kỳ bá đạo, lấy sức mạnh của tất cả lôi đình trong giới nội giới ngoại để mở ra Không Môn!
Trước Vương Lâm chưa ai làm được, và sau Vương Lâm, cũng nhất định không người nào có thể làm được!
Ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên ngợp trời, chỉ thấy từng đạo thiểm điện lôi đình điên cuồng nhằm về phía Không Môn. Từ xa nhìn lại, lôi đình ở đằng xa vô biên vô hạn, giống như là một đại quân, thề quyết phải phá tan Không Môn này!
Trong tiếng ầm vang, Không Môn khổng lồ kia trực tiếp xuất hiện những vết nứt chi chít. Ngay khi những vết nứt này xuất hiện, lại càng có nhiều lôi đình ầm ầm lao tới. Trong tiếng ầm vang kịch liệt này, ở bên rìa Không Môn đã xuất hiện những mảnh vỡ, trực tiếp từ bốn phía bắt đầu sụp đổ.
Cùng lúc đó, lại càng có nhiều lôi đình hơn nữa. Tất cả lôi đình được gọi về trong thiên địa này toàn bộ đều tấn công tới, không ngừng đánh lên Không Môn, khiến cho Không Môn bộc phát ra ánh hào quang giống như là mặt trời, thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời.
-Vỡ cho ta!
Vương Lâm hét lớn lên một tiếng.
Trong tiếng ầm ầm, bên phải Không Môn trực tiếp sụp đổ, vỡ thành vô số mảnh cuốn đi. Ngay sau đó, bên trái Không Môn dưới lôi đình ngưng tụ, trong ánh hào quang cuồn cuộn ngợp trời này cũng tan vỡ.
Không Môn sụp đổ không ngừng, chỉ trong nháy mắt, cánh cửa khổng lồ này đã hoàn toàn bị phá tan, hóa thành vô số mảnh hướng về bốn phương tám hướng cuốn đi.
Không Môn đã vỡ! Sau khi nó tan vỡ, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện trong tinh không, từ bên trong trực tiếp có sức mạnh vô tận của Không Môn giống như một dòng sông nhanh chóng tiết ra, hướng về phía Vương Lâm bay tới.
Nhưng Vương Lâm ánh mắt lóe lên, giơ tay phải vung tay áo. Một luồng đại lực đột nhiên nổi lên, đánh thẳng tới sức mạnh Không Môn vừa mới tiết ra từ trong vòng xoáy kia, cuốn lấy nó lại quay trở lại vào trong vòng xoáy.
Phá vỡ Không Môn!
Mặc dù Vương Lâm không hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, nhưng tu vi của hắn lúc này cũng đã ầm ầm bạo tăng, từ Toái Niết đại viên mãn, từ trong Thiên Địa Suy Kiếp, đã bước được một bước mấu chốt. Tu vi của hắn đã trực tiếp đạt tới Không Cảnh của bước thứ ba, đã đạt tới Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đây không phải là tu vi thực chất của Vương Lâm lúc này, mà là một khí thế, một khí thế của tu sĩ Không Niết sơ kỳ, của tu sĩ bước thứ ba chân chính.
Với khí thế này nếu như Vương Lâm muốn, chỉ cần hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia thì sẽ có thể trong nháy mắt hóa thành tu vi của bản thân, khiến cho tu vi của hắn cũng đạt tới bước thứ ba Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đó cũng chỉ là sơ kỳ, chỉ là một đạo lôi đình bổn nguyên mà thôi! chỉ là sơ kỳ, Vương Lâm không cần. Hắn nhẫn nại cho đến ngày hôm nay, nhẫn nại cho đến lúc sáu đạo bổn nguyên đại thành, nếu phá vỡ Không Môn chỉ là Không Niết, thì hắn vẫn chưa thỏa mãn!
Thứ hắn muốn, chính là một bước thành danh!
Cảnh tượng này khiến cho tất cả tu sĩ bốn phía chấn động!
Chu Cẩn kia sắc mặt xám như tro, hắn đã tuyệt vọng, trong lúc thì thào đã muốn rời khỏi nơi này, nhưng phát hiện ra tinh không đã bị một áp lực bao phủ, hắn tuyệt nhiên không thể rời khỏi nửa bước.
Trong lúc ngẩng đầu hắn nhìn thấy nguồn gốc của áp lực kia, đó là Vương Lâm ở đằng xa đang nghiêng người liếc nhìn hắn!
Một cái liếc mắt này khiến trong đầu Chu cẩn ầm vang lên một tiếng, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nam tử áo xanh kia sắc mặt tái nhợt, hắn mơ hồ nhìn ra có cái gì đó không ổn, trong đầu lập tức hiện lên một ý nghĩ khiến cho hắn không thể tin được, thậm chí còn khiến cho hắn hoảng sợ!
-Hắn.chẳng lẽ hắn muốn -Tiếp một cửa nữa!
Thanh âm của Vương Lâm lạnh như băng truyền vào trong tai nam tử áo xanh kia, khiến cho hai mắt hắn sững lại. Mặc dù hai bên là kẻ địch của nhau, nhưng hắn cũng lộ ra một vẻ kính trọng!
Chỉ thấy sau khi Vương Lâm vung tay áo, vòng xoáy trong tinh không do Không Môn sụp đổ hóa thành bất ngờ nhanh chóng chuyển động, một uy áp so với lúc trước còn mạnh hơn mấy lần từ trong vòng xoáy kia không hề giữ lại chút nào khuếch tán ra. Uy áp này vừa xuất hiện, trong tinh không liền vang lên tiếng rắc rắc! Vòng xoáy kia lập tức sụp đổ.
Vòng xoáy kia tiêu tan, nhưng thay vào đó, bất ngờ là một Không Đại Môn!
Cánh cửa này so với lúc trước nhỏ hơn một chút, nhưng uy lực từ trên đó phát ra còn nồng đậm hơn!
-Đúng là một Phong Tôn cuồng vọng đến cực điểm!
Ánh mắt của Hư Thần Thiên Tôn lộ ra vẻ phức tạp. Đây là lần đầu tiên hắn thật lòng gọi đối phương là Phong Tôn, mà không phải là tiểu bối.
-Từ cổ chí kim, hễ là những người mở ra Không Môn, thông thường đều lập tức hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, ngưng tụ bổn nguyên của bản thân, khiến cho tu vi trong nháy mắt chính thức đạt tới bước thứ ba! Quá trình này rất ngắn ngủi, một khi hấp thụ xong, Không Môn sẽ tiêu tan.
Gần như tất cả mọi người đều nắm lấy thời gian không dám chậm trễ, bởi vì một khi chậm trễ, thì cho dù là Không Môn sụp đổ cũng sẽ nhanh chóng ngưng tụ trở lại.
Một khi Không Môn ngưng tụ lại, thì sức mạnh Không Môn sẽ tiêu tan, như vậy lần mở cửa trước coi như vô dụng, lại phải mở một lần nữa. Nhưng lần mở Không Môn thứ hai này mức độ khó khăn còn lớn hơn nhiều!
Nhưng người này trước khi Không Môn xuất hiện, tu vi của hắn mặc dù vẫn chưa tới bước thứ ba, nhưng đã có thể giết chết bước thứ ba toàn năng. Vì thế, Không Môn này của hắn mặc dù hùng mạnh, nhưng quả thật cũng không thể gây khó khăn cho hắn, Hư Thần Thiên Tôn mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cũng không thể không thừa nhận phán đoán trước đây của mình là sai lầm.
-Hắn không phải chỉ muốn mở ra Không Môn một lần, mà muốn làm một chuyện gần như không có khả năng. Hắn muốn lấy mỗi đạo bổn nguyên để mở ra một Không Môn, sau sáu đạo bổn nguyên mới trở thành bước thứ ba toàn năng! Làm như vậy thật quá khó khăn, nhưng so với việc mở Không Môn một lần hùng mạnh hơn vô số lần!
Hư Thần Thiên Tôn nhìn Vương Lâm, trong vẻ phức tạp hiện lên sát khí càng nồng đậm.
-Hắn đã cuồng vọng như vậy, dám ở trước mặt lão phu để diễn trò này, vậy thì ta muốn xem hắn có thể làm được đến đâu!
Thay cho vòng xoáy kia là Không Môn thứ hai hiện ra trong tinh không. Không chỉ có tu sĩ giới ngoại khiếp sợ mà còn có đám người Tư Đồ Nam của giới nội.
Ngay khi Không Môn này xuất hiện, ánh mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang ngợp trời, còn có một vẻ tự tin tràn ngập khắp toàn thân. Hắn là Vương Lâm, hắn là Phong Tôn, hắn là người có sáu đạo bổn nguyên đại thành, từ xưa đến nay chưa có người nào như vậy. Hắn có tư cách để tự tin, có tư cách để làm chuyện mà chưa ai dám làm, liên tục phá Không Môn. Cũng không phải là Vương Lâm cố ý làm như vậy, mà trước đây hắn đã nhìn thấy Không Môn vài lần. Hắn mơ hồ biết được mỗi một lần mở ra Không Môn, khi nó sụp đổ thì sức mạnh Không Môn tản ra sẽ càng nhiều.
Nhất là sáu đạo bổn nguyên đại thành của hắn, muốn dung hợp lại với nhau thì càng phải có sức mạnh Không Môn to lớn không thể tưởng tượng được. Sức mạnh Không Môn này Vương Lâm không biết là gì, nhưng hắn hiểu rõ sức mạnh Không Môn kỳ dị này chính là mấu chốt khiến cho tu sĩ trở thành bước thứ ba toàn năng, có thể so với khi Luyện Khí Trúc Cơ!
Cho nên, hắn cần phải làm như vậy!
Ngay khi Không Môn thứ hai này xuất hiện, hai mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn giơ tay phải chỉ vào tinh không, bình tĩnh mở miệng, thanh âm của hắn giống như là phép tắc, khiến cho tinh không run lên.
-Hỏa bổn nguyên, nhân danh Vương Lâm ta, thiêu đốt Không Môn này!
Ngay khi lời hắn được nói ra, ngọn lửa chín màu bốc lên cuồn cuộn, bùng lên khắp tinh không, tràn ngập bốn phía.
Ngay trong khoảnh khắc này, Côn Hư, Vân Hải, La Thiên, Triệu Hà, thậm chí cả Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại, lửa cũng giống như lôi đình ầm ầm xuất hiện. Ngọn lửa vô tận kia từ giới nội giới ngoại gào thét lao tới, theo một chỉ của Vương Lâm hướng thẳng tới Không Môn.
Không thể hình dung được sự hùng tráng của cảnh tượng này. Loại chuyện này rất nhiều tu sĩ thông thường cả đời này cũng không thể nhìn thấy được.
Biển lửa vô tận kia lao thẳng tới Không Môn kia, tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này vang lên kinh thiên, ngọn lửa hừng hực kia tràn ngập, bao phủ hoàn toàn Không Môn kia. Trong khi sức nóng khuếch tán ra. Không Môn kia ầm một tiếng, lại một lần nữa sụp đổ!
Lần này nó sụp đổ không vỡ thành từng mảnh, mà tất cả những mảnh vỡ kia dưới ngọn lửa này đều bị thiêu đốt thành tro bụi!
Ngay khi Không Môn kia lần thứ hai sụp đổ, sức mạnh Không Môn so với lúc trước còn mạnh hơn hàng chục lần trực tiếp lộ ra, mạnh mẽ hướng về Vương Lâm. Nhưng sức mạnh Không Môn này đối với Vương Lâm mà nói vẫn chưa đủ để khiến cho sáu đạo bổn nguyên của hắn dung hợp được với nhau.
Cho nên hắn lại một lần nữa vung tay áo, hóa ra cuồng phong ầm ầm, cuốn sức mạnh Không Môn kia quay trở về. Sau khi Không Môn kia sụp đổ, lại xuất hiện một vòng xoáy so với lúc trước còn lớn hơn.
-Không Môn, trở lại!
Vương Lâm cười lên một tiếng dài, tay phải chỉ vào tinh không.
Giờ phút này, theo hỏa bổn nguyên phá tan Không Môn thứ hai, khí thế trên người Vương Lâm lại một lần nữa bạo tăng. Ngày hôm nay chính là ngày tạo hóa của Vương Lâm, ngày hôm nay chính là ngày mà Vương Lâm đạt tới đỉnh!
Hắn đã nhẫn nại nhiều năm như vậy, hắn đã chờ đợi lâu như vậy chính là vì giờ phút này, trở thành bậc toàn năng!
Khí thế trên người hắn sau khi mở Không Môn thứ nhất vốn đã đạt tới Không Niết Sơ kỳ, lúc này Không Môn thứ hai vừa vỡ, khí thế toàn thân Vương Lâm lại ầm ầm bạo tăng, không ngờ từ Không Niết Sơ kỳ đã trực tiếp đạt tới Không Niết Trung Kỳ!
Trong Thái cổ Tinh Thần mịt mờ ngoài giới ngoại lúc này lôi đình vang lên ầm ầm. chỉ thấy vô số thiểm điện lôi đình từ trong hư vô hiện ra, lao thẳng tới lỗ hổng Vân Hải.
Thậm chí trong những tu sĩ giới ngoại, hễ là người tu hành lôi đình thuật trong khoảnh khắc này tất cả đều thân thể kịch chấn, nguyên lực toàn thân như không chịu sự khống chế từ trong cơ thể cuồn cuộn tiết ra, hóa thành lôi đình bay đi.
Dần dần, toàn bộ Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại tràn ngập lôi đình, cuồn cuộn đi vào trong lỗ hổng ở Vân Hải, đi vào trong giới nội, cùng với lôi đình của giới nội dung hợp lại với nhau, hướng về Chu Tước Tinh.
Hết thảy chuyện này nói thì dài, nhưng thực tế lại diễn ra cực nhanh. Bên ngoài Chu Tước Tinh, bên cạnh Không Môn, tiếng kêu của Vương Lâm dừng lại, bốn phía ầm vang, lôi đình thiểm điện đến từ khắp mọi nơi trong giới nội giới ngoại vào giờ phút này toàn bộ đã tới.
Thanh âm chấn động gần như muốn phá vỡ cả tinh không kia khiến cho tu sĩ giới ngoại ở bốn phía tâm thần chấn động mạnh, thất khiếu chảy máu, còn nhất tề thi triển toàn bộ thần thông muốn tới đối phó.
Trước mắt bọn họ đã trở nên mơ hồ, hào quang thiểm điện chói mắt kia dường như có thể xuyên thấu mắt của tất cả sinh linh, đâm vào bên trong. Theo Vương Lâm giơ tay phải chỉ vào Không Môn kia, trong tinh không này xuất hiện một cảnh tượng mà từ trước tới giờ chưa từng có!
Đây là phương pháp cực kỳ kiêu ngạo, cực kỳ bá đạo, lấy sức mạnh của tất cả lôi đình trong giới nội giới ngoại để mở ra Không Môn!
Trước Vương Lâm chưa ai làm được, và sau Vương Lâm, cũng nhất định không người nào có thể làm được!
Ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên ngợp trời, chỉ thấy từng đạo thiểm điện lôi đình điên cuồng nhằm về phía Không Môn. Từ xa nhìn lại, lôi đình ở đằng xa vô biên vô hạn, giống như là một đại quân, thề quyết phải phá tan Không Môn này!
Trong tiếng ầm vang, Không Môn khổng lồ kia trực tiếp xuất hiện những vết nứt chi chít. Ngay khi những vết nứt này xuất hiện, lại càng có nhiều lôi đình ầm ầm lao tới. Trong tiếng ầm vang kịch liệt này, ở bên rìa Không Môn đã xuất hiện những mảnh vỡ, trực tiếp từ bốn phía bắt đầu sụp đổ.
Cùng lúc đó, lại càng có nhiều lôi đình hơn nữa. Tất cả lôi đình được gọi về trong thiên địa này toàn bộ đều tấn công tới, không ngừng đánh lên Không Môn, khiến cho Không Môn bộc phát ra ánh hào quang giống như là mặt trời, thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời.
-Vỡ cho ta!
Vương Lâm hét lớn lên một tiếng.
Trong tiếng ầm ầm, bên phải Không Môn trực tiếp sụp đổ, vỡ thành vô số mảnh cuốn đi. Ngay sau đó, bên trái Không Môn dưới lôi đình ngưng tụ, trong ánh hào quang cuồn cuộn ngợp trời này cũng tan vỡ.
Không Môn sụp đổ không ngừng, chỉ trong nháy mắt, cánh cửa khổng lồ này đã hoàn toàn bị phá tan, hóa thành vô số mảnh hướng về bốn phương tám hướng cuốn đi.
Không Môn đã vỡ! Sau khi nó tan vỡ, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện trong tinh không, từ bên trong trực tiếp có sức mạnh vô tận của Không Môn giống như một dòng sông nhanh chóng tiết ra, hướng về phía Vương Lâm bay tới.
Nhưng Vương Lâm ánh mắt lóe lên, giơ tay phải vung tay áo. Một luồng đại lực đột nhiên nổi lên, đánh thẳng tới sức mạnh Không Môn vừa mới tiết ra từ trong vòng xoáy kia, cuốn lấy nó lại quay trở lại vào trong vòng xoáy.
Phá vỡ Không Môn!
Mặc dù Vương Lâm không hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, nhưng tu vi của hắn lúc này cũng đã ầm ầm bạo tăng, từ Toái Niết đại viên mãn, từ trong Thiên Địa Suy Kiếp, đã bước được một bước mấu chốt. Tu vi của hắn đã trực tiếp đạt tới Không Cảnh của bước thứ ba, đã đạt tới Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đây không phải là tu vi thực chất của Vương Lâm lúc này, mà là một khí thế, một khí thế của tu sĩ Không Niết sơ kỳ, của tu sĩ bước thứ ba chân chính.
Với khí thế này nếu như Vương Lâm muốn, chỉ cần hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia thì sẽ có thể trong nháy mắt hóa thành tu vi của bản thân, khiến cho tu vi của hắn cũng đạt tới bước thứ ba Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đó cũng chỉ là sơ kỳ, chỉ là một đạo lôi đình bổn nguyên mà thôi! chỉ là sơ kỳ, Vương Lâm không cần. Hắn nhẫn nại cho đến ngày hôm nay, nhẫn nại cho đến lúc sáu đạo bổn nguyên đại thành, nếu phá vỡ Không Môn chỉ là Không Niết, thì hắn vẫn chưa thỏa mãn!
Thứ hắn muốn, chính là một bước thành danh!
Cảnh tượng này khiến cho tất cả tu sĩ bốn phía chấn động!
Chu Cẩn kia sắc mặt xám như tro, hắn đã tuyệt vọng, trong lúc thì thào đã muốn rời khỏi nơi này, nhưng phát hiện ra tinh không đã bị một áp lực bao phủ, hắn tuyệt nhiên không thể rời khỏi nửa bước.
Trong lúc ngẩng đầu hắn nhìn thấy nguồn gốc của áp lực kia, đó là Vương Lâm ở đằng xa đang nghiêng người liếc nhìn hắn!
Một cái liếc mắt này khiến trong đầu Chu cẩn ầm vang lên một tiếng, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nam tử áo xanh kia sắc mặt tái nhợt, hắn mơ hồ nhìn ra có cái gì đó không ổn, trong đầu lập tức hiện lên một ý nghĩ khiến cho hắn không thể tin được, thậm chí còn khiến cho hắn hoảng sợ!
-Hắn.chẳng lẽ hắn muốn -Tiếp một cửa nữa!
Thanh âm của Vương Lâm lạnh như băng truyền vào trong tai nam tử áo xanh kia, khiến cho hai mắt hắn sững lại. Mặc dù hai bên là kẻ địch của nhau, nhưng hắn cũng lộ ra một vẻ kính trọng!
Chỉ thấy sau khi Vương Lâm vung tay áo, vòng xoáy trong tinh không do Không Môn sụp đổ hóa thành bất ngờ nhanh chóng chuyển động, một uy áp so với lúc trước còn mạnh hơn mấy lần từ trong vòng xoáy kia không hề giữ lại chút nào khuếch tán ra. Uy áp này vừa xuất hiện, trong tinh không liền vang lên tiếng rắc rắc! Vòng xoáy kia lập tức sụp đổ.
Vòng xoáy kia tiêu tan, nhưng thay vào đó, bất ngờ là một Không Đại Môn!
Cánh cửa này so với lúc trước nhỏ hơn một chút, nhưng uy lực từ trên đó phát ra còn nồng đậm hơn!
-Đúng là một Phong Tôn cuồng vọng đến cực điểm!
Ánh mắt của Hư Thần Thiên Tôn lộ ra vẻ phức tạp. Đây là lần đầu tiên hắn thật lòng gọi đối phương là Phong Tôn, mà không phải là tiểu bối.
-Từ cổ chí kim, hễ là những người mở ra Không Môn, thông thường đều lập tức hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, ngưng tụ bổn nguyên của bản thân, khiến cho tu vi trong nháy mắt chính thức đạt tới bước thứ ba! Quá trình này rất ngắn ngủi, một khi hấp thụ xong, Không Môn sẽ tiêu tan.
Gần như tất cả mọi người đều nắm lấy thời gian không dám chậm trễ, bởi vì một khi chậm trễ, thì cho dù là Không Môn sụp đổ cũng sẽ nhanh chóng ngưng tụ trở lại.
Một khi Không Môn ngưng tụ lại, thì sức mạnh Không Môn sẽ tiêu tan, như vậy lần mở cửa trước coi như vô dụng, lại phải mở một lần nữa. Nhưng lần mở Không Môn thứ hai này mức độ khó khăn còn lớn hơn nhiều!
Nhưng người này trước khi Không Môn xuất hiện, tu vi của hắn mặc dù vẫn chưa tới bước thứ ba, nhưng đã có thể giết chết bước thứ ba toàn năng. Vì thế, Không Môn này của hắn mặc dù hùng mạnh, nhưng quả thật cũng không thể gây khó khăn cho hắn, Hư Thần Thiên Tôn mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cũng không thể không thừa nhận phán đoán trước đây của mình là sai lầm.
-Hắn không phải chỉ muốn mở ra Không Môn một lần, mà muốn làm một chuyện gần như không có khả năng. Hắn muốn lấy mỗi đạo bổn nguyên để mở ra một Không Môn, sau sáu đạo bổn nguyên mới trở thành bước thứ ba toàn năng! Làm như vậy thật quá khó khăn, nhưng so với việc mở Không Môn một lần hùng mạnh hơn vô số lần!
Hư Thần Thiên Tôn nhìn Vương Lâm, trong vẻ phức tạp hiện lên sát khí càng nồng đậm.
-Hắn đã cuồng vọng như vậy, dám ở trước mặt lão phu để diễn trò này, vậy thì ta muốn xem hắn có thể làm được đến đâu!
Thay cho vòng xoáy kia là Không Môn thứ hai hiện ra trong tinh không. Không chỉ có tu sĩ giới ngoại khiếp sợ mà còn có đám người Tư Đồ Nam của giới nội.
Ngay khi Không Môn này xuất hiện, ánh mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang ngợp trời, còn có một vẻ tự tin tràn ngập khắp toàn thân. Hắn là Vương Lâm, hắn là Phong Tôn, hắn là người có sáu đạo bổn nguyên đại thành, từ xưa đến nay chưa có người nào như vậy. Hắn có tư cách để tự tin, có tư cách để làm chuyện mà chưa ai dám làm, liên tục phá Không Môn. Cũng không phải là Vương Lâm cố ý làm như vậy, mà trước đây hắn đã nhìn thấy Không Môn vài lần. Hắn mơ hồ biết được mỗi một lần mở ra Không Môn, khi nó sụp đổ thì sức mạnh Không Môn tản ra sẽ càng nhiều.
Nhất là sáu đạo bổn nguyên đại thành của hắn, muốn dung hợp lại với nhau thì càng phải có sức mạnh Không Môn to lớn không thể tưởng tượng được. Sức mạnh Không Môn này Vương Lâm không biết là gì, nhưng hắn hiểu rõ sức mạnh Không Môn kỳ dị này chính là mấu chốt khiến cho tu sĩ trở thành bước thứ ba toàn năng, có thể so với khi Luyện Khí Trúc Cơ!
Cho nên, hắn cần phải làm như vậy!
Ngay khi Không Môn thứ hai này xuất hiện, hai mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn giơ tay phải chỉ vào tinh không, bình tĩnh mở miệng, thanh âm của hắn giống như là phép tắc, khiến cho tinh không run lên.
-Hỏa bổn nguyên, nhân danh Vương Lâm ta, thiêu đốt Không Môn này!
Ngay khi lời hắn được nói ra, ngọn lửa chín màu bốc lên cuồn cuộn, bùng lên khắp tinh không, tràn ngập bốn phía.
Ngay trong khoảnh khắc này, Côn Hư, Vân Hải, La Thiên, Triệu Hà, thậm chí cả Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại, lửa cũng giống như lôi đình ầm ầm xuất hiện. Ngọn lửa vô tận kia từ giới nội giới ngoại gào thét lao tới, theo một chỉ của Vương Lâm hướng thẳng tới Không Môn.
Không thể hình dung được sự hùng tráng của cảnh tượng này. Loại chuyện này rất nhiều tu sĩ thông thường cả đời này cũng không thể nhìn thấy được.
Biển lửa vô tận kia lao thẳng tới Không Môn kia, tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này vang lên kinh thiên, ngọn lửa hừng hực kia tràn ngập, bao phủ hoàn toàn Không Môn kia. Trong khi sức nóng khuếch tán ra. Không Môn kia ầm một tiếng, lại một lần nữa sụp đổ!
Lần này nó sụp đổ không vỡ thành từng mảnh, mà tất cả những mảnh vỡ kia dưới ngọn lửa này đều bị thiêu đốt thành tro bụi!
Ngay khi Không Môn kia lần thứ hai sụp đổ, sức mạnh Không Môn so với lúc trước còn mạnh hơn hàng chục lần trực tiếp lộ ra, mạnh mẽ hướng về Vương Lâm. Nhưng sức mạnh Không Môn này đối với Vương Lâm mà nói vẫn chưa đủ để khiến cho sáu đạo bổn nguyên của hắn dung hợp được với nhau.
Cho nên hắn lại một lần nữa vung tay áo, hóa ra cuồng phong ầm ầm, cuốn sức mạnh Không Môn kia quay trở về. Sau khi Không Môn kia sụp đổ, lại xuất hiện một vòng xoáy so với lúc trước còn lớn hơn.
-Không Môn, trở lại!
Vương Lâm cười lên một tiếng dài, tay phải chỉ vào tinh không.
Giờ phút này, theo hỏa bổn nguyên phá tan Không Môn thứ hai, khí thế trên người Vương Lâm lại một lần nữa bạo tăng. Ngày hôm nay chính là ngày tạo hóa của Vương Lâm, ngày hôm nay chính là ngày mà Vương Lâm đạt tới đỉnh!
Hắn đã nhẫn nại nhiều năm như vậy, hắn đã chờ đợi lâu như vậy chính là vì giờ phút này, trở thành bậc toàn năng!
Khí thế trên người hắn sau khi mở Không Môn thứ nhất vốn đã đạt tới Không Niết Sơ kỳ, lúc này Không Môn thứ hai vừa vỡ, khí thế toàn thân Vương Lâm lại ầm ầm bạo tăng, không ngờ từ Không Niết Sơ kỳ đã trực tiếp đạt tới Không Niết Trung Kỳ!
Bình luận