Nhìn tinh cầu tu chân một màu xanh thẳm cách đó không xa, thần thức Tư Đồ Nam bỗng nhiên tản ra, quét ngang tinh cầu. Thần thức này giống như một trận gió lốc, điên cuồng tới gần Thủy Linh tinh, lập tức gào thét trên tinh cầu.
Tu vi Tịnh Niết sơ kỳ khiến cho thần thức Tư Đồ Nam cực kỳ sắc bén. Hơn nữa ý cảnh gần như ma đạo cuồng ngạo khiến cho trong thần thức của hắn ẩn chứa một loại linh hoạt sắc bén nghiêng trời lệch đất không sợ hãi chút nào.
Thần thức quét ngang, toàn bộ Thủy Linh tinh bỗng nhiên run lên, phảng phất như có một bàn tay to ở bên trong khuấy động. Mặt đất truyền ra những tiếng “ầm ầm”, ngay cả không trung cũng trong nháy mắt gió nổi mây cuộn, trời đất biến sắc! Trần Đạo Tam Tử vốn đang khoanh chân ngồi, lúc này mạnh mẽ mở hai mắt, lộ ra vẻ âm trầm. Ba người gần như thân hình đồng thời nhoáng lên, biến mất ở chỗ bế quan, lúc xuất hiện đã ở giữa không trung.
Chỉ có điều thần thức này quá mạnh, ba người vừa xuất hiện lập tức liền bị cuốn lui trăm trượng, không thể không dùng toàn lực chống cự mới có thể miễn cưỡng đứng vững.
Còn có Đầu to và Lôi Cát cũng lập tức cảm nhận được cỗ thần thức khổng lồ này tràn ngập. Lôi Cát tu vi không đủ, dưới thần thức này đảo qua trực tiếp phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt. Nhưng hắn không chút khiếp đảm, lộ ra một vẻ âm trầm.
Đầu to cố gắng chịu đựng lực chấn động do thần thức tràn ngập gây nên, nhoáng một cái xuất hiện ở nơi Vương Lâm bế quan. Hắn cùng Tháp Sơn nhìn chằm chằm bầu trời, hộ pháp cho Vương Lâm.
Về phần những tu sĩ tu vi kém, giờ phút này mỗi người đều mặt không huyết sắc. Người bị nhẹ thì phun máu tươi, người bị nặng thì lập tức hôn mê. Chỉ có một số ít người như Triệu Tuyết, Linh nhi có Trần Đạo Tam Tử tặng pháp bảo hộ thân, mới miễn cưỡng chịu đựng được.
Thần thức cực kỳ hống hách kia tràn ngập, đảo qua nơi cung điện của Vương Lâm. Chỉ là lúc này Vương Lâm đang tế luyện nữ thi. Trải qua thời gian dài luyện hóa, dĩ nhiên đã tới khoảnh khắc quyết định.
Lúc này tâm thần Vương Lâm và nữ thi gần như liên tiếp toàn bộ. Như vậy trừ khi là tu vi cao hơn hắn rất nhiều, nếu không chỉ dùng thần thức dò xét chỉ có thể cảm nhận được nữ thi này. Dù sao tu vi của nàng cũng đạt tới trình độ Tịnh Niết sơ kỳ.
Thần thức kia hơi chút tạm dừng liền quét ngang qua. Phù Phong tử trong cung điện xa xa, hai mắt lóe tinh quang, mày nhăn lại. Trong khoảnh khắc thần thức kia quét tới, hai mắt hắn lập tức hiện lên ánh sáng lờ mờ, tay trái bấm pháp quyết chỉ về phía trước.
Lập tức thần thức kia hóa thành lốc xoáy đảo qua, truyền ra một tiếng cười dài, trực tiếp thu hồi.
– Hôm nay tâm tình lão tử rất tốt, cho các ngươi một cơ hội, đưa cô bé có Thủy Linh căn, còn có cô bé tên Triệu Tuyết ra cho lão tử. Nếu không, bằng vào hai tu sĩ Tịnh Niết nửa sống nửa chết các ngươi, lão tử thật đúng là không coi ra gì!
Thanh âm thô lỗ quanh quẩn trời đất Thủy Linh tinh, hóa thành tiếng sấm “ầm ầm” không ngừng vang vọng ra bốn phía. Trong nháy mắt thanh âm truyền khắp mọi nơi trên Thủy Linh tinh.
Thần thông ẩn chứa trong thanh âm này có tu vi Tịnh Niết sơ kỳ của Tư Đồ Nam. Như vậy chỉ một câu nói lập tức khiến cho Trần Đạo Tam Tử phun máu tươi, lại bị lùi về sau.
Vẻ mặt Nhất Trần tử dữ tợn, quát to:
– Mở đại trận phòng hộ tinh cầu!
Lời vừa nói, hắn lập tức vỗ túi trữ vật. Lập tức lại có một khối lệnh bài màu đen bay ra.
Cùng lúc đó, Nhất Tinh tử cùng Nhất Long tử cũng không nói hai lời, sắc mặt tái nhợt đều nhanh chóng lấy từ trong túi trữ vật ra một khối lệnh bài màu đen.
Ba người gần như đồng thời nâng lệnh bài lên. Lập tức một lệnh bài trong đó ầm một tiếng sụp đổ, hóa thành một đạo sóng gợn màu đen điên cuồng khuếch tán ra bốn phía. Gần như trong tích tắc liền tràn ngập toàn bộ Thủy Linh tinh, bao vây nó vào bên trong.
Lệnh bài thứ nhất vừa sụp đổ, hai lệnh bài còn lại cũng vỡ vụn theo. Hai đạo sóng gợn màu đen đồng thời khuếch tán về bốn phía. Trong thời gian ngắn, toàn bộ bên ngoài Thủy Linh tinh liền có ba tầng hào quang màu đen như sóng gợn, bao phủ Thủy Linh tinh cực kỳ chặt chẽ! Nhất Trần tử sắc mặt tái nhợt, hắn không nắm chắc ba đạo tầng hào quang này có thể chống cự đối phương hay không, nhưng hắn không chút bối rối, trong lòng cười lạnh:
– Có Vương huynh ở trong Thủy Linh tinh ta, ta thật muốn nhìn ai dám ăn hiếp tới tận cửa!
– Ái chà!
Tư Đồ Nam bên ngoài Thủy Linh tinh nhìn thấy ba tầng hào quang lập tức cười lên ha hả. Ánh mắt hắn lóe hàn quang. Trên Thủy Linh tinh này có hai tu sĩ Tịnh Niết sơ kỳ, điểm này vừa rồi thần thức hắn đảo qua đã phát hiện.
Đừng nói hai tu sĩ Tịnh Niết này đang bị thương, cho dù không bị thương Tư Đồ Nam cũng không sợ hãi. Hắn mang theo tiếng cười dài trực tiếp nhoáng lên một cái liền biến mất trên cái giường lớn, có oanh oanh tước tước vây quanh. Lúc xuất hiện đã ở phía ngoài Thủy Linh tinh.
– Chống cự mới hay. Càng chống cự lão tử càng hưng phấn. Mẹ kiếp! Lúc này chính là lão tử tìm thị thiếp lô đỉnh cho người anh em, cũng không phải vì bản thân. Lão tử đứng về phe chính nghĩa!
Tư Đồ Nam cười to tới gần Thủy Linh tinh. Hai mắt hắn lộ ánh sáng kỳ dị, ngón trỏ tay phải bỗng nhiên điểm về phía trước một cái.
– Trai diệt!
Phía trên tay phải Tư Đồ Nam lập tức xuất hiện một cơn lốc xoáy. Lốc xoáy này điên cuồng xoay tròn, có tiếng âm thanh nổ vang lên. Trong tinh không có thể thấy vô số sức mạnh thiên địa nhanh chóng ngưng tụ đến, trong nháy mắt liền dung nhập vào trong lốc xoáy kia, khiến cho tốc độ lốc xoáy càng nhanh hơn. Tới cuối cùng, nhìn bằng mắt thường lốc xoáy dĩ nhiên không nhúc nhích, nhưng trên thực tế vận tốc quay của nó đã đạt tới một trình độ không thể tin nổi.
– Lần trước lão tử bế quan, chuyên môn điều chỉnh Tịch Diệt, Hóa Ma, Hoàng Tuyền. Ngoài ra càng cải thiện ba Chỉ phía sau, một cái đại trận phòng hộ tinh cầu này, một giây là phá!
Hai mắt Tư Đồ Nam chợt lóe, ngón trỏ tay phải chỉ về trước hung hăng chỉ ra! Lập tức lốc xoáy kia ầm một tiếng, dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng bay về phía đại trận của Thủy Linh tinh. Gần như trong chớp mắt lốc xoáy tới gần, trực tiếp chạm lên phía trên tầng sóng gợn màu đen thứ nhất.
Chỉ nghe một tiếng nổ “ầm” động trời vang lên. Nơi lốc xoáy và ánh sáng màu đen va chạm đột nhiên tạo lên một cơn gió lốc điên cuồng đẩy ra bốn phía. Thân hình Tư Đồ Nam không chút động đậy nhưng những nữ tu cách không xa phía sau hắn thì lại không thể không đồng loạt lùi ra sau.
Phía bên kia, đạo ánh sáng màu đen giờ phút này kịch liệt chớp lóe, bỗng nhiên “phịch” một tiếng sụp đổ! Vô tận gió lốc cuốn đi, toàn bộ rơi lên tầng ánh sáng màu đen thứ hai!
Ngay trong nháy mắt, Tư Đồ Nam không chút nghĩ ngợi, tay phải lại chỉ ra, hét lớn:
– Nhất Chỉ Thiên Địa, Tịch Thất Càn Khôn!
Dưới một chỉ này, một cơn lốc xoáy khổng lồ hơn bỗng ầm ầm xuất hiện. Lực lượng trời đất trong tinh không trong nháy mắt điên cuồng ngưng tụ đến. Giống như lốc xoáy kia trở thành một hố đen, có thể hấp thu hết tất cả lực lượng trong tinh không.
Trong phút chốc, lốc xoáy bỗng nhiên biến thành khoảng mười trượng. Nó nhanh chóng xoay tròn, ở bên trong thậm chí còn lóe lên một đạo điện quang cong cong, phát ra tiếng động bang bang.
Trong mắt Tư Đồ Nam chợt lóe lên tia sáng kỳ dị, miệng quát lớn:
– Tịch Diệt biến!
Lời nói vừa ra, lập tức tiếng động bang bang trong lốc xoáy mười trượng lên to hết cỡ. Thậm chí điện quang cong cong trong thời gian ngắn thay đổi dữ dội. Này vẫn chưa hết, chủ yếu nhất chính là sức mạnh thiên địa ẩn chức trong lốc xoáy không ngờ trong khoảnh khắc này xuất hiện biến hóa kinh người! Tu sĩ Tịnh Niết có thể hấp thu thiên địa nguyên lực dung nhập vào thần thông nhưng chỉ là hấp thu mà thôi, sau khi hấp thu lại ngưng tụ cùng một chỗ, dùng nó để tấn công. Uy lực tự nhiên vượt rất xa tu sĩ Khuy Niết. Nhưng loại phương pháp thi triển thiên địa nguyên lực này có thể nói là thủ đoạn cấp thấp nhất. Nói cũng rất đơn giản, chỉ có hai chữ. Một là hấp, một là ngưng. Nhưng nếu hiểu biết rõ ràng về quy tắc liền có thể trên hai chữ này thêm một chữ biến! Cái gọi là biến trên thực tế chính là hàm nghĩa chất biến. Sau khi hấp thu thiên địa nguyên lực vô biên liền ngưng tụ lại, sau đó không ngừng nén ép lại nén ép hình thành một cỗ lực lượng kỳ dị được tu sĩ Toái Niết gọi là lực lượng quy tắc! Trên thực tế thần thông Tàn Dạ Vương Lâm tự nghĩ ra, chính là thuộc về loại lực lượng quy tắc. Loại lực lượng quy tắc này cực hiếm khí xuất hiện trong tay tu sĩ Tịnh Niết, càng không cần phải nói Khuy Niết, cho nên Phù Phong tử mới có thể khiếp sợ. Tư Đồ Nam hét lớn, lốc xoáy mười trượng theo sức mạnh thiên địa bên trong bị nén ép, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành khoảng bằng bàn tay. Lốc xoáy lóe lên, bay thẳng đến đại trận phòng hộ tinh cầu trước mặt.
– Phá cho lão tử!
Thân hình Tư Đồ Nam tiến về phía trước, đi theo lốc xoáy phía trước.
Lốc xoáy kia tốc độ rất nhanh, chỉ nháy mắt liền tới gần. Tầng ánh sáng màu đen thứ hai vừa bị lốc xoáy chạm vào ngay lập tức chớp lóe dữ dội. Chỉ khoảng nửa khắc, theo lốc xoáy chuyển động, tầng ánh sáng màu đen sinh ra vặn vẹo không có cản trở gì. Nó không ngừng vặn vẹo, bị lốc xoáy kia mạnh mẽ hấp thu, cắn nuốt.
Lốc xoáy không chút ngừng lại, trực tiếp chạm vào tầng ánh sáng màu đen cuối cùng.
Tu vi Tịnh Niết sơ kỳ khiến cho thần thức Tư Đồ Nam cực kỳ sắc bén. Hơn nữa ý cảnh gần như ma đạo cuồng ngạo khiến cho trong thần thức của hắn ẩn chứa một loại linh hoạt sắc bén nghiêng trời lệch đất không sợ hãi chút nào.
Thần thức quét ngang, toàn bộ Thủy Linh tinh bỗng nhiên run lên, phảng phất như có một bàn tay to ở bên trong khuấy động. Mặt đất truyền ra những tiếng “ầm ầm”, ngay cả không trung cũng trong nháy mắt gió nổi mây cuộn, trời đất biến sắc! Trần Đạo Tam Tử vốn đang khoanh chân ngồi, lúc này mạnh mẽ mở hai mắt, lộ ra vẻ âm trầm. Ba người gần như thân hình đồng thời nhoáng lên, biến mất ở chỗ bế quan, lúc xuất hiện đã ở giữa không trung.
Chỉ có điều thần thức này quá mạnh, ba người vừa xuất hiện lập tức liền bị cuốn lui trăm trượng, không thể không dùng toàn lực chống cự mới có thể miễn cưỡng đứng vững.
Còn có Đầu to và Lôi Cát cũng lập tức cảm nhận được cỗ thần thức khổng lồ này tràn ngập. Lôi Cát tu vi không đủ, dưới thần thức này đảo qua trực tiếp phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt. Nhưng hắn không chút khiếp đảm, lộ ra một vẻ âm trầm.
Đầu to cố gắng chịu đựng lực chấn động do thần thức tràn ngập gây nên, nhoáng một cái xuất hiện ở nơi Vương Lâm bế quan. Hắn cùng Tháp Sơn nhìn chằm chằm bầu trời, hộ pháp cho Vương Lâm.
Về phần những tu sĩ tu vi kém, giờ phút này mỗi người đều mặt không huyết sắc. Người bị nhẹ thì phun máu tươi, người bị nặng thì lập tức hôn mê. Chỉ có một số ít người như Triệu Tuyết, Linh nhi có Trần Đạo Tam Tử tặng pháp bảo hộ thân, mới miễn cưỡng chịu đựng được.
Thần thức cực kỳ hống hách kia tràn ngập, đảo qua nơi cung điện của Vương Lâm. Chỉ là lúc này Vương Lâm đang tế luyện nữ thi. Trải qua thời gian dài luyện hóa, dĩ nhiên đã tới khoảnh khắc quyết định.
Lúc này tâm thần Vương Lâm và nữ thi gần như liên tiếp toàn bộ. Như vậy trừ khi là tu vi cao hơn hắn rất nhiều, nếu không chỉ dùng thần thức dò xét chỉ có thể cảm nhận được nữ thi này. Dù sao tu vi của nàng cũng đạt tới trình độ Tịnh Niết sơ kỳ.
Thần thức kia hơi chút tạm dừng liền quét ngang qua. Phù Phong tử trong cung điện xa xa, hai mắt lóe tinh quang, mày nhăn lại. Trong khoảnh khắc thần thức kia quét tới, hai mắt hắn lập tức hiện lên ánh sáng lờ mờ, tay trái bấm pháp quyết chỉ về phía trước.
Lập tức thần thức kia hóa thành lốc xoáy đảo qua, truyền ra một tiếng cười dài, trực tiếp thu hồi.
– Hôm nay tâm tình lão tử rất tốt, cho các ngươi một cơ hội, đưa cô bé có Thủy Linh căn, còn có cô bé tên Triệu Tuyết ra cho lão tử. Nếu không, bằng vào hai tu sĩ Tịnh Niết nửa sống nửa chết các ngươi, lão tử thật đúng là không coi ra gì!
Thanh âm thô lỗ quanh quẩn trời đất Thủy Linh tinh, hóa thành tiếng sấm “ầm ầm” không ngừng vang vọng ra bốn phía. Trong nháy mắt thanh âm truyền khắp mọi nơi trên Thủy Linh tinh.
Thần thông ẩn chứa trong thanh âm này có tu vi Tịnh Niết sơ kỳ của Tư Đồ Nam. Như vậy chỉ một câu nói lập tức khiến cho Trần Đạo Tam Tử phun máu tươi, lại bị lùi về sau.
Vẻ mặt Nhất Trần tử dữ tợn, quát to:
– Mở đại trận phòng hộ tinh cầu!
Lời vừa nói, hắn lập tức vỗ túi trữ vật. Lập tức lại có một khối lệnh bài màu đen bay ra.
Cùng lúc đó, Nhất Tinh tử cùng Nhất Long tử cũng không nói hai lời, sắc mặt tái nhợt đều nhanh chóng lấy từ trong túi trữ vật ra một khối lệnh bài màu đen.
Ba người gần như đồng thời nâng lệnh bài lên. Lập tức một lệnh bài trong đó ầm một tiếng sụp đổ, hóa thành một đạo sóng gợn màu đen điên cuồng khuếch tán ra bốn phía. Gần như trong tích tắc liền tràn ngập toàn bộ Thủy Linh tinh, bao vây nó vào bên trong.
Lệnh bài thứ nhất vừa sụp đổ, hai lệnh bài còn lại cũng vỡ vụn theo. Hai đạo sóng gợn màu đen đồng thời khuếch tán về bốn phía. Trong thời gian ngắn, toàn bộ bên ngoài Thủy Linh tinh liền có ba tầng hào quang màu đen như sóng gợn, bao phủ Thủy Linh tinh cực kỳ chặt chẽ! Nhất Trần tử sắc mặt tái nhợt, hắn không nắm chắc ba đạo tầng hào quang này có thể chống cự đối phương hay không, nhưng hắn không chút bối rối, trong lòng cười lạnh:
– Có Vương huynh ở trong Thủy Linh tinh ta, ta thật muốn nhìn ai dám ăn hiếp tới tận cửa!
– Ái chà!
Tư Đồ Nam bên ngoài Thủy Linh tinh nhìn thấy ba tầng hào quang lập tức cười lên ha hả. Ánh mắt hắn lóe hàn quang. Trên Thủy Linh tinh này có hai tu sĩ Tịnh Niết sơ kỳ, điểm này vừa rồi thần thức hắn đảo qua đã phát hiện.
Đừng nói hai tu sĩ Tịnh Niết này đang bị thương, cho dù không bị thương Tư Đồ Nam cũng không sợ hãi. Hắn mang theo tiếng cười dài trực tiếp nhoáng lên một cái liền biến mất trên cái giường lớn, có oanh oanh tước tước vây quanh. Lúc xuất hiện đã ở phía ngoài Thủy Linh tinh.
– Chống cự mới hay. Càng chống cự lão tử càng hưng phấn. Mẹ kiếp! Lúc này chính là lão tử tìm thị thiếp lô đỉnh cho người anh em, cũng không phải vì bản thân. Lão tử đứng về phe chính nghĩa!
Tư Đồ Nam cười to tới gần Thủy Linh tinh. Hai mắt hắn lộ ánh sáng kỳ dị, ngón trỏ tay phải bỗng nhiên điểm về phía trước một cái.
– Trai diệt!
Phía trên tay phải Tư Đồ Nam lập tức xuất hiện một cơn lốc xoáy. Lốc xoáy này điên cuồng xoay tròn, có tiếng âm thanh nổ vang lên. Trong tinh không có thể thấy vô số sức mạnh thiên địa nhanh chóng ngưng tụ đến, trong nháy mắt liền dung nhập vào trong lốc xoáy kia, khiến cho tốc độ lốc xoáy càng nhanh hơn. Tới cuối cùng, nhìn bằng mắt thường lốc xoáy dĩ nhiên không nhúc nhích, nhưng trên thực tế vận tốc quay của nó đã đạt tới một trình độ không thể tin nổi.
– Lần trước lão tử bế quan, chuyên môn điều chỉnh Tịch Diệt, Hóa Ma, Hoàng Tuyền. Ngoài ra càng cải thiện ba Chỉ phía sau, một cái đại trận phòng hộ tinh cầu này, một giây là phá!
Hai mắt Tư Đồ Nam chợt lóe, ngón trỏ tay phải chỉ về trước hung hăng chỉ ra! Lập tức lốc xoáy kia ầm một tiếng, dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng bay về phía đại trận của Thủy Linh tinh. Gần như trong chớp mắt lốc xoáy tới gần, trực tiếp chạm lên phía trên tầng sóng gợn màu đen thứ nhất.
Chỉ nghe một tiếng nổ “ầm” động trời vang lên. Nơi lốc xoáy và ánh sáng màu đen va chạm đột nhiên tạo lên một cơn gió lốc điên cuồng đẩy ra bốn phía. Thân hình Tư Đồ Nam không chút động đậy nhưng những nữ tu cách không xa phía sau hắn thì lại không thể không đồng loạt lùi ra sau.
Phía bên kia, đạo ánh sáng màu đen giờ phút này kịch liệt chớp lóe, bỗng nhiên “phịch” một tiếng sụp đổ! Vô tận gió lốc cuốn đi, toàn bộ rơi lên tầng ánh sáng màu đen thứ hai!
Ngay trong nháy mắt, Tư Đồ Nam không chút nghĩ ngợi, tay phải lại chỉ ra, hét lớn:
– Nhất Chỉ Thiên Địa, Tịch Thất Càn Khôn!
Dưới một chỉ này, một cơn lốc xoáy khổng lồ hơn bỗng ầm ầm xuất hiện. Lực lượng trời đất trong tinh không trong nháy mắt điên cuồng ngưng tụ đến. Giống như lốc xoáy kia trở thành một hố đen, có thể hấp thu hết tất cả lực lượng trong tinh không.
Trong phút chốc, lốc xoáy bỗng nhiên biến thành khoảng mười trượng. Nó nhanh chóng xoay tròn, ở bên trong thậm chí còn lóe lên một đạo điện quang cong cong, phát ra tiếng động bang bang.
Trong mắt Tư Đồ Nam chợt lóe lên tia sáng kỳ dị, miệng quát lớn:
– Tịch Diệt biến!
Lời nói vừa ra, lập tức tiếng động bang bang trong lốc xoáy mười trượng lên to hết cỡ. Thậm chí điện quang cong cong trong thời gian ngắn thay đổi dữ dội. Này vẫn chưa hết, chủ yếu nhất chính là sức mạnh thiên địa ẩn chức trong lốc xoáy không ngờ trong khoảnh khắc này xuất hiện biến hóa kinh người! Tu sĩ Tịnh Niết có thể hấp thu thiên địa nguyên lực dung nhập vào thần thông nhưng chỉ là hấp thu mà thôi, sau khi hấp thu lại ngưng tụ cùng một chỗ, dùng nó để tấn công. Uy lực tự nhiên vượt rất xa tu sĩ Khuy Niết. Nhưng loại phương pháp thi triển thiên địa nguyên lực này có thể nói là thủ đoạn cấp thấp nhất. Nói cũng rất đơn giản, chỉ có hai chữ. Một là hấp, một là ngưng. Nhưng nếu hiểu biết rõ ràng về quy tắc liền có thể trên hai chữ này thêm một chữ biến! Cái gọi là biến trên thực tế chính là hàm nghĩa chất biến. Sau khi hấp thu thiên địa nguyên lực vô biên liền ngưng tụ lại, sau đó không ngừng nén ép lại nén ép hình thành một cỗ lực lượng kỳ dị được tu sĩ Toái Niết gọi là lực lượng quy tắc! Trên thực tế thần thông Tàn Dạ Vương Lâm tự nghĩ ra, chính là thuộc về loại lực lượng quy tắc. Loại lực lượng quy tắc này cực hiếm khí xuất hiện trong tay tu sĩ Tịnh Niết, càng không cần phải nói Khuy Niết, cho nên Phù Phong tử mới có thể khiếp sợ. Tư Đồ Nam hét lớn, lốc xoáy mười trượng theo sức mạnh thiên địa bên trong bị nén ép, nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành khoảng bằng bàn tay. Lốc xoáy lóe lên, bay thẳng đến đại trận phòng hộ tinh cầu trước mặt.
– Phá cho lão tử!
Thân hình Tư Đồ Nam tiến về phía trước, đi theo lốc xoáy phía trước.
Lốc xoáy kia tốc độ rất nhanh, chỉ nháy mắt liền tới gần. Tầng ánh sáng màu đen thứ hai vừa bị lốc xoáy chạm vào ngay lập tức chớp lóe dữ dội. Chỉ khoảng nửa khắc, theo lốc xoáy chuyển động, tầng ánh sáng màu đen sinh ra vặn vẹo không có cản trở gì. Nó không ngừng vặn vẹo, bị lốc xoáy kia mạnh mẽ hấp thu, cắn nuốt.
Lốc xoáy không chút ngừng lại, trực tiếp chạm vào tầng ánh sáng màu đen cuối cùng.
Bình luận