Tô Triệt vẫn cảm thấy tương đối hài lòng.
Ở bên trong một tòa động phủ phía sau Tu Luyện Thánh Đường, Tô Triệt đã nhìn thấy di hài của Trọng Quang Ma Thần. Cơ bản bảo trì nguyên vẹn khung xương trạng thái hình người, Thái Diệu Tông đối với việc bảo quản coi như là không tệ,
Chỉ thiếu đi Đầu Cốt, cả cánh tay phải cánh tay và bày tay trái, tính toán ra, bộ phận còn dư lại là khoảng bẩy thành.
– Đó là cái gì?
Tô Triệt nhìn thấy bên trong khung xương xương ngực của di hài, đang che dấu một đoàn lớn bóng đen dày đặc, thoạt nhìn, như là một khối Hắc Thạch hình tròn kề sát ở phía trên xương ngực, chiếm cứ vị trí trái tim.
– Tiểu tiên cũng không xác định.
Văn Triệu trả lời:
– Chỉ có thể phỏng đoán, nó hẳn là trái tim của Trọng Quang Ma Thần, biến thành một khối hóa thạch cứng rắn vô cùng. Ta từng thử qua nhiều loại phương thức, cũng không thể cắt nó ra được.
Tô Triệt lông mày nhíu lại, thầm nghĩ trong lòng:
– Đại La Kim Tiên hậu kỳ dựa vào pháp bảo cực phẩm , uy lực thiết cát đã là tương đối khả quan, cũng không thể phá vỡ cái khối hóa thạch này, đoán chừng, bên trong hẳn là có chút huyền cơ nào đó.
– Được rồi, di hài này, ta sẽ lấy đi bây giờ.
Tô Triệt mỉm cười nói ra.
– Thượng Tiên xin cứ tự nhiên.
Văn Triệu hạ thấp người hành lễ.
Phần phật!
Di hài Ma Thần có chiều dài gần bảy mươi trượng bị Tô Triệt thu vào bên trong Tiên Ngục, nếu mà Đầu cốt của Trọng Quang mà còn, khung xương của hắn nhất định có thể đạt tới quy mô trăm trượng.
Sau đó, y theo yêu cầu của năm người Văn Triệu Tô Triệt lại cho bọn hắn một ít thiên tài địa bảo, các loại tài nguyên tu luyện, đây đều là những thứ đã hứa hẹn lúc trước.
Bên trong Tiên Tôn Bảo Khố, Tô Triệt vơ vét tài phú cá nhân của 800 vị Tiên Đế, hiện giờ xuất ra một chút đồ này, cũng giống một chiếc lông trên chín con trâu, không có ý nghĩa.
Đợi đến lúc năm người Văn Triệu cung kính mà đem Tô Triệt tống xuất ra bên ngoài sơn môn, lão Hắc ở bên kia cũng truyền đến một cái tin tức tốt.
– Chủ nhân, Trọng Quang không hổ là gần với thời gian đại thần Trọc Cửu Âm, bên trong di cố của hắn ẩn chứa lực lượng bản nguyên thời gian cực kỳ khả quan, sau khi thôn phệ dung hợp, năng lực xuyên việt của người sẽ đạt đến trình độ trước và sau 100 năm.
Trước sau 100 năm, có nghĩa là : Trở lại quá khứ tối đa 100 năm, đi đến tương lai tối đa 100 năm.
– Khối trái tim hóa thạch kia của hắn, có thể dung hợp được hay không ?
Tô Triệt hỏi.
– Đây là cũng là một cái tin tức tốt khác.
Lão Hắc ha ha cười nói:
– Theo ta kiểm tra đo lường, cái khối trái tim hóa thạch này hẳn là lĩnh vực thời gian của Trọng Quang Ma Thần, nếu như cùng dung hợp với Thời Quang Thiên Luân của Tiên Ngục, khả năng điều chỉnh thời gian lưu tốc, sẽ tương đối là khả quan.
Thì Quang Thiên Luân bên trong Tiên Ngục, lúc đầu, tốc độ chảy của thời gian gấp ba trăm lần bên ngoài, tức là ở bên ngoài trải qua thời gian một năm thì ở bên trong Thiên Luân đã qua ba trăm năm.
Theo tu vi thực lực Tô Triệt từng bước tăng lên, kích thước vũ trụ Tiên Ngục càng lúc càng lớn, Thiên đạo lực lượng càng ngày càng mạnh. Hiện nay, tốc độ chảy của Thì Quang Thiên Luân đã đã đạt đến một phần tám trăm.
Như vậy, nếu là y theo lão Hắc đề nghị, sẽ đem Thời Gian Lĩnh Vực còn sót lại của Trọng Quang Ma thần dung hợp, tốc độ chảy sẽ sinh ra loại biến hóa nào?
– Không biết?
Lão Hắc nhếch miệng cười nói:
– Điều này cần phải đợi sau khi dung hợp mới có thể biết được đáp án. Có điều, mấu chốt muốn xem chủ nhân lựa chọn như thế nào?
Ý là, Thời Gian Lĩnh Vực Trọng Quang rốt cuộc là để cho Tiên Ngục đệ bát tầng cắn nuốt dung hợp hay là để cho Thì Quang Thiên Luân dung hợp.
Hai loại lựa chọn đều có chỗ tốt, phải tùy Tô Triệt quyết định.
Tô Triệt không chút do dự, lập tức đưa ra chỉ thị:
– Giao cho Thì Quang Thiên Luân dung hợp. Bởi vì, ta lại nghĩ tới một loại phương thức tu luyện khác.
– Tốt!
Lão Hắc cũng không còn hỏi nhiều, lập tức đem Trọng Quang đích tâm tạng hoá thạch đưa vào bên trong Thì Quang Thiên Luân. Ước chừng một khắc đồng hồ sau, bẩm báo nói:
– Chủ nhân, đã xác định, sau khi dung hợp, tốc độ chảy thời gian của Thì Quang Thiên Luân đã tăng lên một phần hai nghìn.
Ngoại giới một năm, bên trong Thiên Luân là hai nghìn năm. Như vậy, tỷ lệ thời gian đúng là tương đối khả quan.
– Không hổ là đại thần thời gian, sau khi chết vô số năm, nơi di lưu Thời Gian Lĩnh Vực lại cường hãn như vậy.
Sau khi Cảm khái, Tô Triệt rồi mới lên tiếng:
– Tính toán của ta là, sáng tạo một cụ phân thân khác, Chuyên môn dùng để tu luyện. Tiến vào bên trong Thì Quang Thiên Luân, dùng Đế Nguyên Quả gia tốc tu luyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Hay – www.Truyện Hay
– Như vậy a…
Lão Hắc hơi nghĩ một chút, sau đó luôn miệng khen:
– Cái biện pháp này tốt!
Hiện nay, Đại Phân Thân Thuật của Tô Triệt đã là cấp bậc tông sư, tạo nên một cụ phân thân chủ có thể có được tám phần tu vi thực lực của bản thể.
Nhưng mà có điều, loại phân thân này cũng không thể nhận được năng lực tăng phúc lực lượng lên gấp trăm lần. Bây giờ Tô Triệt là Kim Tiên Hậu Kỳ, phân thân chủ nhiều nhất cũng chỉ có thể mang tu vi Kim Tiên Trung Kỳ Đính Phong mà thôi.
Điều này sẽ đưa đến việc lúc giao chiến với đối thủ, Tô Triệt thi triển Bách Bội Tăng Phúc, với thực lực chỉ vẻn vẹn là Kim Tiên, phân thân căn bản là không thể giúp gì được. Nó chỉ có tác dụng để hưởng thụ cuộc sống, cùng người nhà hưởng phúc tề thiên ở Khải Nguyên Tinh hoặc ở bên một vị hồng nha tri kỷ nào đó mà thôi.
Hiện tại, Tô Triệt lại nghĩ tới một cách dùng khác: Lợi dụng phân thân tăng lên tốc độ tu luyện.
Phương pháp là: An bài một cụ phân thân chính yếu nhất tiến vào Thì Quang Thiên Luân, nuốt chửng Đế Nguyên Quả rồi tu luyện. Ngoại giới một năm, Thiên Luân hai nghìn. Nói như vậy, nhiều nhất một năm, tu vi cảnh giới của phân thân có thể ngang với bản thể.
Thiên địa quy tắc đã đề ra quy tắc đã đề ra, tu vi cảnh giới phân thân vĩnh viễn không thể nào vượt qua bản thể, tối đa cũng tối đa cũng chỉ là ngang bằng.
Như vậy, Tô Triệt có suy nghĩ là, tạo ra một cụ phân thân, tu luyện tới khi tu vi ngang với bản thể, sau đó dùng lực lượng Thiên đạo của Tiên Ngục phong ấn nó lại, sau đó lại chế tạo một cụ phân thân chủ, tiếp tục cho vào trong Thì Quang Thiên Luân tu luyện.
Không cần một năm là có thể đạt tới tu vi ngang với bản thể. Sau đó lại phong ấn nó lại, tiếp tục chế tạo một cụ phân thân khác.
Cứ như vậy không ngừng tái diễn, chỉ cần một trăm năm là có thể là có thể có được một trăm cụ phân thân có tu vi ngang bằng với bản thể. Sau đó, từ từ cắn nuốt dung hợp những cái phân thân này. Lúc đó, tu vi thực lực của bản thể chẳng phải là sẽ từ từ tăng lên sao.
Khẳng định là hiệu quả so với việc dùng tiên đan diệu dược thì lớn hơn rất nhiều.
Muốn làm được như vậy, những người ở Ngoại giới Đại vũ trụ hẳn là khó mà làm được.
Bình luận