– Đến đây đi, tiểu tử, động thủ đi, lão tử liều chết cũng muốn gặm ngươi mấy ngụm.
Vừa nghe lời này, giọng điệu kia của hắn tự nhận là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lại không biết, Tô Triệt chẳng qua là một tiểu nhân vật giai đoạn Luyện Khí, căn bản không có năng lực giết chết một Tu La Kim Đan kỳ.
– Không vội, không vội.
Lúc này đây, nếu đổi lại là Tô Triệt sẽ khoát khoát tay, thần thái thoải mái nói:
– Hai ta chơi một trò chơi nhỏ, ngươi trước giúp ta thử một lần, ta làm ra loại vật này, uy lực như thế nào…
– Đến đây đi.
Tu La điên cuồng hét lên một tiếng, toàn thân tăng vọt mà dậy, cả người phồng lớn lên một vòng, đằng đằng đằng vượt lên trước ba bước, kéo dây xiềng xích kia tới thẳng tắp. Truyện Tiên Hiệp – Truyện Hay
Tu La nhất tộc hung mãnh hiếu chiến, thiên tính hiếu chiến không kém gì Vu tộc, mặc dù chết trận, cũng sẽ không yếu thế.
Oanh!
Tô Triệt nhẹ nhàng giương một tay lên, lại ném ra một cự nhân cao năm trượng.
Oanh, oanh, oanh…
Cự nhân vừa lộ mặt, không nói hai lời, liền lao tới chỗ bên Tu La kia.
Chỉ là, chạy ra cự ly 30 trượng, một đoàn khói nhẹ từ trong đầu hắn xông ra, cự nhân kia lập tức dừng bước lại, lăng đầu lăng não đánh giá hoàn cảnh chung quanh, nhìn nhìn đầu Tu La một ít, lại xem Tô Triệt một chút.
Bất quá, nhìn thấy chỗ Tu La cách hắn gần nhất, thân hình hùng tráng cũng có vẻ là mục tiêu càng lớn, vì vậy, cự nhân vẫn là lựa chọn Tu La, tiếp tục phát khởi công kích.
Cái cự nhân này, tự nhiên là phạm nhân trong Tiên Ngục bị nhỏ Thánh Thủy Vu tộc lên, cũng chính là loại chất lỏng màu xám, do đó biến hóa nhanh chóng, đã trở thành cự nhân cao năm trượng.
Nhưng mà, Tô Triệt và lão Hắc đã tổng kết ra hai tệ đoan: một là, nhân loại biến thành loại cự nhân này, lập tức sẽ lục thân không nhận, hắn nhìn thấy bất cứ sinh vật nào, đều sẽ là sinh tử đại địch của hắn.
Tệ đoan thứ hai là, biến thân như vậy chỉ có thể duy trì vài canh giờ mà thôi, thời gian vừa đến, người biến thân sẽ hóa thành một đống nước.
Vừa rồi, Tô Triệt ném cự nhân này ra khỏi Tiên Ngục, đầu tiên là cho lão Hắc nhập vào thân, khống chế được hắn chạy ra cự ly 30 trượng, sau đó, Thiên Ma chi hồn của lão Hắc kịp thời rút về, như vậy, cự nhân đầu óc ngu si, tự nhiên sẽ chọn cự ly gần hơn, càng sẽ phát động công kích mục tiêu thấy được.
Như vậy, một nhân loại tu vi Luyện Khí Đại viên mãn, biến thành cự nhân, là có thể có thực lực chiến thắng Tu La Kim Đan kỳ sao?
Tô Triệt rất rõ ràng, cái này đương nhiên là không thể nào, an bài cự nhân kia tiến lên, hoàn toàn là xuất phát từ một loại mục đích khác…
Oanh, oanh, oanh…
Cự nhân cao năm trượng rất nhanh liền chạy tới trước mặt Tu La, cái gì cũng không có nói, vào đầu chính là một quyền nện xuống.
– Ha ha, cái đồ chơi này không tệ.
Tu La ngửa mặt lên trời cười to, một tay giơ lên, dễ dàng tiếp được một quyền nhìn như là vô cùng hung mãnh của cự nhân kia, cánh tay cũng không có uốn lượn chút nào.
Kỳ thật, y theo thực lực của Tu La, một khi chăm chú, cự nhân cũng không có cơ hội chạy đến trước mặt của hắn, trên nửa đường, đã chết dưới đả kích cự ly xa của Tu La.
Chỉ có điều, Tu La này bị buộc trên cây cột một ngàn năm, thật sự là tịch mịch đến cực độ, nhàm chán cực độ, thật vất vả chiếm được một món đồ chơi như vậy, sao cam lòng đơn giản làm cho nó hư hao chứ.
Bùm, bùm, bùm…
Cự nhân giống như một cái máy đóng cọc, nắm tay to lớn làm nhiều việc cùng một lúc, không ngừng đánh xuống người Tu La. Hắn đã biến thành một quái vật đầu óc ngu si, căn bản không phán đoán ra thực lực của đối thủ có phải là viễn siêu mình hay không, cũng không có e ngại giác ngộ tử vong.
– Ha ha ha ha, thú vị a.
Đứng ở trước mặt cự nhân, mặc dù hình thể của Tu La giống như là hài nhi, nhưng mà hắn huy vũ hai tay, lại dễ dàng ngăn tất cả đả kích của cự nhân lại, giống như là một đại nhân đang chơi đùa cùng một đứa con nít, ngươi vui, ta hảo, mọi người hảo, vỗ tay du hí.
Tô Triệt đương nhiên không nghĩ tràng diện này có cái gì vui vẻ, chỉ có điều, một người cô độc tịch mịch một ngàn năm, trạng thái tâm lý của hắn, người thường hoàn toàn không cách nào lý giải.
Tô Triệt lẳng lặng đứng đó, yên lặng chờ đợi, đợi khi nào hắn chơi đủ, cũng chính là thời khắc mình chính thức ra tay.
Oanh, oanh, oanh…
Một lớn một nhỏ, hai gia hỏa hình tượng khủng bố, thuần túy là so đấu lực lượng cơ thể, nửa điểm kỹ xảo pháp thuật cũng không có, đấu sức như vậy, một mực giằng co một khắc, mới nghe được Tu La rống to:
– Tiểu tử, còn có gì chơi nữa không?”
– Có.
Tô Triệt lớn tiếng trả lời.
– Tốt lắm, cái này chơi đủ rồi.
Xích kéo!
Tu La vận chưởng thành đao, một đạo khí kình vô cùng sắc bén từ trong lòng bàn tay kích xạ ra, lúc này cự nhân trước mặt ngây ngẩn cả người, nắm tay huy vũ giữa không trung cũng cứng lại rồi…
Một hơi sau, cự nhân cao năm trượng kia, từ trên trán mãi cho đến giữa háng, bị bổ ra hai nửa, biến thành hai nửa thi thể chỉnh tề, một tiếng ầm vang rơi đập xuống mặt đất.
Một món đồ chơi, cứ như vậy bị vô tình vứt bỏ.
– Tiểu tử, lại đến…
Tu La mở miệng rộng muốn nói chuyện, đột nhiên thần sắc trì trệ, hắn thấy được, trong bụng cự nhân bay ra một hạt châu màu tím sậm, hướng về phía trước mặt mình mà đến.
– Lôi châu.
Tu La quá sợ hãi, vội lui né tránh, đồng thời, hắc sắc quang mang nồng đậm từ trong thân thể nhanh chóng tán phát ra, đây là hắn kịp thời phóng ra pháp lực hộ thân.
Pằng!
Xiềng xích bên hông bị kéo căng thành thẳng tắp, đáng tiếc chính là, hắn thân làm một kẻ tù tội, không gian hoạt động cực kỳ có hạn, dù trốn thế nào, cũng trốn không được bao xa.
Ầm ầm!
Một tiếng sấm vang lên, mười đạo Lôi Điện tử sắc tùy theo thoáng hiện, Tu La bị xiềng xích gây khó khăn, dĩ nhiên là một đạo Lôi Điện cũng không thể né tránh, toàn bộ ngạnh kháng xuống.
– Tử Tiêu thần lôi.
Mặc dù Lôi châu này là Tô Triệt chôn ở trong bụng cự nhân, nhưng mà, thẳng đến hiện tại mới có thể chân chánh xác định, đây chính là Tử Tiêu thần lôi mà Thiên Huyền Tông Tử Tiêu Thái thượng trưởng lão luyện chế.
Lôi châu này, cũng không phải Tô Triệt mua được, mà là ở trên thang trời, đoạt được từ trong tay tên hỗn đản Luyện Khí chín tầng kia.
Hai năm trước kia, thời điểm Thiên Vật Phong Chân Chân đối kháng ma tu đầu trọc, cũng phóng ra một quả Tử Tiêu thần lôi, chỉ là viên kia chỉ có thể phát ra năm đạo thần lôi, hôm nay viên lôi châu này lại phát ra mười đạo thần lôi, uy lực tự nhiên là tăng gấp đôi. Tô Triệt phái ra một cự nhân trước đi chịu chết, mục đích cuối cùng nhất, cũng chính là vì đưa viên lôi châu này đến trước mặt Tu La, thời khắc hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, nó sẽ bùng phát.
Răng rắc!
Mười đạo Lôi Điện chuẩn xác đánh trúng vào Tu La, một hồi khói đặc bay lên, pháp lực hộ thân mà Tu La phóng thích ra chỉ có thể ngăn chặn ba đạo thần lôi, liền bốc hơi thành không; bảy đạo thần lôi khác, tất cả đều bổ trúng thân thể của hắn.
Bình luận