– Thì ra là thế.
Vài vị Nguyên Anh Lão tổ đều là gật đầu, Tử Tiêu lại hỏi:
– Cần chúng ta hỗ trợ không?
– Các vị sư tổ, đệ tử là nghĩ như vậy…
Tô Triệt thi lễ trước, tiếp tục nói:
– Sắp tới, đệ tử đã nghĩ muốn Kết Đan. Nếu hết thảy thuận lợi, như vậy, trong một năm sau Kết Đan, sẽ chính thức biết được lò đan này đem đến cho ta cơ duyên gì? Nếu như chỉ là một lò đan, còn không bằng dùng nó đổi thành vài món Linh bảo công thủ ngang cấp, càng thêm thực dụng một ít. Đọc Truyện Online Tại http://TruyenHay.co
Tô Triệt nói, đều là lời nói thật, một lò đan cấp Linh bảo, chỉ có rơi xuống trong tay luyện đan đại sư, hoặc là luyện khí đại sư, mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất.
Có thể nói, trong Tiên Ngục, trước mắt vẫn chưa có người nào có đủ tư cách sử dụng một lò đan như vậy, có lẽ, trong tương lai rất lâu, cũng không có khả năng bắt được một vị luyện đan hoặc luyện khí đại sư trở thành phạm nhân trong Tiên Ngục.
Đây là bởi vì, đại sư chính thức, thời khắc ở trong các đại môn phái, hoặc là được tất cả các thế lực lớn nặng nề bảo vệ, sợ bị thế lực khác cướp đi, muốn bắt nhân tài như vậy, nói dễ vậy sao.
Huống hồ, Tô Triệt cũng rút không ra nhiều thời gian cùng tinh lực như vậy, vì luyện đan hoặc luyện khí mà sưu tập các loại nguyên liệu bốn phía, còn không bằng trực tiếp đổi thành phẩm mới có lời.
Tô Triệt không quan tâm ích lợi, chỉ quý trọng thời gian. Vẻn vẹn từ góc độ sức chiến đấu mà nói, một lò đan, xác thực tác dụng không bằng Linh bảo công kích hoặc phòng ngự cùng cấp bậc.
Nghe xong lời nói của Tô Triệt, Chưởng Giáo Chí Tôn vui vẻ gật đầu:
– Nếu ngươi nguyện ý dùng nó đổi thành Linh bảo khác, mấy người chúng ta coi như là đập nồi bán sắt, cũng có thể tìm đến vài món Linh bảo thượng phẩm thích hợp cho ngươi.
Một lò đan Linh bảo thượng phẩm, đối với siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông mà nói, có loại ý nghĩa nào, đã là không nên nhiều lời.
Tô Triệt gật đầu nói:
– Chưởng giáo sư tổ, đệ tử thân là Thủ tịch chân truyền đại đệ tử, thời thời khắc khắc sẽ đem ích lợi tông môn để trong lòng đầu. Một năm sau, nếu nó ở trong tay ta, chỉ có thể tạo được tác dụng của một lò đan, đệ tử sẽ nguyện ý dâng nó cho tông môn.
– Hảo.
Chưởng Giáo Chí Tôn vỗ tay một tiếng, vui mừng cực kỳ hiếm thấy lộ rõ trên nét mặt:
– Tô Triệt, phúc duyên của ngươi, đã liên quan đến ích lợi tông môn. Ý nghĩa của Thủ tịch chân truyền, chính là như vậy.
Đầu tiên là một quả thượng cổ Trấn Sơn Phù, sau đó lại là một lò đan Linh bảo thượng phẩm, cuối cùng Chưởng Giáo Chí Tôn là tận mắt chứng chỗ thần kỳ của Thủ tịch chân truyền.
Lịch đại tổ sư, thật không lừa ta.
Chuyện tình lò đan tạm thời kết thúc một giai đoạn, Tô Triệt vừa thu lò đan Kim Ô vào, lại bởi vì Chưởng Giáo Chí Tôn nói ra một câu mà ngây ngẩn cả người.
– Thiên Vũ, người nhà của ngươi, hai vị Thái thượng trưởng lão Mộc Dạ và Tử Tiêu, đã giúp ngươi cứu về rồi, tạm thời an trí ở trên đỉnh Tử Tiêu Phong.
– Cái gì?
Tô Triệt lập tức ngây người, trong nội tâm khiếp sợ:
– Người Tô gia, đã được cứu về rồi?
Lúc này mới nhớ lại, sau Bách chiến lôi đài, mình tới Chưởng giáo đại điện, cũng không có chứng kiến Mộc Dạ cùng Tử Tiêu sư tổ, rất có thể, lúc ấy hai vị sư tổ đã tiến đến Thái Ất Môn.
– Mấy ngày nữa, Huyền Ngục Phong của ngươi triệt để hoàn thành, thì có thể tiếp người nhà đi qua đó. Hiện nay Tu Chân Giới đại loạn, vẫn là nên bảo vệ bọn họ ở trong sơn môn, như vậy ngươi sẽ yên tâm hơn.
Chưởng Giáo Chí Tôn ôn hòa nói ra.
Tô Triệt thật sự không biết nói cái gì mới tốt, chỉ có thể quỳ sát xuống đất nói:
– Cảm tạ đại ân đại đức của chư vị sư tổ.
– Không cần cảm tạ.
Chưởng Giáo Chí Tôn khoát khoát tay:
– Người nhà Thủ tịch đại đệ tử phái ta, tông môn cũng không thể bảo toàn, thì có mặt mũi khai sơn thu đồ đệ nữa sao?
– Vâng, đệ tử minh bạch.
Giờ khắc này, Tô Triệt thật là vô cùng cảm động, tạm thời không đề cập tới nhân tố mượn xác hoàn hồn, đối với bất kỳ người nào mà nói, cả nhà cao thấp già trẻ lớn bé tiếp cận hai trăm miệng ăn được cứu vớt, đây là ân cứu mạng còn lớn hơn trời.
Chỉ là vừa rồi, các vị sư tổ căn bản không có lợi dụng phần ân tình này hướng mình yêu cầu lò đan Kim Ô, thậm chí, ngay cả giá trao đổi hợp lý nhất cũng không có nói ra, hết thảy đều là y theo ý nguyện của mình mà quyết định.
Tô Triệt đã không có lời nào để nói, chỉ còn một câu, có thể gia nhập một tông môn như vậy, Tô Triệt ta, vô cùng tự hào, vô cùng may mắn.
Về phần hai vị sư tổ chọn phương thức nào cứu người Tô gia trở về, không nên hỏi nhiều, Tô Triệt cũng có thể đoán được đại khái.
Năng lực của Tử Tiêu sư tổ, vậy thì không cần nhiều lời; Mộc Dạ trưởng lão nguyên vốn là người lãnh đạo Ám đường của Thiên Huyền Tông, có mấy trăm năm kinh nghiệm ở phương diện tìm hiểu tình báo, bí mật ẩn núp, ám sát, lúc này, người trong Tu Chân Giới có thể vượt qua hắn cơ hồ không tồn tại, có thể bình khởi bình tọa, cũng không có mấy người.
Huống hồ, người Tô gia chỉ là rơi vào trên tay chút ít Kim Đan trưởng lão Chiến đường của Thái Ất Môn, coi như là Hạo Nguyên đại tôn, cũng bất quá là Kim Đan hậu kỳ.
Hai vị Nguyên Anh Lão tổ xuất mã, giải quyết việc này, khó khăn xác thực không lớn.
Hai vị sư tổ khẳng định là có pháp bảo không gian cao cấp, đừng nói là hơn một trăm người Tô gia, coi như là dân cư một thành trấn, vậy cũng có thể dễ dàng mang về tông môn. Việc này chấm dứt, trong lòng Tô Triệt chợt nhẹ hẳn, một tảng đá lớn cuối cùng buông xuống.
– Bất quá…
Ngữ khí của Chưởng Giáo Chí Tôn vừa chuyển, hơi có vẻ tiếc nuối nói:
– Tô Triệt, đương đại gia chủ Tô Vân Sơn, là Nhị gia gia của ngươi đúng không?
– Đúng vậy.
Tô Triệt lập tức bay lên dự cảm xấu, vội vàng hỏi:
– Lão nhân gia ông ta ra sao?
– Hắn bị Thái Ất Môn Hạo Nguyên dùng sưu hồn thuật, não vực bị thương nghiêm trọng, đã không có cách nào trị hết, tình huống có thể lo…
Chưởng Giáo Chí Tôn trầm giọng thở dài.
Sắc mặt Tô Triệt lập tức âm trầm xuống, Thái Ất Môn Hạo Nguyên muốn biết thần thông của mình có xuất phát từ tuyệt học gia tộc hay không, đối tượng sưu hồn tốt nhất, đương nhiên là trừ Tô gia gia chủ thì không ai có thể hơn.
Gia chủ Tô Vân Sơn, Nhị gia gia của mình… Đối với vị lão nhân này, ấn tượng của Tô Triệt rất sâu đậm, ngày đó ở bên bờ Tô Giang, thần sắc lão nhân gia đầy lo nghĩ, phảng phất còn đang ở trước mắt.
– Ngoại trừ Nhị gia gia, những người khác có bình an không?
Tô Triệt lòng mang khẩn trương hỏi thăm.
– Yên tâm đi, tất cả những người khác đều bình an.
Người đáp lời, chính là Tử Tiêu sư tổ:
– Những người Chiến đường của Thái Ất Môn kia, ta cùng Mộc Dạ sư huynh không có động đến bọn hắn, phần ân oán này, tạm gác lại sau này, chính ngươi đi kết a.
– Đúng vậy, đa tạ Tử Tiêu sư tổ.
Bình luận