Ánh mắt Thái Hư chưởng môn tràn ngập cừu hận nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, tiếng nói có chút lạc đi:
– Thiên Huyền Tông sẽ vì việc này mà trả cái giá thật lớn, gấp trăm lần! Vạn lần!
Năm vị Nguyên Anh lão tổ vô cùng khó chịu nhưng không cất tiếng nói, bởi vì, tranh đấu bằng miệng lưỡi không hề có ý nghĩa. Thái Ất Môn thoáng cái mất đi hai vị Nguyên Anh lão tổ, đây rõ ràng chính là thất bại thật lớn, chỉ bằng vài câu nói của hắn thì có thể làm gì đây.
Nhưng dù sao Tô Triệt cũng là tuổi trẻ khí thịnh, mặc dù trên phương diện mồm mép cũng không chịu thua, lập tức phản kích:
– Xem ra Thái Hư chưởng môn không có giác ngộ, một ngày kia, Thái Ất Môn từ một siêu cấp môn pháp bị xóa tên trong Tu Chân Giới chắc chắn là do ngươi ban tặng.
Thái Hư chưởng môn cười âm trầm, xoay người rời đi, trong chớp mắt đã biến mất ngoài sơn cốc.
Đợi sau khi hắn rời đi, chưởng giáo chí tôn cùng năm vị Nguyên Anh lão tổ mới cười cười nhìn Tô Triệt, cùng với tòa cung điện màu vàng tinh xảo trên đỉnh đầu hắn.
– Cự Phú cung!
Chưởng giáo chí tôn gật đầu nói:
– Phải nói rằng, Cự Phú chi linh cũng thật tinh mắt, nhận ngươi làm chủ, thật đúng là sáng suốt.
Tô Triệt cười khiêm tốn, Thanh Huyền đại trưởng lão trầm giọng nói:
– Đi thôi, có gì muốn nói thì trở về rồi hẵng nói.
Sáu đạo thân ảnh phóng lên cao.
Tô Triệt tu vi quá thấp, tốc độ phi hành quá chậm, do chưởng môn chí tôn mang theo, không tới nửa canh giờ đã trở lại Thiên Huyền Tông.
Trong đại điện chưởng giáo, Tô Triệt đem quá trình tranh đoạt Cự Phú đơn giản kể lại một lần, những gì nên nói đã nói, những gì không nên nói các sư tổ cũng không truy vấn.
Nghe được tin Thái Hạo, Thái Võ của Thái Ất Môn đều chết trên tay Tô Triệt, Huyền Chung và Thu Nguyệt đương nhiên vô cùng khiếp sợ. Trong lúc tọa trấn tông môn, bọn họ cũng dự đoán qua mọi khả năng có thể xảy ra, thế nhưng, sức tưởng tượng cho dù phong phú hơn đi chăng nữa, cũng không nghĩ tới Tô Triệt lại làm ra chuyện khoa trương như vậy. Nguồn: http://TruyenHay.co
– Thái Hạo, Thái Võ…
Huyền Chung nhẹ nhàng lắc đầu, cảm khái vạn phần:
– Hai Nguyên Anh lão tổ cứ như vậy mà chết đi!
Siêu cấp môn phái Thái Ất Môn mất đi hai đại Nguyên Anh, lại chết trong tay đệ tử đời thứ ba, tu vi chỉ có Kim Đan trung kỳ của Thiên Huyền Tông. Không hề nghi ngờ, tên Thiên Vũ, sẽ lại một lần nữa chấn động Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.
Hơn nữa, lúc này hiệu quả chấn động, so với khi trước còn hơn gấp trăm lần.
Bên trong đại điện thoáng yên tĩnh chốc lát, Tô Triệt chủ động mở miệng nói:
– Thái Võ này, trong lúc sưu hồn hắn đệ tử biết được, những người trên Linh Giới lệnh cho Thái Ất Môn nhấc lên hỗn loạn tại Tu Chân Giới, mục đích chính là tìm kiếm một kiện pháp bảo hình bảo tháp. Bởi vậy có thể thấy được, pháp bảo này lai lịch rất lớn, chẳng lẽ đây là một kiện tiên khí?
Những lời nói này, Tô Triệt nói vô cùng tự nhiên, làm cho mọi người có cảm giác hắn có hứng thú đối với kiện pháp bảo kia, ngược lại sẽ không dẫn tới sự ngờ vực của người khác.
Tiên khí?
Mấy vị Nguyên Anh lão tổ giật mình, đối với danh xưng “Tiên khí” này vô cùng mẫn cảm.
Chỉ là, mẫn cảm thì mẫn cảm, đối với Tiên Khí mọi người đều không có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ. Bởi vì, thứ như tiên khí quá mức xa xôi, cho dù có người đưa cho mình một kiện, đừng nói là Nguyên Anh kỳ, cho dù là Hóa Thần kỳ, thậm chí tu sĩ đại năng Luyện hư kỳ cũng không có năng lực khống chế nó.
Thanh Huyền đại trưởng lão kiến thức uyên bác, đạo hạnh thâm sâu nhất, lúc này trầm giọng nói rằng:
– Có người nói, trong linh giới có một ít môn phái hoặc thế lực đều có một hay hai kiện Tiên Khí là trấn phái chi bảo. Thế nhưng tu sĩ thế gian, cho dù là Đại Thừa Kỳ tu luyện đến mức gần phi thăng Tiên Giới cũng chỉ có thể điều khiển một kiện Tiên Khí cấp thấp, cao cấp quá sẽ không thể khống chế.
– Sở dĩ nói như vậy, bởi vì Tiên Khí quá mức cao cấp đối với người trong Linh Giới mà nói, cũng là thứ vô dụng. Như vậy, nếu như chỉ vì một kiện Tiên Khí cấp thấp mà làm ra động tĩnh lớn như vậy, lại khiến cho người khác khó có thể lý giải.
Nói tới đây, Thanh Huyền khoát khoát tay nói:
– Việc của Linh Giới, không phải là thứ mà chúng ta có thể đoán được. Ta chỉ nghĩ là, Thái Ất Môn liệu có âm mưu, lợi dụng sứ giả Linh Giới đối phó với chúng ta hay không? Các ngươi cho rằng có khả năng này hay không?
– Có.
Nghiễm Thú sư tổ gật đầu nói:
– Thái Hư lão nhi nhất định làm được chuyện này, phải phòng tránh a.
Chưởng giáo chí tôn cũng gật đầu, vấn đề này, coi như là có chút nghiêm trọng, ai biết sẽ có bao nhiêu vị sứ giả Linh Giới hạ giới, có ai biết thực lực của bọn họ là như thế nào?
Luyện Hư kỳ sao?
Nếu thực sự là Luyện Hư kỳ, tùy tiện một người đều có thể chém giết toàn bộ Thiên Huyền Tông.
Trên Nguyên Anh là Hóa Thần kỳ, trên Hóa Thần mới là Luyện Hư kỳ…
Điều này nói lên, tu vi Nguyên Anh trước mặt Luyện Hư kỳ, giống như tiểu hài tử ba tuổi trong tay không một tấc sắt đối mặt với một người vạm vỡ trong tay lăm le lưỡi dao sắc bén.
Thấy mấy vị tổ sư có vẻ lo lắng, Tô Triệt hỏi:
– Bọn họ nói, Tu Chân Giới phải náo loạn tới một trình độ nhất định, Linh Giới mới có lý do mở ra thông đạo hạ giới, phái sứ giả Linh Giới duy trì trật tự. Đệ tử có một điều không hiểu chính là, rốt cuộc phải náo loạn tới trình độ nào mới được?
– Vấn đề này, quả thực không tìm ra một đáp án xác thực.
Thanh Huyền đại trưởng lão lắc đầu nói:
– Theo như ta nghĩ, hẳn là phải đến lúc những môn phái ba giới Tiên, Ma, Yêu đều quấn vào bên trong, đại chiến liên tục, tử thương vô số, đối với Khải Nguyên Tinh vô cùng nguy ngập, mới có thể xưng là đại loạn.
Tô Triệt gật đầu, lại hỏi:
– Như vậy, nếu muốn đạt được tới trình độ này cần phải bao nhiêu năm nữa?
Nghe thấy Tô Triệt hỏi như vậy, thần sắc của mấy vị sư tổ đều khẽ động, mơ hồ đoán được Tô Triệt đã có cách.
Thanh Huyền đại trưởng lão mỉm cười trả lời:
– Tuy nói hủy diệt so với kiến thiết nhanh hơn rất nhiều, thế nhưng nếu muốn Tu Chân Giới triệt để đại loạn, cũng không phải là việc dễ, dù sao còn có những trận doanh cố thủ như chúng ta đều tận lực kéo dài thời gian… Theo sự suy đoán của ta, phỏng chừng trong vòng ba mươi năm sẽ không loạn tới mức độ đó.
– Ba mươi năm?
Tô Triệt thì thào tự nói:
– Hẳn là vừa kịp…
Thanh âm tuy nhỏ, thế nhưng mấy vị sư tổ đều nghe được rõ ràng, bọn họ càng thêm xác định hắn đã có cách.
Cách của Tô Triệt chính là trong ba mươi năm này nhanh chóng cường đại lên, sau đó, khiến cho Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, những phần tử quấy rồi này đều bị thu thập.
Cầm tặc trước cầm vương, đến lúc đó, các môn phái trong trận doanh hỗn loạn, ngay cả một Nguyên Anh lão tổ đầu lĩnh cũng không có, còn trông cậy gì vào việc có thể gây nên sóng gió trong Tu Chân Giới?
Khiến cho Tu Chân Giới không thể nào loạn được nữa, những tên ở trên Linh Giới kia cũng không tìm được lý do mở ra thông đạo hạ giới, nguy cơ của Tô Triệt, hoặc là nguy cơ của Thiên Huyền Tông cũng theo đó được giải trừ.
Bình luận