Sau khi đến Vu Hoàng Tinh, Tô Triệt bắt chuyện với mấy đại trưởng lão của bộ lạc Vu Hoàng, có một người từ trong bộ lạc bay qua, đáp xuống trên bình nguyên, lẳng lặng chờ Thiên Âm.
Sau một lúc, Thiên Âm xuất hiện ở trước mắt, nhìn Tô Triệt lắc đầu, truyền âm nói ra:
– Bọn họ cũng không biết.
Ý của những lời này: vừa rồi, Tô Triệt cố ý một mình rời đi, Thiên Âm thuận tiện hỏi thăm mấy đại trưởng lão bộ lạc Vu Hoàng, phải chăng biết được một ít bóng dáng của thần thông dị thuật.
Loại chuyện này, khẳng định phải gạt bóng dáng của mình tốt nhất đừng cho nó biết rõ, mình đang dùng tất cả biện pháp đối phó nó.
Tuy nhiên, vào lúc này nhận được đáp án là chối bỏ, Tô Triệt cũng không có cảm thấy thất vọng, thậm chí có thể nói, sớm nằm trong dự liệu. Dù sao, ngay cả chuyện Thiên Âm Đại Vu cũng không biết, thì trưởng lão của một bộ lạc không biết là bình thường.
Bởi vì Vu Hoàng Tinh vẫn bị Khóa Tinh Đại Trận năm đó phong tỏa, ánh mặt trời không cách nào chiếu vào, trong cả tinh cầu, đều là Vu tộc dùng phương pháp chế tạo ra ánh sáng âm u, cho nên chiếu lên mặt đất rất nhạt, nhưng vẫn có thể nhìn ra, bóng dáng của Tô Triệt sâu hơn Thiên Âm một chút.
Vì ngăn ngừa bóng dáng của hắn làm ra chuyện khó xử, Thiên Âm thấy Tô Triệt từ xa đã lẫn mất, sau khi đáp xuống Vu Hoàng Tinh, giữa hai người vẫn bảo trì khoảng cách mấy chục trượng.
Không thể không nói, đây là một chuyện khiến người ta vò đầu bứt tai…
Thế nhưng trước mắt mà nói, Tô Triệt cùng Thiên Âm xác thực không có cách nào giải quyết chuyện này.
Vấn đề là: ngươi có thể làm gì bóng dáng của mình đây?
Trói lại? Giam lại? Diệt trừ nó?
Rất hiển nhiên, đều khó có khả năng!
Cứ như vậy mấy ngày qua đi, ý định đi ra ngoài, cũng gió êm sóng lặng. Bóng dáng của Tô Triệt cũng không chạy đi tác quái. Chậm rãi, Tô Triệt cùng Thiên Âm cũng thích ứng một chút, bắt đầu tu luyện của riêng mình, hoặc là Tô Triệt bận rộn công việc bản thân mình, trừ tu luyện bình thường, cùng với không ngừng dung hợp Ma Thần chi cốt, trong Tiên Ngục, thì khí thế ngất trời, xây dựng rầm rộ. Cùng lúc trước tại Khải Nguyên Tinh, khác với một phen phá bỏ và dời đi kia, bên trong Tiên Ngục đang kiến thiết khắp nơi, nơi đâu cũng thấy sáng tạo.
Ngoài Tu luyện, Tô Triệt thỉnh thoảng ở cùng với lão Hắc, thông qua lực lượng tâm niệm của mình sáng tạo hoàn cảnh tự nhiên trong Tiên Ngục.
Địa điểm tọa lạc của Thiên Huyền Tông, ở vào vị trí trung tâm nhất của thế giới Tiên Ngục, hình dáng tông môn trọng địa không khác lắm, đều cấu thành ngọn núi liên miên không ngớt, nhưng bố cục chỉnh hợp càng thêm hợp lý, vị trí tọa lạc của các ngọn núi càng thêm chú ý, mấy ngàn ngọn núi tổ hợp lại, bản thân các ngọn núi cũng cấu thành đại trận tự nhiên, hợp lại sẽ thành hộ sơn đại trận, lực phòng ngự vượt xa dĩ vãng.
Lẽ ra, thân ở trong thế giới Tiên Ngục, Thiên Huyền Tông căn bản không cần bất luận đại trận gì bảo vệ tông môn, bởi vì có Tô Triệt cùng lão Hắc là hai vị cao cao tại thượng, có thể đại biểu Thiên Đạo của Tiên Ngục bảo vệ, không có người nào dám gây bất lợi cho Thiên Huyền Tông.
Nhưng mà, Tô Triệt lại không nghĩ cho bọn họ biết rõ quá nhiều chuyện của Tiên Ngục, càng không muốn khiến môn nhân Thiên Huyền Tông sinh ra cảm giác vô tư vô lự ỷ lại này, không có cảm giác nguy cơ và cảm giác áp lực, cũng không có tiến bộ. Ban đầu ở Khải Nguyên Tinh, hai mươi tám siêu cấp môn phái và thế lực cạnh tranh lẫn nhau, cục diện chế ước lẫn nhau, trong thế giới Tiên Ngục cũng phải tiếp tục, Tô Triệt sẽ không cho Thiên Huyền Tông thống nhất cả Tu Chân Giới, nhưng khiến nó trở thành thực lực mạnh nhất, cũng có thể.
Bởi vì, quả thật không cần làm gì cũng có thể thống nhất Tu Chân Giới, cả thế giới Tiên Ngục đều là mình, đối với mình mà nói không có gì khác nhau, nhưng đối với mấy ngàn vạn Tu Chân Giả trong thế giới Tiên Ngục, tồn tại quan hệ cạnh tranh, mới là mạnh mẽ nhất, thế cục sinh tồn hợp lý nhất.
Về phần ba gã tu sĩ Luyện Hư kỳ, đang nằm trong không gian giam giữ của Tiên Ngục, không cho bọn họ trị liệu thương thế, Nguyên Anh trong thân thể bị phong ấn lại. Bởi vì, ba người này đều chân chân chính chính có tu vi Luyện Hư trung kỳ, Lâm Phong và Ngụy Trung cực kỳ khác nhau. Tu vị thực lực vượt qua Tô Triệt hai đại cảnh giới, bảy tiểu cấp độ, tạm thời mà nói, còn không cách nào cải tạo linh hồn của bọn họ, chỉ có thể trấn áp mà thôi.
Nói cách khác, muốn cải tạo bọn họ thành nô bộc trung thực, Tô Triệt cần phải nhanh chóng tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.
Cứ như vậy, hai tháng đảo mắt qua đi, ngày hôm nay, Tô Triệt cũng từ trong tu luyện tỉnh lại, đã phát hiện, bóng của mình, đã biến mất!
Dưới ánh lửa trong động, chân mình không không đãng đãng, cái bóng không có tăm hơi.
Một người, không có bóng dáng, loại cảm giác này không thể nghi ngờ là cực kỳ cực kỳ quái dị, giống như thân thể không đầy đủ, bản thân thiếu bộ phận nào đó…
– Không có bóng dáng, ta vẫn là ta sao?
Tô Triệt vô ý thức vuốt ve lồng ngực của mình, cánh tay, hai gò má, tất cả bộ vị đều bình thường, sự tồn tại của hắn thiết thiết thực thực. Phóng xuất vài tên thủ hạ trong Tiên Ngục ra xác nhận sự tồn tại chân thật của mình, nhưng không có bóng dáng.
Kỳ quái!
Thế gian, còn có chuyện gì kỳ quái hơn sao?
– Rốt cuộc đây là thần thông gì, loại pháp thuật nào tạo thành?
Tô Triệt trăm mối không có lời giải.
Nghĩ mãi mà không rõ, dứt khoát không nghĩ, tối thiểu nhất, chính mình còn sống.
Vì vậy, hôm nay tu luyện chấm dứt, tâm tư của Tô Triệt đặt vào trong Tiên Ngục, giúp đỡ lão Hắc kiến thiết núi cao, dòng sông, rừng rậm, thảo nguyên trong Tiên Ngục, còn có ruộng tốt cung cấp cho mấy trăm vạn nhân loại sinh tồn…
Ngày hôm sau tu luyện chấm dứt, Tô Triệt lại mở mắt ra lần thứ hai, lập tức phát hiện, bóng dáng lại trở về!
Trở về?
Tô Triệt gần như chết lặng, vô cùng bất đắc dĩ nói thầm..
Bóng dáng trên mặt đất lại gật đầu.
– Chạy đi ra ngoài có việc gì? Ta cảm giác, ngươi càng ngày càng tối hơn đấy.
Tô Triệt nhỏ giọng hỏi.
Lúc này đây, bóng dáng lại không có phản ứng, thuận theo mỗi động tác của Tô Triệt, động tác của nó khôi phục bình thường.
– Ai!
Trừ thở dài một tiếng, Tô Triệt không biết nên tỏ thái độ như thế nào.
Thiên Âm nói không sai, bản thân mình gặp không ít chuyện lạ. Nguồn truyện: Truyện Hay
Một ngày trong suốt hai tháng, bóng dáng của mình biến mất không thấy, nhưng ngày hôm sau, nó lại trở về, rõ ràng, nhan sắc của nó sậm hơn không ít.
Một ngày nào đó trong hai tháng, vẫn là quá trình này, vẫn cứ lập lại một lần.
Tuy Tô Triệt không đoán ra tại sao nó như vậy, nhưng có thể xác định, khẳng định không phải làm chuyện tốt, rất có thể tiến vào trong bóng dáng của người khác, cướp đoạt hoặc trộm lấy thứ gì đó của người ta.
Tánh mạng? Linh hồn? Năng lượng trong thể nội?
Ai biết được…
Trên Vu Hoàng Tinh, thường thường vững vàng, an an toàn toàn vượt qua tám năm.
Bình luận