Dark?

Chương 206

A+ A-
Khàn – – 

Người này, thoạt nhìn yếu đuối, không nghĩ tới lực tay thật đúng là lớn. Hạ Mộng khẽ nhíu mày. “Tướng gia, nam nữ thụ thụ bất thân, câu ngạn ngữ này ngươi đã nghe qua a?” 

Lý Như Phong lại không cùng nàng quảng nhiều như vậy. “Ngươi thành thật khai báo, ngươi lại muốn làm gì? Vương gia hắn rất thuần túy, ngươi đừng vọng tưởng lại đem hắn tùy ý bài bố?” 

“Hắn là nam nhân của ta, không để cho ta bài bố, chẳng lẽ cho ngươi?” Nhẹ nhàng cười một tiếng, Hạ Mộng ngẩng đầu lên, “Bất quá, lúc trước ngươi bài bố hắn số lần cũng không ít, đúng không?” 

Lý Như Phong đột nhiên sững sờ.”Ta… ” 

Hạ Mộng cười yếu ớt.”Ngươi đừng nói không có. Ta sớm đã nói qua, hai chúng ta rất giống, trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì, ta đại khái có thể đoán được. Nhưng trong tâm của ta đang suy nghĩ gì, ngươi nhiều nhất chỉ có thể đoán được năm sáu phần. “Đây là chỗ tốt của nữ nhân a? Trong bụng có rất nhiều cong cong thẳng thẳng, là nam nhân bọn họ như thế nào cũng nghĩ không ra. Huống chi, ở nơi xã hội nam tôn nữ ti này, các nam nhân cũng sẽ không có tâm tư nhàn rổi đi suy đoán lòng của nữ nhân đang suy nghĩ gì. 

Lý Như Phong mặt trầm xuống. “Vậy thì như thế nào? Nhưng ta cũng đều là vì tốt cho vương gia?” 

“Hiện tai ta cũng vậy a!” Hạ Mộng cười, động động tay, đưa cổ tay từ trong lòng bàn tay của hắn rút ra, “Ngươi cứ yên tâm đi! Người nam nhân này chơi rất vui vẻ, ta rất thích. Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ không làm khi dễ hắn nữa.” Nàng ngược lại sẽ cùng với hắn, đi khi dễ người khác? 

” Thật vậy chăng?” Lý Như Phong không tin tưởng lắm nhìn xem nàng. 

Hạ Mộng mỉm cười. “Đương nhiên là thật sự.” Nguyên tắc của nàng chính là: người của mình chỉ có thể để cho mình khi dễ. Bất quá, nếu như không phải là cần thiết, nàng tự nhiên sẽ không khi dễ người một nhà, dù sao bên ngoài còn có nhiều người như vậy có thể để cho nàng tùy tiện khi dễ đây? 

Lý Như Phong còn chưa có tin. 

Hạ Mộng cũng lười giải thích cùng hắn, dù sao về sau hắn tự sẽ rõ. 

Liền chỉ cười cười: “Đúng rồi, tướng gia, vừa rồi ta nhận lỗi với ngươi, thật sự là đang nói lời xin lỗi. Mấy ngày hôm trước quá nóng lòng, ta lợi dụng mẫu thân của ngươi đối phó ngươi, là lỗi của ta. Về sau ta cũng sẽ không như vậy. Từ nay về sau, oan có đầu nợ có chủ, cho dù đối với ngươi có nhiều ý bất mãn hơn nữa, ta cũng sẽ trả lại ở trên người ngươi gấp bội, tuyệt đỗi sẽ không đem mẫu thân của ngươi liên lụy vào.” 

Hắn là nên cảm kích nàng, đâu còn tiếp tục phẫn nộ chứ? 

Trong nội tâm hiện lên một cái nghi vấn như vậy, Lý Như Phong đột nhiên cảm thấy tốt vô cùng. 

“Ngươi cứ như vậy nhìn ta không vừa mắt sao?” 

“Không, là ngươi nhìn ta không vừa mắt trước.” Lắc lắc đầu, Hạ Mộng nhỏ nhẹ dịu dàng nói, “Hết thảy mọi chuyện giữa chúng ta, nguyên nhân là ở vương gia, cùng hết thảy mọi chuyện đều xảy ra chung quanh hắn, ngươi nói đúng không?” 

Đúng vậy? 

Lý Như Phong dùng sức gật đầu. 

“Kỳ thật, chúng ta cũng là vì muốn tốt cho hắn. Chỉ là, chúng ta đều lựa chọn phương thức không giống với nhau, cho nên cuối cùng làm cho kết cục cũng không giống nhau. Nhưng là – -” Ngừng nói, nhìn lại hắn một chút, “Tướng gia, hiện tại, người cùng vương gia rất thân mật nhất là ta, hắn cũng rất nghe lời của ta, ngươi bởi vì vậy mà trong nội tâm bất mãn, ta biết rõ. Đúng là, ngươi cũng không nên bởi vì vậy mà cùng hắn giận dỗi a?” 

“Ta không có?” 

Cảm giác sâu sắc chính mình rất là oan uổng, Lý Như Phong kêu to. 

“Thật vậy chăng?” Hạ Mộng nhẹ nhàng cười một tiếng, “Ngươi nhìn vào mắt của ta, nói ngươi có hay không?” 

“Ta… “Lớn mật cùng ánh mắt của nàng đối mặt, khi nhìn thấy trong mắt của nàng hiện rõ một màn chế nhạo, Lý Như Phong trong nội tâm hoảng hốt, lời nói vạn phần chắc chắn thế nhưng cũng không nói ra được. 

“Được rồi, là có một chút.” Chỉ là có một chút! Hắn ở trong lòng kêu to. 

Thôi đi? 

Đối với lần này, Hạ Mộng chỉ hừ nhẹ một tiếng. 

“Bất quá, tướng gia, mặc kệ là ngươi nghĩ làm sao, nếu vương gia đã cho ngươi phát qua một lần tức giận, ngươi cũng nên thỏa mãn. Từ nay về sau, không cho ngươi lại đối với hắn như vậy.”

“Ngươi có ý gì?” Nàng lại dám uy hiếp hắn? Lý Như Phong trong lòng không biết là tư vị gì. 

Hạ Mộng cười yếu ớt. “Đúng vậy, ta chính là đang uy hiếp ngươi.” 

“Ngươi?” Nàng thật đúng là dám nói? 

Đối mặt hắn trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, Hạ Mộng còn tiếp tục cười: “Ta sớm nói qua với ngươi, ở trên đời này, ngoại trừ tiểu Tình, cũng chỉ có vương gia là có thể làm cho ta nhìn nhiều vài lần. Hai người kia, ta sao có thể đối với hắn muốn làm gì thì làm, nhưng là người khác – – cái gì đều không cho làm? Nếu không, hãy cho người đến cửa nhặc xác của ngươi đi? Cho nên, hiện tại hắn đã bị ta nhét vào dưới trướng, ngươi có thể buông tay.” 

“Bộ Nhu Nhi?” 

Nàng rõ ràng lại bắt đầu đối với nàng nói nữa rồi? Lý Như Phong khó chịu, cực kỳ khó chịu. Nữ nhân này thật đúng là đem hắn làm bàn đạp sao? 

“Ai? Ta ở đây, tướng gia ngài gọi tiểu nữ làm gì a?” Khéo cười tươi đẹp làm sao, Hạ Mộng nhẹ nhàng nhu hòa nói. 

Lý Như Phong lập tức vô lực.”Ngươi…” 

“Tướng gia, ta biết ngươi hiện tại trong lòng rất buồn bực, rất muốn đem ta chém thành tám khối. Nhưng là, xin ngươi vì mẫu thân của ngươi, vì tể tướng ngươi nên nghĩ nhiều. Ngươi còn có thật nhiều người để đi quan tâm, cũng có thật nhiều chuyện muốn đi làm. Vương gia bên này, ta cũng không phải là không để cho ngươi tiếp tục đối tốt với hắn, ta chỉ là cho ngươi một chút khiêm tốn mà thôi.” 

“Hôm nay khiêm tốn một chút, ngày mai khiêm tốn một chút, sau đó tháng rộng năm dài, ta liền sẽ hoàn toàn buông tay?” 

Cho là hắn không biết nàng có chủ ý gì sao? 

“A, tướng gia, nếu như ngươi nói như vậy, vậy thì hoàn toàn là lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.” Lắc đầu, Hạ Mộng vẻ mặt không đồng ý, “Ngươi là một người bạn duy nhất ở trên đời này của vương gia, nếu mà ngươi đối với hắn buông tay, thì hắn nhất định sẽ rất thương tâm? Cho nên, ngươi không thể buông tay.” 

Nữ nhân này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Lý Như Phong rất nhanh đã bị nàng làm cho hôn mê. “Ngươi có chuyện gì có thể nói thẳng được không?” 

“Ta cho là ta đã nói rất trực tiếp rồi.” Chớp chớp một đôi mắt vô tội, Hạ Mộng nhỏ giọng nói. 

Lý Như Phong thiếu chút nữa học máu. 

“Ngươi – – ” 

“Tiểu bạch thỏ?” 

Nhưng là, còn muốn nói tiếp cái gì, Hoàng Phủ Nam Ninh đã quay trở lại. 

Hạ Mộng lập tức từ một người tỉnh táo bình tĩnh đàm phán liền hóa thân thành thiên kiều bá mị tiểu nữ nhân, chợt liền từ trước mặt Lý Như Phong biến mất, cọ chui vào trong ngực Hoàng Phủ Nam Ninh. “Vương gia, cha cùng đại nương bọn họ lại tới làm gì?” 

“Quản xem bọn họ làm khỉ gió gì? Ta đã đem bọn họ đều cho đuổi đi, về sau bọn họ cũng sẽ không trở lại?” 

“Thật vậy chăng?” Nếu như là thật sự, thì có thể thật là quá tốt! 

“Đương nhiên là thật? Lời của ta nói nàng còn không tin?” 

” Tin, vương gia ngài là lợi hại nhất, lời của người ta làm sao có thể không tin đây?” Mặt mũi tràn đầy mỉm cười, thật to trong con ngươi trong sáng đều là sùng bái đối với hắn, Hoàng Phủ Nam Ninh rất là thỏa mãn, Lý Như Phong lại rất buồn nôn không nhịn được. 

“Khụ khụ?” Nhịn không được ho nhẹ hai tiếng, cắt đứt đôi phu thê đang nói chuyện buồn nôn. 

Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức kịp thời phản ứng. “Như Phong? Ngươi cũng ở đây?” 

“Đúng vậy? Vương gia, vừa rồi tướng gia hắn và ta hàn huyên một hồi lâu, chúng ta nói chuyện rất hợp, từ nay về sau hòa thuận chung sống, tuyệt đối sẽ không để cho vương gia ngài vì chuyện nhỏ nhặt này lo lắng?” Mỉm cười, Hạ Mộng lớn tiếng như thế nói 

Thật vậy chăng? Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh quả nhiên hưng phấn lên. 

Lý Như Phong càng muốn học máu. 

“Thật.” Nhưng là, ở trước mặt Hoàng Phủ Nam Ninh, hắn ngay cả lời chối bỏ mà cũng không thể nói- – Hạ Mộng nữ nhân này, không thể không nói, nàng rất lợi hại. Hồi tưởng lại vừa rồi hai người đối thoại còn ở bên tai, trong lòng của hắn còn có mấy phần khiếp sợ. 

“Kia có thể thật sự là quá tốt?” Vội vàng một phát bắt được tay của hắn, Hoàng Phủ Nam Ninh vẻ mặt phấn chấn, “Như Phong, ta cũng biết là, ngươi vẫn là hảo huynh đệ của ta, ngươi cũng nhất định sẽ giống như ta sẽ thích tiểu bạch thỏ?” 

Cái này phải xem một chút kiếp sau có khả năng hay không đi? 

Bĩu môi, Lý Như Phong nhẹ nhàng rút tay về. ” Vương gia, ta cần phải trở về. Hai ngày nay mẫu thân ta bị nhiểm một chút phong hàn,ta phải trở về hầu hạ người uống thuốc.” 

“Tốt lắm, ngươi nhanh trở về đi? Chờ lệnh đường thân thể khỏe lại chúng ta sẽ gặp lại.” 

“Ừ, tướng gia, chiếu cố thật tốt lão phu nhân a! Nếu có thì giờ rảnh, ta sẽ lại đi gặp người một chút!” 

Vừa nghe lời này, Lý Như Phong sống lưng lại nhịn không được hung hăng run lên! 

Nữ nhân này… Nàng rõ ràng là đang cảnh cáo hắn – – ngàn vạn lần nhớ kỹ nàng vừa nói những lời kia, nếu là hắn lại cầm Hoàng Phủ Nam Ninh làm thơ, chọc giận tới nàng, nàng liền sẽ đi tìm mẫu thân của hắn! Bởi như vậy,cuộc sống khổ của hắn lại muốn chấm dứt!” 

” Biết rồi, đa tạ Minh vương phi!” 

Cắn chặt răng, bỏ lại một câu, bước nhanh rời đi. 

Như thế xem ra, về sau tốt nhất là cách nữ nhân này xa một chút. Luôn có một loại dự cảm, từ nay về sau, mỗi lần chỉ cần gặp nàng một lần, nàng liền luôn có thể tìm một số chuyện xảy ra để kích thích chính mình một chút. Hăn có thể không chịu nổi? 

===Ta là người tổng hội có chút tà tâm không chết đường ranh giới=== 

Lý Như Phong nói lời giữ lời, từ đó về sau, hắn cơ hồ cũng không có bước vào Minh vương phủ nữa bước. Cho dù có chuyện, hắn cũng chỉ cùng Hoàng Phủ Nam Ninh ở bên ngoài giải quyết. 

Xem đi, nàng đã nói hắn rất thông minh. 

Đối với lần này, Hạ Mộng chỉ có thể nhún vai, nhưng cũng không nói thêm gì. Bởi vì, nàng bây giờ còn có rất nhiều chuyện khác muốn đi làm. Mà có một chuyện lớn trước mắt, chính là có một ít đại gia tử của bộ gia cho tới bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hết hy vọng. 

Ai? 

Nhiều lần thở dài, khi nhìn thấy trước mặt nam nữ trẻ tuổi đang cản lại cỗ kiệu của mình, Hạ Mộng lần nữa thở dài. 

Vì cái gì bọn họ chính là nghe không hiều lời nói lúc trước của Hoàng Phủ Nam Ninh đây? Nếu như hai bên đã cắt đứt hết thảy quan hệ, bọn họ làm sao lại tiếp tục tìm tới cửa? Bất quá… Nhẹ nhàng cười một tiếng. Nếu như mình không phải là Minh vương phi, chỉ sợ bọn họ cũng không mặt dày mày dạn tìm đến đây. 

Vén lên màn kiệu, Hạ Mộng cước bộ nhẹ nhàng đi ra. “Vương công tử, 

Vương phu nhân, Lý công tử, Lý phu nhân, Triệu công tử, Triệu công tử, Triệu phu nhân, giữa ban ngày như vậy, các ngươi có oan uổng thì cũng nên đi cản cỗ kiệu của vị quan nào đó, vì sao phải ngăn đón đường của ta chứ?” 

“Tứ muội ~ ” 

Đáp lại nàng, là Bộ gia đại tiểu thư – – cũng chính là Vương phu nhân bây giờ. Mang theo vẻ mặt ngọt ngào cười, nàng bước chân đi lên phía trước: “Chuyện đã qua, là chúng ta không tốt. Nhưng là, nếu mọi chuyện đều đã qua, chúng ta cũng là thấy ngươi cũng làm vương phi, những thứ kia khẳng định cũng không còn dùng được, cho nên mới cho ném đi. Nếu là ngươi thật sự thích, vậy chúng ta sẽ cho người đi đặt mua một phần, ngươi có chịu không?” 

“Đa tạ Vương phu nhân quan tâm. Bất quá, nếu những thứ đó dù sao cũng đã mất, vậy thì quên đi, vật thay thế cuối cùng cũng là vật thay thế, là thay đổi không phải chính phẩm. Loại đồ vật này, ta không thích.” 

Nghe vậy, Vương phu nhân trên mặt nhìn không được tốt. Bất quá, cũng là miễn cưỡng nở ra một nụ cười. “Ai nha, Tứ muội, đều là người trong nhà, ngươi cần gì mà lạnh nhạt như thế? Hãy giống như trước kia, gọi ta đại tỷ là được.” 

“Ha ha, Vương phu nhân, ta trước kia có kêu ngươi đại tỷ à? Ngài không phải là liên tục nói ta là dã nha đầu, ngay cả có phải hay không cùng cha với ngươi cũng còn không rõ ràng lắm, thì có tư cách gì kêu ngươi là tỷ tỷ? Ta đều là liên tục kêu ngươi là đại tiểu thư a! Nếu đã muốn giống như trước kia, tốt lắm vậy ta sẽ kêu ngươi là đại tiểu thư.” Ôn nhu cười, Hạ Mộng thậm chí còn đối với nàng khẽ cúi người, “Đại tiểu thư, ngài khỏe.”

Tags: truyện Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút! online, Chương 206. Truyện Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút! đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 206