Hiện tại phòng bếp chỉ còn sót lại hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo.
Nhược Vi một hồi chỉ huy Hiên Viên Hạo làm việc này, một hồi chỉ huy Hiên Viên Hạo làm việc kia, Hiên Viên Hạo cũng thật vui vẻ đi làm, hai người phối hợp tựa như vợ chồng trẻ mới cưới.
Trong một phòng bếp khác, Liễu thẩm dẫn bốn người Xuân Phân chuẩn bị cơm tất niên tối hôm nay, trên mặt mấy người cũng đều rất vui sướng.
Mọi người vừa làm, vừa nói chuyện thời tiết, không khí rất là hòa hợp.
Trong sân truyền đến tiếng cười của Đào Đào cùng Thụy Ca, Nhược Vi nghe thấy, khẽ nhếch khóe miệng, trong lòng tràn đầy hạnh phúc.
Cảm xúc trong lòng Hiên Viên Hạo cũng rất khác, đây là lần đầu Hiên Viên Hạo tự mình làm đồ ăn, nhưng lại không cảm thấy ghét bỏ, hắn trước kia chưa bao giờ vào phòng bếp, nhưng bây giờ lại tiến vào cực kỳ vui, chỉ vì bên cạnh có cô gái nhỏ này.
Thấy nàng vui mừng mình cũng vui mừng, thấy nàng không vui mình cũng sẽ không vui, Hiên Viên Hạo hoàn toàn không dám nghĩ mình cũng sẽ có ngày này, thế nhưng chính hắn cũng vui vẻ, hoàn toàn không muốn trốn tránh, không muốn phản kháng.
Chỉ cảm thấy chuyện này làm cho mình rất hạnh phúc, cho dù trước kia mình ở nhà, được cưng chiều cũng không có cảm giác này, Hiên Viên Hạo lần đầu tiên không bài xích vào phòng bếp, cũng không muốn đây là lần cuối cùng vào phòng bếp.
Trước kia Hiên Viên Hạo luôn nghĩ phải kiếm tiền thế nào, hơn nữa lại ghét nữ nhân, cả người lạnh lẽo, người bình thường không dám đến gần, mà bây giờ ở trong phòng bếp, loay hoay, khóe mắt đuôi mày tràn đầy tràn đầy hạnh phúc.
Hiên Viên Hạo lần đầu tiên cảm thấy đàn ông vào phòng bếp không có gì là không thể, hơn nữa từ lúc sinh ra đến giờ, lần đầu tiên cảm thấy phòng bếp là một nơi rất tốt, để cho mình cùng Nhược Vi trở nên thân mật hơn.
“Hạo ca ca, ngươi ngẩn người nghĩ gì thế?” Hiên Viên Hạo nghĩ tới những chuyện này quên chuyện muốn làm.
Thấy Nhược Vi phát hiện, lại hấp ta hấp tấp đi làm. Nhược Vi lúc này tâm tình cũng cực kỳ vui vẻ, đây là lần đầu tiên Nhược Vi có người cùng đón lễ mừng năm mới, hơn nữa còn là nhiều người như vậy ở chung một chỗ.
Nhược Vi cảm giác mình bây giờ đã hoàn toàn hòa nhập vào cái thời đại này, mặc dù nơi này không có phương tiện giao thông nhanh chóng, không có tin tức giải trí, Internet, không có điện thoại, Nhược Vi vẫn yêu cái chỗ này, nơi này hoàn toàn có thể thuộc về nàng.
Nhược Vi cảm thấy cuộc sống bây giờ mới là cuộc sống mình muốn trải qua, có mục tiêu muốn phấn đấu, không còn đơn thuần vì sống, nàng bây giờ vì người nhà mà cố gắng, mỗi ngày đều trôi qua rất phong phú, Nhược Vi đối với cuộc sống như thế rất thỏa mãn.
Rất nhanh, thời gian buổi chiều cũng trôi qua, cơm tất niên cũng chuẩn bị xong, mọi người bận rộn đem các món ăn lên bàn, mùi thức ăn đầy phòng, trong miệng mọi người đầy nước miếng. Mọi người theo thứ tự đến bàn ngồi xuống.
Một nhà Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ngồi chung một chỗ, bốn người ngồi một bàn, những người khác ngồi ở bàn kế bên.
Đám người Liễu Vượng mời Nhược Vi nói một chút trước khi ăn cơm, Nhược Vi cũng không từ chối, đứng dậy, hắng giọng, âm thanh dễ nghe liền từ trong miệng truyền ra.
“Mọi người năm nay biểu hiện cũng không tệ, quy củ không có ai làm sai, làm việc cũng rất cố gắng, trong nhà mọi người cũng xử lý vô cùng tốt, việc không nên làm ở bên ngoài, chuyện không nên nói tất cả mọi người cũng chưa làm, chưa nói, tất cả mọi người đã cố gắng vì cái nhà này, hôm nay lễ mừng năm mới, mọi người ăn nhiều một chút, về sau chỉ cần mọi người vẫn giống như năm nay, ta sẽ không bạc đãi mọi người.”
Mấy người Liễu Vượng cảm động, đôi mắt đẫm lệ, kể từ sau khi bọn họ bị mua, một đoạn thời gian rất dài trong lòng đều lo lắng, may mắn là bọn hắn tốt số gặp được Nhược Vi, một chủ tử tốt như vậy, không đánh mắng, còn có thể ăn no mặc ấm, có quần áo mới, giày mới, đây là điều bọn hắn không dám nghĩ, nhưng đều là thật, chủ tử đối đãi người hiền lành, tất cả mọi người ở trong lòng thề, phải bảo vệ một nhà chủ tử cho tốt.
Cứ như vậy mọi người trải qua một đêm ấm áp và cảm động
Bình luận