“Được.”
Em gái thay đổi một đống tư liệu, đang định tiếp tục giới thiệu cho cô về tinh cầu rèn luyện, bên người lại truyền đến âm thanh ‘tích tích tích’. Cô ấy đành phải buông tư liệu xuống, móc ra từ trong người một vài thứ giống như lá bùa, cũng không biết làm một cái thủ thế gì đó, có ánh sáng trắng tiến vào trong lá bùa kia, ngay sau đó sắc mặt cô ấy biến đổi.
“Cái gì? Xảy ra tai nạn xe cộ? Sao lại thế này, ở đây còn có khách nhân đang chờ đấy?” Em gái cau mày, mang theo chút bực bội trả lời, “Được rồi được rồi, ngươi đi đến Tư Dược Tinh quân đi, ta nghĩ biện pháp xem.”
Em gái thu hồi lá bùa, vẻ mặt xin lỗi đi tới, “Tiểu thư, thật ngại quá, vừa mới nhận được thông báo, tọa kỵ chuyên chúc của ngài xảy ra chút vấn đề, đã đưa đi kiểm tu (kiểm tra, tu sửa). Ngài xem… An bài cho ngài dùng phương tiện giao thông bình thường đi Sở rèn luyện đăng ký có được không?”
“Không sao, có thể.” Tai nạn xe cộ sao, cũng không phải cố ý, cô có thể hiểu.
“Hảo, cảm ơn ngài đã hiểu cho.” Em gái lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, vui vẻ hướng cô cảm tạ, “Ta lập tức vì ngài an bài phương tiện giao thông mới.”
Nói rồi cô ấy lại móc một một tấm phù màu tím, niệm một câu gì đó, một đạo ánh sáng bay về phía đối diện. Không đến mười giây đồng hồ, ở tầng mây thật dày phía trước, rất xa___ bay tới một con tiên hạc!
Excuse me!
Đây là…… Phương, tiện, giao, thông!
Ha hả a, Tiên tộc các người thật biết chơi.
“Hoan nghênh quang lâm!” Con hạc kia hạ xuống, đột nhiên mở miệng nói một câu, ngữ điệu bình thản, không chút phập phồng. Đây là hạc hay là anh vũ a.
Tiên hạc chuẩn xác dừng ở trước mặt các cô, thập phần có linh tính hướng dưới chân cô vươn ra một cái cánh.
Đây là ý dẫm lên nó mà lên sao?
“Tiểu thư, thỉnh!”
Thật đúng là phải dẫm lên a!
Diêu Tư 囧囧 đi tới, ngồi ở trêи lưng nó.
“Chúc ngài lên đường vui vẻ!” Tiên tử số 233 vẫy vẫy tay với cô, tiên hạc đập cánh một cái liền bay lên. Thần kỳ chính là nó bay cực kì ổn định, cứ việc cánh vẫn ra sức vỗ, nhưng cô lại một chút gió cũng không cảm giác được, so với ngồi phi hành khí cũng không sai biệt lắm. Cô nhịn không được xem xét bốn phía, phát hiện người ra cảng, phần lớn đều giống như cô ngồi tiên hạc.
Xem ra đây thật sự là phương tiên giao thông thông dụng của Tiên tộc a! Rất mới mẻ, chỉ là… Quảng cáo có chút nhiều!
“Cảng hàng không số 1 Tiên tộc hoan nghênh ngài quang lâm, bổn tộc chủ yếu cung cấp hai hạng mục thể nghiệm, du lịch và rèn luyện! Nơi du lịch tổng cộng có tám trăm mười một chỗ, trong đó…” Phía sau là một đống giới thiệu về điểm du lịch.
Ngay từ đầu Diêu Tư còn tưởng rằng con tiên hạc này thành tinh, có thể giao lưu, sau lại phát hiện, nó lặp đi lặp lại cùng một đoạn lời nói, một chữ cũng không sót. So ra anh vũ gì đó mạnh hơn nhiều, còn biết học lại!
Diêu Tư cứ như thế một đường nghe tiên hạc quảng cáo, mới đến trước một tòa cung điện cao cao. Cũng là kiến trúc cổ kính, tường đỏ ngói vàng, thoạt nhìn vô cùng nổi bật, trêи cửa treo một bảng hiệu mạ vàng: Cục quản lý rèn luyện Tiên tộc.
Ừm… Không sai.
Cô trực tiếp nhảy xuống từ tiên hạc, đang định đi vào, con hạc kia lại đột nhiên quay đầu, đưa miệng chắn trước mặt cô, a một cái, mở miệng rộng ra.
Ý gì? Cầu nuôi nấng?
**************************
Hết chương 74.
Bình luận