“Không tệ, ngủ một đêm thức dậy trên mặt liền có chữ, nhưng anh muốn xem chữ ‘tử’ viết như thế nào?”
Ngải Tuyết kinh hãi, lật đật xuống giường xả khăn lau mặt cho anh, nhưng mực chẳng những không bay còn dính đầy làm mặt anh thêm lem luốt!!!
“Này, con mèo ngốc, gương mặt điển trai của anh bị em biến thành cài dạng này?” Đôi con ngươi tràn đầy lửa giận, thật là khó nhìn mà!
“Em biết sai rồi, tuy nhiên nhìn anh vẫn còn đẹp trai lắm!”Ngải Tuyết khoa trương làm trò giơ hai ngón cái lên, thận trọng nhìn sắc mặt anh.
Kiệt bật cười “Tất nhiên, nếu không có khuôn mặt hoàn mỹ này, làm sao mê hoặc được con mèo như em nhìn đến chảy nước miếng luôn kìa?”
Ngải Tuyết giật mình hơi chột dạ lập tức đưa tay sờ miệng”Xạo, có chảy đâu?”
Lợi dụng thời cơ, Kiệt nhanh tay cầm bút lông chạy tới trước mặt Ngải Tuyết vẽ bùa vẽ chú trên đó, Ngải Tuyết bị vẽ quyết không chịu trận chạy trốn khắp phòng.
“Nha đầu ngốc, mau chịu phạt” Ngải Tuyết che kín mặt, nhẹ giọng xin tha”Đừng vẽ mà, vẽ lên rất khó coi, em biết lỗi rồi, sau này không dám tái phạm nữa.”
“KHÔNG, anh đây có thể lượng tình không vẽ chữ, chỉ vẽ hoa có được không?Nếu có khó coi anh vẫn rộng lòng không ghét bỏ em, miễn cưỡng nhìn mỗi ngày!” Kiệt nhất quyết không tha, trói hai tay cô ra đằng sau, lấy cánh tay ghì chặt đầu cô bắt đầu vẽ.
“Ông xã đừng vẽ, hôm nay ngày đầu tiên em đi học, nể tình tha cho em đi, đợi học về rồi hãy vẽ.”Ngải Tuyết nũng nịu nói tỏ vẻ đáng thương.
“Bây giời biết gọi ông xã rồi hả?Đừng giả bộ đáng thương, anh không trừng trị em, em không biết trời cao đất rộng là gì, lấy tay ra!”
Ngải Tuyết đẫm lệ hoen tròng, ngoan ngoãn đưa tay xuống, không đợi anh có phản ứng, nhẹ nhàng đưa bàn tay đi vào áo ngủ anh, trực tiếp véo em trai nhỏ của anh!!!
Mộ Dung Kiệt đau điếng, cậu nhỏ phía dưới cũng bắt đầu ngọ nguậy, anh cảm thấy vô cùng thất vọng, bất kì hoàn cảnh nào người phụ nữ này đều có bản lãnh để anh nổi lên dục vọng!
Vứt bút lông xuống sàn, trực tiếp làm! Ngải Tuyết cười khoái trá, cô cũng biết, Kiệt của cô không chống cự nổi sức hấp dẫn của cô.
Trải qua một loạt vận động, Ngải Tuyết đờ đẫn thừ người trên giường, ngược lại Mộ Dung Kiệt tinh thần sảng khoái. Cô vốn định đùa anh một tí, không nghĩ tới cuối cùng lại bị anh chơi tới mất sức phản khảng!
Ba tháng, ba tháng đáng chết, cô muốn điên rồi, a a a!
“Có mệt không?Nếu mệt thì hôm nay xin nghĩ, ngày mai đi học cũng được!”Mộ Dung Kiệt từ tốn nói, tâm tình tốt đến không thể tốt nữa.
Bình luận