“Tiểu Tuyết, giữa cậu và mẹ tớ là….?” Kỳ Hạo khó hiểu nhìn hai người, Ngải Tuyết không phải là em gái của anh, đây là điều anh rõ ràng nhất.
“Kỳ Hạo, có lẽ tớ là em gái của cậu.” Ngải Tuyết hơi khó tiếp nhận sự thật này.
“Cái gì?” Mắt Kỳ Hạo liếc nhìn mẹ, kéo Ngải Tuyết đến trước mặt”Tiểu Tuyết, đừng nói đùa, cậu không lừa được mẹ tớ đâu, làm sao cậu có thể là em gái tớ chứ? Cậu không phải là đại tiểu thư nhà quyền quý sao?”
Ngải Tuyết khóc rống đến tột cùng là nên vui mừng hay đau lòng.
“Tớ mồ côi ba mẹ, từ nhỏ sống ở cô nhi viện, sau đó được người khác nhận về nuôi và kế tiếp rất nhiều chuyện xảy ra, tớ không thể nói hết một lúc, vừa nãy tớ có hỏi mẹ cậu vài vấn đề những lời bà nói đều đúng như tớ!”
“Không, không thể nào!” Kỳ Hạo ngây dại, tìm suốt hai mươi năm, hiện tại bị cô nói vài câu liền đánh bại tất cả.
Ngải Tuyết cởi một nút áo khoác lộ ra cái bớt trái tim màu đỏ bên ngực phải, nghẹn ngào”Là thật, anh trai.”
Mắt Kỳ Hạo đỏ hoe”Tiểu Tuyết anh không nằm mơ chứ? Anh thực sự tìm được em rồi.” Kỳ Hạo nhất thời kích động, giang tay ôm Ngải Tuyết vào lòng.
“Vi Vi! ! !”
“Anh Hạo”
Hai anh em ôm nhau trong xúc động, tình thân xa cách 20 năm nay vỡ òa trong nước mắt.
“Hai người đang làm gì đó?”
Mộ Dung Kiệt đứng giữa dòng người qua lại căm tức nhìn hai người bọn họ, con ngươi khát máu, đầy sát khí.
Ngải Tuyết giật mình, thấy cả người anh tỏa khí lạnh có phần sợ sệt”Kiệt”
Cổ áo Ngải Tuyết bị bung một nút càng đốt cháy cơn giận vọt lên não anh, đáng chết, bọn họ có biết đây là chốn đông người giữa thanh thiên bạch nhật không?
Sải bước tới, đấm vào mặt Kỳ Hạo một quyền, chỉ một phen, Kỳ Hạo loạng choạng ngã xuống đất.
“Anh bị chập mạch hả?” Ngải Tuyết thét lên, đẩy Kiệt ra đỡ Kỳ Hạo đứng dậy, rất tự nhiên sờ cái má đỏ phồng của hắn, khẽ hỏi”Có đau không anh?”
“Ngải Tuyết, em biết mình đang làm cái trò gì không?” Kiệt mạnh bạo kéo cô về bên cạnh, giọng điệu cứng rắn. Cô dám thân thiết với người đàn ông khác ở trước mặt anh.
“Em biết, hơn nữa còn rất rõ nữa kìa, ngược lại em muốn hỏi anh đang làm cái trò gì đó? Muốn nổi điên lập tức nổi điên đánh người vô cớ! ! !” Ngải Tuyết cũng nổi giận không kém, người đàn ông vô lý, mình làm sai còn nói người khác !!!
Bình luận