“Nghe nói đại ca đi được một lát lập tức xảy ra chuyện!”Giờ phút này Trương Thiên cò phần đồng tình với đại ca, tình huống thế này, sợ rằng đại ca và Ngải Tuyết chỉ càng thêm rối.
Dù Ngải Tuyết có ngoan ngoãn cỡ nào, chỉ sợ cũng sẽ không tha thứ cho anh.
“Ba ngày trước? ? ? Ba ngày trước! ! ! Trời ơi, không” Mộ Dung Kiệt đi tới đi lui trong phòng làm việc, bây giờ anh rất hối hận vì lúc đó quá lỗ mãng.
Anh phải nên tin tưởng cô chứ?Cô nói rất đúng, giữa hai người nếu không có sự tin tưởng, thì làm sao sống cùng nhau.
“Không được, phải đi tìm cô ấy.”Lấy áo khoác chạy vọt ra ngoài.
“Này, đại ca, anh biết chị dâu nhỏ ở đâu sao?”Trương Thiên lắc đầu, chỉ có chị dâu nhỏ mới có khả năng làm đại ca mất đi phong độ thường ngày.
Quả nhiên, Mộ Dung Kiệt thu hồi bước chân, quay đầu lại trừng mắt liếc anh”Vậy còn không mau tra ra?”
“Đại ca, đừng nóng vộimà, tôi biết chị dâu nhỏ ở đâu, tôi dẫn đại ca đi!”Trương Thiên vui vẻ chạy đến trước mặt anh, thấy Mộ Dung Kiệt hận không thể làm thịt anh.
Ba chiếc xe sang trọng chạy một mạch trên đường cao tốc về phía ngoại ô, oai nghiêm dừng trước cửa lớn nhà Kỳ gia, đường rất chật hẹp nên những chiếc xe vừa vào đã trở thành tâm điểm cho bao ánh nhìn.
Đám người càng tới càng nhiều, họ đều là dân chúng bình thường, một vùng làng quê chưa đến mức gọi là nghèo lại có những chiếc xe phô trương quá mức đậu ở đây như thế. Xung quanh dưới lầu hay trên lầu đều đứng đầy kín người. Nhưng chỉ thấy đám hộ vệ mặc áo đen thắt chặt an ninh bên ngoài.
Ai cũng nghi hoặc, sao đại BOSS có thể đích thân đến cái vùng nhỏ bé ngoại ô này?” Ơ ơ, đây là thế nào?” Kỳ Hạo và thím Diêu Dịch Hàn nghe tiếng chạy ra, từ cửa sổ nhìn ra thấy một đám người áo đen.
“Thím, cho hỏi Ngải Tuyết có ở nhà không?”Tào Hổ đi tới bên Diêu Dịch Hàn, cung kính nói.
“Ngải Tuyết? Ngải Tuyết là ai?” Cái này không trách bà được, bà thật sự không biết Vi Vi còn có tên Ngải Tuyết.
Mộ Dung Kiệt ra hiệu bảo Tào Hổ đem hình cô ra.
“À, thì ra các người tìm Vi Vi, nó có ở đây, ở bên trong, mời vào!” Mặc dù Diêu Dịch Hàn lớn tuổi nhưng đối với sắc đẹp của Mộ Dung Kiệt vẫn đơ người không miễn dịch.
Hơn nữa một thân toàn hàng hiệu xe xịn, vừa nhìn cũng biết là tổng giám đốc tập đoàn lớn.
Hai mắt bà lấp lánh sáng rỡ như ánh mặt trời.
Hấp ta hấp tấp chạy lên lầu gõ cửa phòng Ngải Tuyết. Ngải Tuyết khẽ chau mày, mặc dù không thích bà thím này, nhưng vẫn nên lễ phép với bề trên.
Bình luận