Có chuyện gì không thể nói với anh, sao phải đi xa như vậy.
Ngải Tuyết lôi kéo Thủy Nhan lên xe, ngồi ở ghế sau với cô.
Mộ Dung Kiệt không muốn ở trước mặt bạn cô làm cô không vui.
Hết sức nhẫn nhịn để không bộc phát cơn giận.
Khởi động xe, mặt khó chịu lái xe rời đi.
Thủy Nhan ngồi ở phía sau bàn tay nắm thật chặt tạo thành một quả đấm, Ngải Tuyết nhẹ nhàng vỗ bả vai của cô, ý bảo cô thả lỏng.
Thủy Nhan mím miệng, có vẻ thấp thỏm lo âu.
Ngải Tuyết bất đắc dĩ trợn mắt một cái, lấy điện thoại ra, nhanh chóng bấm vài dòng.
“BUZZ. . . . . .”
Mộ Dung Kiệt lấy điện thoại ra liếc nhìn, là tin nhắn còn là của phụ nữ sau anh gửi đến.
Làm gì thế? Rõ ràng mình ngồi ở phía trước cô.
Từ kính chiếu hậu liếc cô một cái, thấy cô cau mày nhìn mình.
Mở tin nhắn ra, anh đọc xong không nhịn được khẽ động khóe miệng.
“Anh có thể thân thiệt một chút được không? Để người ta sợ anh, anh mới thỏa mãn sao? Mỉm cười! ! !”
Nhanh chóng trả lời, ngón tay thon dài bấm trên màn hình điện thoại, cúi đầu cười yếu ớt
“Cả ngày em ở chung một chỗ cùng tôi, cũng không thấy qua em sợ tôi nha? Cho nên, đây không phải là vấn đề của tôi!”
“BUZZ. . . . . .”
Ngải Tuyết trừng mắt liếc anh một cái, mở tin nhắn ra coi.
“Cả ngày em ở chung một chỗ cùng tôi, cũng không thấy qua em sợ tôi nha? Cho nên, đây không phải là vấn đề của tôi!”
Chu mỏ, tiếp tục ấn phím”Trước kia sợ, bây giờ, tôi không còn sợ!”
“BUZZ. . . . . .”
Mộ Dung Kiệt nhìn hàng chữ phách lối cô gửi, giống như nhìn thấy bộ dáng tự kiêu làm chảnh của cô ở phía sau.
Tâm tình không khỏi tốt lên, tức giận cũng dần biến mất.
Cười trêu nói”Tất nhiên, đã là bà xã đại nhân rồi làm sao sợ anh, huống chi, bây giờ còn là hai người, càng không sợ anh, hì hì!”
Ngải Tuyết nhìn mấy hàng chữ này, sắc mặt thành công trắng đen lẫn lộn nhiều lần.
Hơn nữa, hai chữ ‘hìhì’ dùng ký hiệu thay thế.
Thật sự khó có thể tưởng tượng, cô cảm thấy anh không giống như loại người đàn ông này, chịu gửi lại tin nhắn đã làm cô rất kinh ngạc.
Không nghĩ tới, anh còn học theo những cô gái như cô dùng kí hiệu biểu cảm.
Cô có chút không ngờ.
Thủy Nhan ngồi kế bên không giải thích được nhìn hai người mặt mày hớn hở tươi như hoa.
Giống như, Mộ Dung Kiệt tức giận ngùn ngụt lúc nãy và bây giờ là hai người khác nhau.
Trong lòng Thủy Nhan ổn chút, chậm rãi hít một hơi khí lạnh.
Xe lái vào biệt thự, Ngải Tuyết xuống xe liền lôi kéo Thủy Nhan chạy vào trong nhà
Vừa đúng bắt gặp Quý Tử Hiên và Lam Tịch Ảnh quần áo xốc xếch ôm nhau, hơn nữa, còn đang ở trên ghế sa lon.
Bình luận