Khóe miệng khinh thường nâng lên.
Hằng giọng một cái, nhàn nhạt mở miệng”Tôi mới vừa có một quyết định, hôm nay, gọi các người tới để thông báo một tiếng. “
“Tất cả hạng mục bên ta hợp tác cùng tập đoàn Thượng Quan, tôi đều cho dừng lại hết, bắt đầu từ hôm nay, tập đoàn chúng ta và tập đoàn Thượng Quan không còn quan hệ gì kể cả trên phương diện làm ăn hợp tác!”
Lời nàyvừa nói ra, các cổ đông phía dưới bắt đầu xao động, người đàn ông tuấn tú lúc nãy không hiểu sự việc gì đã xảy ra đứng lên hỏi:
“Cùng tập đoàn Thượng Quan buôn bán tới lui đã nhiều năm như vậy, hơn nữa tập đoàn Thượng Quan đối với chúng ta cơ bản mà nói là bạn bè trên thương trường, thiếu gia Mộ Dung đưa ra quyết định như vậy, có phải cũng nên cho chúng ta một lời giải thích hợp lí”.
“Đúng vậy, làm như vậy cũng phải cho lí do hợp lí chứ!” Người phía dưới bắt đầu hùa theo.
Mắt lạnh của Mộ Dung Kiệt đảo qua bọn họ, bàn tay đập mạnh vào bàn.
Người phía dưới ngượng ngùng ngậm miệng.
“Tôi nói, hôm nay gọi các người tới thông báo một tiếng cũng vì lịch sự tối thiểu, nếu như sau này, trong số các người vẫn ngoan cố đi giao thiệp với tập đoàn Thượng Quan, đừng trách Mộ Dung Kiệt tôi đây lòng dạ độc ác! Đến lúc đó, cũng đừng hỏi tôi tại sao cắt đứt quan hệ với các vị” Khẩu khí âm trầm vang ở bên tai từng cổ đông, lúc này mọi người giống như bị tuyên án tử hình, sợ tới mức đóng băng tại chỗ!
“Mặt khác, các người có tổn thất gì, toàn bộ đều do nhà Mộ Dung gánh chịu, nếu như có người không tuân thủ theo chỉ thị, tự ý hành động, đến lúc đó có hối hận cũng đã muộn rồi!”
Không đợi bọn họ có bất kỳ phản ứng gì, Mộ Dung Kiệt trực tiếp biến mất ở cửa ra vào.
Sắc mặt mọi người phía dưới có chút biến động nhìn lẫn nhau.
Vội vàng chạy khỏi phòng họp, lo lắng xử lý tất cả văn kiện liên quan đến tập đoàn Thượng Quan.
Mộ Dung Kiệt rời khỏi công ty, khóe miệng khẽ nhếch lên, một đám lão già quê mùa, có chút bản lãnh cũng đòi lấy ra đấu với anh, sớm muộn gì cũng sa thải các người.
Lấy điện thoại gọi cho Lãnh Băng”Sao rồi? Đã tỉnh chưa?” ,
Lãnh Băng đứng trước cửa, nhìn vào thấy Ngải Tuyết vẫn còn ngủ say “Còn ngủ, chuyện của ngài xử lí ổn thỏa chứ?” ?
Mộ Dung Kiệt vừa lái xe vừa trả lời”Tôi nói rồi, nhiệm vụ của cô là bảo vệ người phụ nữ của tôi, những chuyện khác không cần cô đi quan tâm!”
“Vâng!” .
Mộ Dung Kiệt phách lối dừng xe trước sân huấn luyện của Long Hổ bang.
Trương Thiên và mọi người nhìn thấy Mộ Dung Kiệt tâm trạng vui mừng không thôi.
“Đại ca, anh đã xuất viện?Thật tốt quá!”Trương Thiên kích động sải bước đến bên cạnh Mộ Dung Kiệt.
Bình luận