không vậy?” Hoắc Duật Hy tức giận đến nổi thét lên, “Anh đừng nói pháp
luật với em, anh có viện cớ đến đâu thì Đại Bạch vẫn là con trai của em, hơn nữa trước kia anh cũng đã làm giấy đăng ký kết hôn cho chúng ta
rồi, em chính là vợ hợp pháp của anh.”
Lời của Hoắc Duật Hy không hề sai, trước kia để ngăn cản Tề Thiếu Khanh
cướp cô trở về hắn đã dùng cách này hợp thức hóa quan hệ của hai người
trên pháp luật, rồi cũng dùng cách này để sang tên tài sản của mình cho
cô. Cô biết hắn có khả năng làm giấy chứng nhận kết hôn thì chuyện làm
thủ tục ly hôn càng thêm dễ dàng nhưng cô vẫn muốn vin vào cớ này để bắt bẻ hắn.
Quả
nhiên người đàn ông kia đáp đã làm giấy ly hôn, cô cười ha một tiếng rồi tiến tới trước mặt quàng lấy cổ hắn kéo xuống: “Thì chúng ta vẫn có
quan hệ nhất định đấy thôi, em là vợ trước của anh, là mẹ của con trai
anh. Đừng nghĩ em không biết anh làm giấy kết hộ còn là vì hợp thức hóa
thân phận của Đại Bạch, không để thằng bé làm con ngoài giá thú, thật
chất thì trên pháp luật em vẫn là mẹ của nó, Tư Cảnh Hàn em không ngốc
tin lời anh nữa đâu.”
Có vẻ như cô đã đoán đúng nên Tư Cảnh Hàn không tranh cãi vấn đề này nữa,
nhưng hắn vẫn đẩy cô ra cách mình vài bước, đi về phía đầu giường tìm
một lọ thuốc vặn nắp, mở ra lấy mấy viên cho vào miệng.
Hoắc Duật Hy thích thú nhìn dáng vẻ này của hắn, có cảm giác giống như hắn
đang bất lực cần thuốc trợ tim để có thể nói chuyện tiếp với cô vậy. Và
tất nhiên đó chỉ là cảm giác của cô thôi, sự thật thì đó là thuốc Mặc
Lạc Phàm kê cho hắn.
Sau khi đặt cốc nước lọc trở lại bàn, Tư Cảnh Hàn lại đi tìm ví da đặt
trong quần âu của mình, mở ra lấy một tấm séc đưa về phía Hoắc Duật Hy:
“Chuyện hôm qua nếu em muốn tôi bồi thường thì của em đây.”
Nụ cười trên môi của Hoắc Duật Hy lập tức trở nên cứng đờ, cô nhìn đến tấm séc trên bàn tay xinh đẹp của hắn rồi lại nhìn hắn: “Anh có ý gì?”
Tư Cảnh Hàn cũng không do dự mà nói, thật lạnh nhạt: “Tình trạng tài chính của tôi chắc em cũng hiểu được đôi chút, cùng lắm đối với Tư thị hiện
giờ tôi cũng chỉ là người làm công ăn lương cho Đại Bạch, so với nguồn
tài chính của em tấm séc đó chẳng đáng là bao nhưng cũng xem như là tất
cả tài sản hiện có của tôi rồi. Em nhận đi. Tôi không có ý định cùng em ở chung một chỗ, cho nên nhận được bồi thường rồi mong em có thể rời khỏi nhà riêng của tôi.”
Bình luận