Nếu như muốn truy tìm tung tích của ba bức họa này, ta sẽ tập hợp đủ chúng bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó tiêu hủy toàn bộ, xem ngươi sẽ tìm đến ta thế nào đây!
“Tiên sinh” nắm chặt tờ Tu Sĩ Nhật Báo, sau đó nhắm mắt lại, bắt đầu sử dụng phương pháp liên hệ đặc biệt với con rối của mình.
Trong khu vực gần Sở gia.
Bỗng nhiên, ba thân ảnh “người hầu” giống nhau tập hợp lặng lẽ tại cùng một chỗ. Cả ba đều mặc quần áo và trang sức của người bình thường, ánh mắt đờ đẫn. Đương lúc di chuyển, thân thể của bọn hắn giống như khí cầu chứa đầy nước, đi đứng hơi loạng choạng.
Dưới sự khống chế từ xa của “tiên sinh”, ba tên “người hầu” tìm một địa điểm ẩn nấp, bắt đầu khắc trận pháp trên mặt đất.
Sau khi khắc xong trận pháp, cả ba người đều cắt đứt cổ họng của mình một cách dứt khoát, từ chỗ vết thương phun ra máu tươi, lấp đầy hoa văn trận pháp chỉ trong nháy mắt.
Trận pháp cỡ nhỏ đã được kích hoạt, bắt đầu phát tán ra mùi vị có thể hấp dẫn sự cảm ứng của huyết ma…
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi rồi, hắn chỉ còn chờ huyết ma xuất hiện thôi!
Khi đã bố trí hết thảy, “tiên sinh” khôi phục dần sự tỉnh táo, nói lẩm bẩm:
– Cuối cùng, để phòng ngừa chuyện bất ngờ xảy ra, ta còn phải chuẩn bị phương pháp trốn thoát thật tốt mới được. Làm một tên lừa đảo ưu tú, nhất định phải tạo ra nhiều đường lui cho bản thân.
*****************
Trước đoạn tiên thai, các tiền bối Nhóm Cửu Châu số 1 đang mở đại hội giao lưu.
Dù sao thì bọn họ đều bị đưa đến đây bởi phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối, vậy nhân cơ hội này tâm sự với nhau, dù sao nhiều đạo hữu vẫn chưa có nhiều cơ hội gặp mặt nhau mà!
Vì vậy, các tiền bối nhóm lại thành hội, bắt đầu trao đổi tâm đắc tu luyện, kinh nghiệm gần đây của bản thân.
Đương nhiên, trong lúc tu luyện sẽ có nhiều hoang mang, hôm nay đặc biệt có vị tôn giả như Bạch tiền bối tọa trấn, mọi người nhân cơ hội này biểu diễn cho tiền bối xem, có thể nhận được lời giải đáp của rất nhiều vấn đề.
Tuy rằng hiện nay Internet đã phát triển, có thể trao đổi dù cách nhau trăm sông nghìn núi.
Nhưng, những vấn đề trên tu luyện cũng chỉ có thể hiểu ngầm, không thể nói ra bằng lời được.
Có một số vấn đề không thể chỉ giải thích bằng đôi ba câu được, chi bằng biểu diễn trước mặt các tiền bối ngay tại chỗ một phen, còn hơn là nói nhiều lời!
Lúc này Bạch Tôn Giả đang giải thích rất kỹ càng cho các đạo hữu về những chỗ khó khăn trong tu luyện, nội dung nói chuyện của hắn cực kỳ sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu. Mấy thành viên trong nhóm sắp đột phá như Bắc Hà Tán Nhân giống như được thể hồ quán đỉnh, tuyệt vời đến mức không thể mô tả bằng lời, nắm chắc việc tấn cấp hơn một chút.
…
….
Lúc Tống Thư Hàng đến đoạn tiên thai thì thấy hình ảnh khiến hắn trợn mắt há mồm.
Trên đỉnh đầu các vị tiền bối trong nhóm, linh khí ngưng tụ đến tình trạng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tạo thành nhiều cụm mây.
Lại có linh khí tản ra thành sương mù, tưới tắm cho vạn vật.
Dưới chân các tiền bối, có ngọn cỏ nẩy chồi, sau đó phát triển thành cả một bãi cỏ xanh um chỉ trong vòng thời gian cực ngắn.
Chưa hết, có những đóa hoa biểu diễn quá trình “hoa nở hoa tàn” chỉ trong phút chốc.
Còn có những đóa sen trắng thuần khiết xuất hiện, nở rộ chung quanh các vị tiền bối.
Sau đó, Tống Thư Hàng còn thấy “Sở Sở” và mấy vị đệ tử Sở gia khác cũng chìm vào trạng thái mê man, nằm lẳng lặng một bên đánh một giấc ngọt ngào.
Chuyện gì đang xảy ra?
Đi lại gần chút nữa, Tống Thư Hàng nghe thấy những thanh âm kỳ lạ, trang nghiêm và thần thánh. Những âm thanh này không phát ra từ các vị tiền bối, mà là trời đất đang vô hình sinh ra đồng cảm với những nội dung bọn họ đang trao đổi.
Lúc này, Ngộ Đạo Thạch trên người Tống Thư Hàng chấn động nhẹ.
Đầu óc của hắn mát lạnh trong nháy mắt, hắn vẫn không nghe rõ hay hiểu những thanh ầm kỳ lạ truyền vào trong tai hắn. Nhưng, bỗng dưng Tống Thư Hàng bắt đầu hiểu ra những chỗ không thông thuận trong quá trình tu luyện của mình.
Chẳng qua là những dị tượng sinh ra trong quá trình trao đổi thôi mà đã giúp hắn gặt hái được nhiều lợi ích. Cũng may là trên người Tống Thư Hàng có Ngộ Đạo Thạch, bằng không, cho dù hắn có nghe được thanh âm cộng hưởng thiên địa thì cũng chẳng thu hoạch được bất kỳ điều gì.
– Các tiền bối thật sự rất lợi hại.
Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng, sau đó đến gần các vị tiền bối.
Nhưng, lúc Thư Hàng đi gần thêm năm sáu bước nữa, hắn chợt cảm giác được luồng áp lực nặng nề ập thẳng vào người hắn.
Loại áp lực này cực kỳ đáng sợ, nặng nề hơn cả áp lực khi Ngư Kiều Kiều vượt Long Môn trước đó.
Suýt chút nữa thì Tống Thư Hàng đã nằm rạp xuống đất!
…
…
Trong lúc tu sĩ cường đại đang luận đạo, thiên địa sẽ sinh ra dị tượng.
Những tu sĩ có thực lực yếu không thể tới gần được, nếu cưỡng ép tới gần, lập tức phải gánh chịu công kích. Thậm chí, nếu chưa đủ cảnh giới mà nghe thấy những nội dung trao đổi cũng khiến cho đạo tâm bị tổn thương.
Vì vậy, những tiền bối trong nhóm mới khiến cho các đệ tử Sở gia tiến vào trạng thái hôn mê, tránh để chuyện này ảnh hưởng đến đệ tử Sở gia.
Tống Thư Hàng mới tiếp xúc với tu sĩ chẳng bao lâu, làm sao mà biết được mấy chuyện này?
Cũng may, bởi vì Bạch Tôn Giả cảm giác được có người đến gần nên đã dừng việc giảng giải, hắn xoay đầu nhìn về phía Tống Thư Hàng. Thấy Tống Thư Hàng đã trở về, Bạch Tôn Giả cười khẽ, vẫy vẫy tay với Tống Thư Hàng.
Ngay tức khắc, Tống Thư Hàng cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng ngay lập tức, tất cả áp lực đều biến mất không thấy tung tích!
Hắn thở phào nhẹ nhõm, chạy chậm đến bên cạnh Bạch Tôn Giả, ngồi xuống bên cạnh tôn giả.
Truyện đượ-c dịch trực tiếp -tại i-RE-ADNhóm tiền bối mỉm cười liếc nhìn Tống Thư Hàng, sau đó bắt đầu tiếp tục tiến hành thảo luận.
Nội dung thảo luận của bọn họ quá mức cao thâm, với thực lực hiện nay của Tống Thư Hàng không thể hiểu được. Tống Thư Hàng nghe thử một đoạn, cảm thấy bản thân như đang ngắm hoa trong sương mù, đầu váng mắt hoa như sắp nổ tung, hắn đành phải thôi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn lấy Ngộ Đạo Thạch ra, sau đó ngồi ngẩn người bên cạnh Bạch Tôn Giả — nếu đặt Ngộ Đạo Thạch trong tay sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn khi giữ nó trong túi áo.
Bởi vì những tiền bối chung quanh hắn đều nằm trong Nhóm Cửu Châu số 1, Tống Thư Hàng mới dám móc Ngộ Đạo Thạch ra ngoài.
Ngộ Đạo Thạch tạo ra một ít “cộng hưởng đại đạo” giữa cuộc thảo luận của các tiền bối, chúng hóa thành đủ loại lĩnh ngộ kỳ lạ, rót vào đầu Tống Thư Hàng. Hắn cứ ngẩn ngơ như thế, trong đầu lại xuất hiện linh quang nổ tanh tách như sấm mùa xuân.
Không chỉ hắn, các tiền bối ngồi thảo luận chung quanh cũng cảm giác được năng lực lĩnh ngộ của mình tăng lên thêm một bậc t, suy nghĩ trong đầu chẳng khác nào suối tuôn, không thể ngăn cản nổi. Đủ loại linh cảm trào ra cuộn cuộn không ngừng, nói chuyện véo von vô cùng lưu loát.
– Kỳ lạ quá? Vì sao trạng thái hôm nay của ta tốt quá vậy?
Cuồng Đao Tam Lãng đột nhiên cảm thán.
Không chỉ có Tam Lãng mà các tiền bối khác cũng bắt đầu gật gù phụ họa.
Thấy những đạo hữu ngờ vực, Bạch Tôn Giả mỉm cười, chỉ chỉ Tống Thư Hàng đang ngồi đó ngẩn người.
Mấy vị tiền bối nhìn về phía Tống Thư Hàng, sau đó… nhìn xuống tảng đá xấu xí có nhánh hành tây non trên tay hắn.
Tảng đá này rất bình thường mà, chẳng lẽ nó lại có nguồn gốc đặc biệt nào sao?
Bắc Hà Tán Nhân nhíu mày, đột nhiên hỏi dò:
– Ngộ Đạo Thạch?
– Ừ.
Bạch Tôn Giả cười gật đầu.
Cổ Hà Quan Chân Quân cảm thán:
– Ngộ Đạo Thạch à? Hèn gì, ta lại cảm thấy trạng thái của mình quá tốt rồi. Ồ… Khoan đã nào, tiểu hữu Thư Hàng có Ngộ Đạo Thạch à?
Bạch Tôn Giả gật đầu lần nữa.
Hoàng Sơn Chân Quân:
-…
Bắc Hà Tán Nhân:
-…
Cuồng Đao Tam Lãng:
-…
Nhiều vị tiền bối khác:
-…
Vốn dĩ khi bọn họ thảo luận tiền lì xi cho tiểu hữ Tống Thư Hàng, số lượng thu hoạch của hắn trong cảnh giới nhất phẩm đã khiến người ta bó tay lắm rồi. Không ngờ, ngay cả thứ đồ như Ngộ Đạo Thạch cũng nằm trong tay hắn.
Trong giới tu sĩ, Ngộ Đạo Thạch luôn được mệnh danh là công cụ “hack” có tiếng rồi.
Tuy rằng khi đẳng cấp của tu sĩ tăng lên, hiệu quả của “Ngộ Đạo Thạch” càng ngày càng yếu… nhưng, khi có nhiều tu sĩ ở cùng một chỗ đàm đạo như hôm nay, cho dù Ngộ Đạo Thạch chỉ mang lại một tia năng lực “ngộ tính” nho nhỏ thôi nhưng cũng đủ để các tiền bối cấp cao thu được nhiều lợi ích rồi.
Đôi khi trong lúc luận đạo, bọn họ chỉ còn một tia nữa thì đã ngộ ra, đâm thủng tầng giấy cuối cùng.
– Phúc duyên của tiểu hữu Thư Hàng thực sự quá sâu dày.
Hoàng Sơn Chân Nhân ngồi cả buổi trời, chỉ có thể than thở như thế.
Hay là, sau khi thăng cấp đến cảnh giới tôn giả, năng lực số mệnh của Bạch tiền bối đã chuyển từ trình độ “nghịch thiên” sang trình độ “áp thiên” luôn rồi?
Hai loại trình độ này khác nhau ở chỗ — “Thật đáng giận, ta muốn nghịch thiên đây!” và “Chậc chậc, hôm nay ta sẽ đặt ‘thiên’ vào lòng bay tay để chơi đùa một chút”, vậy đấy.
Sau khi biết rõ tiểu hữu Tống Thư Hàng có Ngộ Đạo Thạch… e rằng sau này nhà của Tống Thư Hàng sẽ nghênh đón rất nhiều vị khách.
Đến lúc cần thiết, các đạo hữu trong nhóm sẽ làm khách tại nhà Tống Thư Hàng một khoảng thời gian. Thậm chí nếu tiểu hữu Tống Thư Hàng đồng ý, cứ sau một khoảng thời gian, bọn họ đến thuê Ngộ Đạo Thạch, tạo ra tiền lời ổn định cho hắn.
– Tài vật làm đỏ mắt người, các đạo hữu trong nhóm biết việc Thư Hàng có Ngộ Đạo Thạch là được rồi, đừng truyền tin tức này ra ngoài.
Bắc Hà Tán Nhân nhắc nhở, hắn là một tán nhân, biết rõ bảo vật vừa là phúc duyên và cũng là nguyên nhân của mọi tai nạn.
Các đạo hữu trong nhóm đều là người hiểu chuyện, nếu tin tức này lan ra bên ngoài, một truyền hai, hai truyền ba, không thể bảo đảm được tin tức này không lọt vào tai kẻ có ý xấu.
– Đương nhiên rồi, các đạo hữu ở đây đều là người từng trải, đương nhiên hiểu rõ phải làm thế nào.
Cuồng Đam Tam Lãng tin tưởng.
Cũng may mà Nhóm Cửu Châu số 1 là một nhóm tu sĩ rất đặc biệt.
– Ta nói mấy lời này không chỉ nhắc nhở mọi người, mà còn muốn nhắc nhở cả tiểu hữu Thư Hàng nữa.
Bắc Hà Tán Nhân nhìn sang Tống Thư Hàng, dặn dò:
– Thứ đồ như Ngộ Đạo Thạch cực kỳ quý giá, vượt xa những gì ngươi đã tưởng tượng. Vì thế, đừng bao giờ để lộ ra trước mặt mọi người, tránh để người nảy ra ý đồ xấu.
– Cảm ơn Bắc Hà tiền bối đã quan tâm, ta hiểu rõ chuyện này mà.
Giọng điệu Tống Thư Hàng rất chân thành — bởi vì chung quanh hắn là các tiền bối Nhóm Cửu Châu số 1, đệ tử Sở gia đều lâm vào trạng thái hôn mê nên hắn mới dám mang Ngộ Đạo Thạch ra ngoài.
Phải biết rằng, trước đó Thông Nương tham lam Ngộ Đạo Thạch của hắn nên có ý định cướp bóc, nếu không phải vì Thông Nương quá vô dụng, phỏng chừng hắn đã đánh mất Ngộ Đạo Thạch rồi. Vì thế, Tống Thư Hàng xử sự rất cẩn thận ở phương diện này.
– Ngươi hiểu là được rồi.
Bắc Hà Tán Nhân nói.
Sau đó, mượn nhờ hiệu quả của Ngộ Đạo Thạch, các tiền bối Nhóm Cửu Châu số 1 trao đổi với nhau rất lâu.
Nhiều vị đạo hữu giải quyết được hết những ngờ vực trong lòng mình, sau đó kết thúc việc luận đạo với thái độ vô cùng hài lòng.
– Những lúc thế này, nếu có thêm ấm trà ngon thì quá tuyệt vời rồi.
Cổ Hà Quan Chân Quân nói.
– Ta lại thấy, lúc này cần phải có một tên da dày thịt béo nào đó làm đối tượng luyện đao cho ta. Hiện tại ta có rất nhiều linh cảm, tay cầm đao của ta đã ngứa ngáy lắm rồi!
Cuồng Đao Tam Lãng tiếp lời.
Bình luận