Hai viên linh thạch tứ phẩm, tương lai hắn nhất định có thể trả được.
Cho nên, Tống Thư Hàng gật đầu nói: – Được rồi.
Thế là chủ tiệm nhanh nhảu đưa miếng linh thú tinh kia cho Tống Thư Hàng, sau đó nhận lấy bốn viên linh thạch tứ phẩm từ tay của Bạch Tôn Giả.
Tuy rằng nói vật quý ở chỗ hiếm, linh thú tinh quả thật cũng là một vật phẩm hiếm có. Nhưng tác dụng của nó cũng hơi sida, có muốn sang tay cho người khác cũng không dễ dàng gì.
– Đạo hữu này, ta có thể hỏi đây là thú tinh của linh thú gì không? – Tống Thư Hàng cầm viên thú tinh trông như kim cương kia, hỏi thử.
– Đây là một viên hổ tinh, là thú tinh của linh thú hệ hổ. – Chủ tiệm đáp.
Hổ tinh à? Tại sao mình lại sinh ra cảm giác cộng minh với một viên hổ tinh, thậm chí lại có cả trực giác nhất định phải có được nó là sao chứ?
Nghĩ thế, Tống Thư Hàng lại móc ra viên trân châu mua được từ chỗ của cô gái trông có vẻ trí thức lúc trước, hỏi thử: – Đạo hữu này, ngươi có biết cái này là thú tinh của linh thú nào không?
Vị tiểu hữu này có sở thích đi thu thập ‘linh thú tinh’ à? Nếu biết sớm thì nói không chừng hắn còn có thể hét giá viên hổ tinh kia lên thêm một chút ấy chứ! Ấy chết, tham lam như thế là không được….
Chủ tiệm nhận lấy viên trân châu của Tống Thư Hàng, xem xét qua một lúc rồi nói: – Nếu như ta nhìn không lầm…. thì chắc viên thú tinh này là thú tinh họ nhà rùa đấy. Thú tinh của rắn và rùa đều có dạng giống như trân châu thế này. Nhưng khí tức linh thú ẩn bên trong đó thì lại thiên về khí tức họ nhà rùa hơn.
– Cảm ơn ông chủ nhé. – Tống Thư Hàng gật đầu, thu hồi viên thú tinh của mình.
Linh thú tinh hổ hệ, linh thú tinh quy hệ, đều sinh ra phản ứng với mình.
Mình có liên hệ đặc biệt gì với rùa và hổ đâu?
Tống Thư Hàng chỉnh suy nghĩ lại, tìm tòi từ vật phẩm và công pháp trên người mình một lượt…. sau đó, hắn lập tức nghĩ tới một thứ ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’!
Đây là thứ duy nhất có liên quan tới thú ở trên người hắn.
Cái loại công pháp đặc biệt có thể tạo ra được một ngụm ngụy tiên thiên chân khí, bao gồm ba mươi ba loại pháp môn tu luyện. Tống Thư Hàng lựa chọn Cự Kình Thiên trong số đó để tu luyện.
Ngoại trừ Cự Kình ra, trong số ba mươi ba loài thú trong môn kỳ công này còn có cả hai loài thú là rùa và hổ nữa.
Liệu có phải lý do khiến mình sinh ra cộng minh với hai khối linh thú tinh này là do công pháp ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ này không nhỉ?
……
Bạch Tôn Giả tiếp tục dắt Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử đi dạo khắp hội chợ giao dịch của tu sĩ này thăm thú.
– Bạch tiền bối, liệu trên hội chợ giao dịch lần này còn linh thú tinh nào khác không? – Tống Thư Hàng hỏi thử, hắn muốn xác định xem suy đoán của mình có đúng hay không.
Nếu như linh thú tinh của các loại linh thú có mặt trong ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ đều sinh ra phản ứng với hắn thì xem như có thể xác định được phân nửa.
Còn nếu như có thể tìm được linh thú tinh của các loại linh thú khác không nằm trong số ba mươi ba loại kia thì cũng có thể thử xem liệu có sinh ra phản ứng gì không. Nếu như không có thì hoàn toàn có thể xác định được.
– Dạo một vòng thử xem, chắc chắn có thể tìm thấy thôi. – Bạch Tôn Giả mỉm cười nói: – Trong lòng ngươi đang có suy đoán gì à?
– Có một chút…. Có lẽ có liên quan với loại công pháp mà Bạch tiền bối đã dạy cho ta. – Tống Thư Hàng nhỏ giọng trả lời.
Bạch Tôn Giả cũng suy tư một lúc.
Sau đó, trong mắt hắn lóe lên từng đạo phù văn màu vàng – những đạo phù văn màu vàng kia đại biểu cho ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’.
Bạch Tôn Giả đang thôi trắc bộ công pháp kia.
Một lát sau, tôn giả gật đầu: – Đúng là có thể…. Chúng ta đi dạo tiếp đi, để xem xem có tìm được thêm thú tinh linh nữa hay không.
…
Nửa giờ sau.
Ba người bọn họ đã dạo quanh tất cả các quầy hàng một lượt, kiếm được bảy viên linh thú tinh.
Linh thú tinh của bảy loài thỏ, dê, hưu, chó, gấu, ngựa, hạc.
Mấy loại linh thú này loại mà các môn phái nuôi dưỡng linh tú có thể nuôi ra được số lượng lớn, cho nên, phần lớn linh thú tinh có thể tìm thấy ở hội chợ giao dịch này cũng chỉ có bảy loại ấy mà thôi.
Cộng thêm bảy viên linh thạch này, bây giờ, Tống Thư Hàng đã nợ Bạch tiền bối tới chín viên linh thạch tứ phẩm rồi. Tịch tiểu thành đại, càng nợ thì càng lắm…
Ngoài ra, Bạch Tôn Giả và Tống Thư Hàng còn phát hiện ra vài loại linh thú tinh khác nữa, có cả bướm lẫn ong. Hai loại linh thú này cũng là linh vật mà các môn phái tu sĩ nuôi dưỡng số lượng lớn cả.
Nhưng đúng như Tống Thư Hàng đã đoán, linh thú tinh của hai loại linh thú này hoàn toàn không hề sinh ra cảm giác cộng minh với hắn.
Bướm và ong không nằm trong số ba mươi ba loài linh vật của ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’.
– Như thế thì có thể xác định được là tất cả những linh thú tinh này có liên quan với ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’. Có lẽ…. đây là một cách khác để ngươi ngưng tụ ngụy tiên thiên chân khí đấy. – Bạch Tôn Giả chốt một câu.
– ? – Tống Thư Hàng nhìn về phía Bạch tiền bối với vẻ khó hiểu, tất cả mọi điều về môn kỳ công này đều là do Bạch Tôn Giả nghiên cứu, hắn chỉ phụ trách tu luyện mà thôi.
Trước kia Bạch tiền bối đã chiếm được quyển thứ nhất và quyển thứ hai của môn kỳ công từ tay kẻ đứng sau màn của tổ chức sát thủ Tam Thập Tam Thú Thần Tông, trải qua cải biên sữa chữa, mới truyền thụ lại cho Tống Thư Hàng.
Sau khi Tống Thư Hàng tu luyện Cự Kình Thiên của môn kỳ công này xong thì trong đan điền đã tạo ra một đạo chân khí dạng kim châm ở giữa đan điền. Đạo chân khí dạng kim chân này chính là hình thức ban đầu của ngụy tiên thiên chân khí.
Nhưng hắn vẫn không hề có chút đầu mối nào về việc phải làm sao biến đạo chân khí mới được sinh ra này thành ngụy tiên thiên chân khí.
….
– Thư Hàng có còn nhớ mấy gã sát thủ của ‘Tam Thập Tam Thú Thần Tông’ không? Mỗi người bọn họ đều tu luyện một loại công pháp thú loại của môn kỳ công này. – Bạch Tôn Giả cười nói.
Bạn đang đọc truy.ện tại iR.EAD.vn..Tống Thư Hàng gật đầu, đặc biệt là cái gã Kình Bát cực kỳ tàn ác có sở thích ôm rồi siết chết con gái nhà người ta, cũng tu luyện đệ nhất thiên là Cự Kình Thiên như hắn….. Tống Thư Hàng chỉ nhớ tới thôi đã muốn khóc ròng rồi.
Bởi vì hắn đã từng thể nghiệm cuộc đời của Sở Sở cô nương, cũng từng hưởng thụ quá trình bị ôm ghì tới chết kia rõ mồn một.
– Nhưng trong cơ thể của mấy gã sát thủ đó không hề hình thành hình thức ban đầu của chân khí đúng không. – Bạch Tôn Giả cười ha hả rồi nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, hắn hãy còn nhớ rõ, Bạch Tôn Giả đã từng nói tới ngụy tiên thiên chân khí với cái gã Kình Bát kia, mặt mày của đối phương cứ đần thối ra, trông bộ dạng như thể hắn căn bản không hề biết công pháp mà mình tu luyện có thể luyện ra được một phần ngụy tiên thiên chân khí ấy.
– Công pháp bọn họ tu luyện đã được sửa chữa qua…. Cũng giống như quyển thứ nhất và quyển thứ hai của công pháp mà kẻ đứng sau lưng ‘Tam Thập Tam Thú Thần Tông’ đã đưa tới cho chúng ta vậy. – Bạch Tôn Giả nói tiếp: – Bọn họ được bồi dưỡng như hạt giống chân khí.
‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’, tên là tam thập tam thú, nhưng kẻ tu luyện không thể nào một mình học được hết ba mươi ba thiên công pháp linh thú được.
Nhưng nếu như muốn ngưng tụ ra được đạo ngụy tiên thiên chân khí kia thì nhất định phải hợp chân khí của tam thập tam thú lại thì mới được.
Ở thời đại thượng cổ, lúc ‘Tam Thập Tam Thú Thần Tông’ cường thịnh, chắc chắn phải có bí pháp nào đó khiến cho đệ tử có thể hợp nhất chân khí của tam thập tam thú lại làm một.
Hoặc là có bí pháp nào đó để cho ba mươi ba vị đệ tử phối hợp cùng với nhau, cùng hợp thể tu luyện.
Hoặc là nhờ vào ngoại vật để hoàn thành hợp nhất chân khí.
Nhưng bây giờ, môn phái thượng cổ kia đã xuống dốc rồi.
Nên cách để hợp nhất chân khí đó đã không được toàn vẹn nữa.
Thế nên, cái kẻ đứng sau màn kia mới nghĩ ra một cách.
Hắn nuôi dưỡng ba mươi ba tên thuộc hạ. Cho mỗi kẻ tu luyện một thiên của ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’, nhưng lại đưa bọn họ tu luyện loại công pháp đã bị sửa qua. Đám sát thủ này biến thành hạt giống ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’. Chỉ chờ tới thời cơ chín muồi, kẻ đứng sau màn kia sẽ thôn phệ chân khí bản nguyên trên người bọn họ.
Đây chỉ là suy đoán của Bạch Tôn Giả.
Nhưng lúc kẻ đứng sau màn kia đến chuộc lại thuộc hạ của mình, trong quá trình chuộc ba gã thuộc hạ về, hắn còn đảo qua đảo lại ở quanh người của mấy gã thuộc hạ khác nữa.
Trong lúc di chuyển, hắn đã lặng lẽ thôn phệ chân khí bản nguyên trên người của thuộc hạ.
….
Nhưng điều mà kẻ đứng sau màn kia thật sự không ngờ tới chính là trên người của mấy gã thuộc hạ kia đã bị Bạch Tôn Giả âm thầm động tay chân. Cho nên tính thời gian thì chắc cũng tới lúc số chân khí bản nguyên mà hắn đã thôn phệ kia xảy ra vấn đề rồi.
Bạch Tôn Giả chính là đang chờ đối phương tìm tới tận cửa thêm lần nữa – vừa hay có thể mượn cơ hội đó lấy được bản ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ đầy đủ từ chỗ đối phương, cùng với cách dung hợp ngụy tiên thiên chân khí luôn.
….
Nhưng bây giờ xem ra đám linh thú tinh này mới chính là bí quyết dung hợp tiên thiên chân khí nhỉ?
Có lẽ những linh thú tinh này có thể đại biểu cho những hạt giống chân khí kia.
Nếu thật sự là như thế, sau khi Tống Thư Hàng lấy được pháp môn dung hợp chân khí xong, lại tiếp tục đi thu thập đủ ba mươi ba mảnh linh thú tinh thì có thể ngưng tụ tiên thiên chân khí thử xem sao.
– Vậy ta phải cố gắng thu thập thêm linh thú tinh nữa à? – Bây giờ trong tay Tống Thư Hàng có chín miếng linh thú tinh, cách con số ba mươi ba kia một khoảng cũng hơi bị xa.
– Cố gắng thu thập nhiều vào… trước khi ngươi tấn thăng lên cảnh giới chiến vương tam phẩm thì nhất định phải ngưng tụ cho ra tiên thiên chân khí trong cơ thể ngươi mới được. – Bạch Tôn Giả nói xong rồi còn gật gù: – Đợi lần này ta đi thăm dò thượng cổ di tích với các đạo hữu trong Nhóm Cửu Châu Số 1 xong thì ta sẽ tìm và nghiên cứu ra đủ ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ này. Thư Hàng, ngươi cũng nhân dịp này cố gắng thu thập linh thú tinh đi.
– Không thành vấn đề! – Tống Thư Hàng siết chặt nắm tay rồi nói.
– Chúng ta dạo thêm một chút đi, để xem có thứ nào cần thiết và ngươi có thể dùng được cho chuyến du lịch vũ trụ một tháng kia hay không. – Bạch Tôn Giả nheo mắt lại nói.
Tống Thư Hàng: – …
– Tiền bối, thời gian một tháng thì lâu lắm, chúng ta có thể tranh thủ thời gian… à nhầm… chúng ta có thể rút ngắn thời gian lại một chút không? Nửa tháng thôi nhé? – Tống Thư Hàng van nài.
– Đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy. – Bạch Tôn Giả quay đầu lại nói: – Đã nói một tháng là một tháng. Một phút cũng không bớt.
– Vậy khi nào thì ta phải lên vũ trụ đây? – Tống Thư Hàng đành phải hỏi.
Bạch Tôn Giả giơ ngón tay cái lên: – Sau khi hội chợ giao dịch kết thúc thì ta sẽ đưa ngươi lên đó! Yên tâm đi, series phi kiếm dùng một lần của ta đã được nghiên cứu và cho ra đời phiên bản mới rồi, sau khi đưa ngươi ra vũ trụ thì một tháng sau có thể đưa ngươi quay về ngon ơ. Chuyện vặt thôi!
– Tiền bối, có thể muộn vài ngày được không? – Tống Thư Hàng vội nói: – Linh quỷ của ta giờ vẫn còn nằm trong món hàng chuyển phát nhanh gửi đến cho lão tổ Sở gia, mãi mà không chịu đi ra. Ít nhất thì cũng để cho ta và Tiểu Giang đưa món hàng đó tới cho lão tổ Sở gia xong đã nhé?
– Vậy sao. – Bạch Tôn Giả sờ sờ cằm: – Nhưng sau khi hội chợ giao dịch kết thúc thì ta phải đi thăm dò cái thượng cổ di tích kia với các đạo hữu mất rồi. Không biết chuyến thăm dò này tốn bao lâu nữa, không thể nào tự tay đưa ngươi lên vũ trụ được.
– Không sao cả, không sao cả, ta không gấp đâu, chẳng gấp tí tẹo nào luôn. – Tống Thư Hàng kích động hô to – hắn chỉ muốn cái này thôi!
– Được rồi, vậy thì thay đổi kế hoạch vậy. – Bạch Tôn Giả nói.
Phải chỉnh lại cách đưa Tống Thư Hàng lên vũ trụ rồi….
Bình luận