Đồng Quái Tiên Sư:
– Mua ha ha ha ha ha, cười chết ta mất! Bắc Hà, không ngờ ngươi cũng có ngày này.
Sau đó Đồng Quái Tiên Sư lập tức phát bao lì xì có mật khẩu trong nhóm Cửu Châu số 1: [Bắc Hà ngu xuẩn à, ngươi bị cấm nói mất rồi, cứ ngồi đó mà nhìn tư thái chat oai hùng của ta đi. ]
Ting ting ting, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 bắt đầu nhận bao lì xì mật khẩu do Đồng Quái Tiên Sư phát.
Lệ Chi Tiên Tử:
– Bắc Hà ngu xuẩn à, ngươi bị cấm nói mất rồi, cứ ngồi đó mà nhìn tư thái chat oai hùng của ta đi.
Điền Thiên Đảo Chủ:
– Bắc Hà ngu xuẩn à, ngươi bị cấm mất nói rồi, cứ ngồi đó mà nhìn tư thái chat oai hùng của ta đi.
Tiếp đó là Điền Điềm Phó Đảo Chủ, Lưu Huỳnh Tiên Tử, Tiên Ngư Sứ (Ngư Kiều Kiều), Thất Sinh Phù Phủ Chủ v. v… Một đại đội đạo hữu nhận bao lì xì mật khẩu, spam liên tục trong nhóm Cửu Châu số 1.
Bắc Hà Tán Nhân nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhìn đống spam trên màn hình khung chat. Nhưng hắn đang bị cấm nói nên không thể phản kích lại được, nghẹn đến mức ruột gan đều đau.
Thật vất vả chờ đến lúc nhận xong bao lì xì, trong nhóm mới bình tĩnh lại.
Lúc này, Phá Dương Kích Quách Đại hỏi:
– Đậu Đậu có đó không?
Đông Phương Lục Tiên Tử:
– Chắc tiểu Đậu Đậu còn đang ngủ ở chỗ Tống Thư Hàng tiểu hữu đấy.
Phá Dương Kích Quách Đại:
– Ở chỗ Thư Hàng tiểu hữu à? Hôm qua Đậu Đậu không chầu chực trước máy vi tính sao?
Đông Phương Lục Tiên Tử:
– Không có, hôm qua nghe nó nói, giúp vợ nhỏ đánh bang chiến xong thì chạy thẳng tới chỗ Tống Thư Hàng tiểu hữu luôn.
Phá Dương Kích Quách Đại:
-…
Đậu Đậu không có ở đây, vậy còn chờ gì nữa?
Phá Dương Kích Quách Đại:
– Cơ hội tốt, xem ta đây [icon đầu chó đáng yêu]!
Nhưng ngay lúc này, Tàng Thiên Câu Chu Ly đột nhiên hiện thận:
– Chỉ chờ ngươi thôi đấy!
Chu Ly nhanh tay chèn vào [icon tức giận vò đầu chó lầu trên].
– Đoạt xoa đầu chó lầu trên này!
Phá Dương Kích Quách Đại:
– [icon tức giận xoa đầu chó lầu trên]!
Phá Dương Kích Quách Đại:
-…
– Chu Ly! Tên đần nhà ngươi dám giúp Đậu làm ác à?
Tàng Thiên Câu Chu Ly:
– Ha ha ha, xin lỗi Quách Đại tiền bối nha! Đậu Đậu nói, chỉ cần đoạt được xoa đầu chó lầu trên của ngài thì ít nhất trong vòng một tháng nó sẽ không gây phiền toái cho ta. Cho nên, đành phải xin lỗi tiền bối vậy!
Vì hạnh phúc cả đời của hắn và Âu Dương Viện Tiên Tử của Bạch Vân thư viện, Chu Ly hắn nhất định phải cướp cho bằng được cái xoa đầu chó lầu trên này!
Hoàng Sơn Chân Quân:
-…
Ruột gan đau quá đi mất! Xem ra phải nhanh đi tới chỗ Dược Sư đạo hữu, bảo hắn chế ra mấy viên “thuốc bảo vệ gan hiệu quả cấp tốc dành cho tu sĩ” mới được.
Phá Dương Kích Quách Đại:
– Hoàng Sơn Chân Quân, sao ngươi còn chưa gả Đậu Đậu đi vậy hả? Mau mau gả quách nó đi, để cho chồng nó dạy dỗ nó!
Hoàng Sơn Chân Quân thở dài ngao ngán, lặng lẽ tắt đi nhóm Cửu Châu số 1, mắt không thấy tâm không phiền.
Lúc này, trong tay Hoàng Sơn Chân Quân đang xách một vị tiên tử thanh nhã xinh đẹp. Nữ tu bị xách ngang eo này chính là vị Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử điếc không sợ súng, lúc nào cũng muốn truyền bá “bài hát Hoàng Sơn ngốc nghếch” do Đậu Đậu biểu diễn vào trong nhóm Cửu Châu số 1.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử chạy trốn hai ngày, cuối cùng vẫn bị Hoàng Sơn Chân Quân bắt được.
Hoàng Sơn Chân Quân cúi đầu nhìn Tĩnh Tuyết Tiên Tử, nói:
– Đã nghĩ thông suốt chưa?
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử đưa tay mơn trớn vành tai, dù bị xách ngang eo nhưng cô vẫn giữ được khí chất bình tĩnh của tiểu thư khuê các:
– Ừ, sắp nghĩ thông rồi.
– Nghĩ thông rồi thì xóa hết tất cả bài hát trong tay ngươi đi. Bất kể là trong điện thoại di động, trong máy vi tính, trong ổ cứng, usb, mp3, mp4 hay trên thư mục web, tóm lại phải xóa sạch hết toàn bộ cho ta!
Hoàng Sơn Chân Quân trầm giọng nói.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử bĩu môi:
– Đáng ghét, Hoàng Sơn tiền bối ngài xấu lắm, vậy mà lại âm thầm điều tra ta, biết ta lưu bài hát kia ở nhiều chỗ như vậy.
Hóa ra nha đầu này thật sự cất nhiều chỗ như vậy? Hoàng Sơn Chân Quân trán nổi gân xanh:
– Có xóa không?
– Xóa thì xóa…
Đông Phương Tĩnh Tuyết ủ rũ nói:
– Dù sao ta cũng đã thuộc bài hát đó lào lào rồi, muốn hát lúc nào cũng được. Không tin à? Vậy để ta hát cho ngài nghe một lần nhé?
Hoàng Sơn Chân Quân lại một lần nữa cảm giác ruột gan thật đau.
Gần đây nhóm Cửu Châu số 1 của hắn rốt cuộc bị gì thế nhỉ?
…
Khoảng 4:30 lúc rạng sáng.
Diệt Phượng Công Tử vẫn không có dấu hiệu phá kén đi ra, Bạch Tôn Giả cũng chưa tỉnh lại.
Đậu Đậu nhàm chán lăn qua lộn lại trên giường của Tống Thư Hàng, Ngư Kiều Kiều đang nằm chơi điện thoại di động, còn Bạch Hạc Chân Quân thì một tay chống má, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng nhìn kén lớn của Bạch Tôn Giả, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tống Thư Hàng ngồi kế Diệp Tư, nghe cô kể lại chuyện giữa cô và Lệ Chi Tiên Tử đêm qua.
Lúc này, bên ngoài phòng Thư Hàng lại vang lên tiếng gõ cửa.
– Thư Hàng tiểu hữu, có trong đó không?
Là tiếng của linh hồn ca vương Tạo Hóa tiền bối.
– Có, ta ra mở cửa ngay đây.
Tống Thư Hàng lại đứng dậy đi mở cửa.
Ngoài cửa, Tạo Hóa Pháp Vương nở nụ cười tươi rói, sau lưng hắn còn có Thôn Vân Đại Sư.
Thư Hàng nghi hoặc hỏi:
– Tạo Hóa tiền bối, Thôn Vân tiền bối, có chuyện gì không?
– Ha ha, chuyện là như vầy, gần đây ta nhận được lời mời tham gia một tour lưu diễn vòng quanh thế giới, mấy ngày nữa là phải lên đường đi lưu diễn khắp nơi trên thế giới rồi.
Tạo Hóa Pháp Vương cười thích ý, nói:
– Lúc trước, Linh Điệp Tôn Giả có nhờ ta viết nhạc phim cho bộ phim lần này. Giờ ta viết xong rồi, trước khi đi muốn giao lại cho Thư Hàng tiểu hữu. Về phần nhạc đệm thì bây giờ ta không rảnh viết giúp ngươi nhưng ta đã tìm được một nhà soạn nhạc rất giỏi, người đó sẽ nhanh chóng liên hệ với ngươi thôi.
– Nhạc phim á?
Tống Thư Hàng không hiểu gì cả.
Thôn Vân Đại Sư đứng đằng sau mỉm cười giải thích:
– Thư Hàng tiểu hữu không biết sao? Thật ra Tạo Hóa sư huynh là một nhạc sĩ sáng tác ca khúc, viết lời bài hát rất xuất sắc. Những ca khúc hắn viết rất được hoan nghênh.
Đáng tiếc, mặc dù Tạo Hóa sư huynh là một tay sáng tác nhạc tài ba nhưng giọng hắn lại quá quỷ dị.
Tống Thư Hàng: o_o
Hắn thật không ngờ, linh hồn ca vương Tạo Hóa tiền bối vậy mà là một tay sáng tác nhạc tài ba á?
– Đáng tiếc thời gian gấp quá, nếu không ta rất muốn tự mình hát bài hát này. Nếu bài hát này mà phối với tiếng hát của ta nữa thì chắc chắn sẽ khiến bộ phim càng nổi tiếng hơn.
Tạo Hóa Pháp Vương thở dài nói.
Tống Thư Hàng:
-…
Tạo Hóa tiền bối, ngài gieo họa cho đám người xem live stream xong, giờ còn muốn vươn móng vuốt ma quỷ của ngài về phía khán giả xem phim nữa sao? Quỳ lạy cầu xin tiền bối ngài chừa cho người ta một con đường sống đi!
– Được rồi, không giỡn nữa, cho ngươi này. Đây là ca khúc chủ đề do ta viết, ngươi lấy về cho các tiên tử trong nhóm hát thử, xem ai thích hợp với bài hát này.
Tạo Hóa Pháp Vương giao một cái túi cho Thư Hàng, bên trong có một cuốn sổ tay to cỡ tờ giấy A4.
– Được, ta đã rõ. Tạo Hóa tiền bối, ngài vất vả rồi.
Tống Thư Hàng nhận lấy túi nói.
– Chuyện nhỏ thôi mà. Việc cũng xong rồi, vậy chào Thư Hàng tiểu hữu nhé, hẹn gặp lại sau. Mọi người nhớ đón xem live stream tour lưu diễn vòng quanh thế giới của ta nhé.
Tạo Hóa Pháp Vương bật cười ha hả nói.
– Tất nhiên rồi, tất nhiên rồi.
Tống Thư Hàng gật đầu lia lịa đáp. Xem ra Đấu Chiến Phật Tông đã tiếp thu đề nghị của Thôn Vân Đại Sư, quyết định phải dẫn Tạo Hóa Pháp Vương đi ra bên ngoài rồi.
Nhưng mà sau khi Tạo Hóa tiền bối kết thúc tour lưu diễn, không biết có gây ra tranh chấp cấp quốc tế hay không nhỉ?
Còn cái vụ live stream kia, hắn tuyệt đối không đi xem đâu! Tuyệt đối không!
…
Chờ Tạo Hóa Pháp Vương và Thôn Vân Đại Sư rời đi, Tống Thư Hàng mới mở cuốn sổ tay thật to kia ra xem thử.
Tài năng sáng tác bài hát của Tạo Hóa Pháp Vương quả nhiên là đỉnh của đỉnh. Ca khúc chủ đề này rất tuyệt vời, đúng là được viết ra để dành riêng cho bộ phim của Cao Mỗ Mỗ.
Chờ đến khi trời sáng, hắn sẽ ca khúc chủ đề này ra mấy bản, giao cho các tiên tử trong nhóm Cửu Châu số 1 để bọn họ hát thử. Đến lúc đó, ai thích hợp nhất thì để cho người đó hát.
Tống Thư Hàng khép sổ lại, thả lại vào túi. Nhưng lúc cất sổ tay vào, hắn lại thấy trong túi còn có một tờ báo.
Thư Hàng tò mò lấy tờ báo ra.
Đây là một tờ báo phát hành hai ngày trước của “nhật báo tu sĩ” cực kỳ nổi tiếng.
Chắc là do Tạo Hóa Pháp Vương mua, sau khi xem xong thì tiện tay thả chung với sổ tay viết ca khúc.
Tống Thư Hàng tò mò mở tờ báo ra xem.
Hắn cũng thường xuyên nghe qua “nhật báo tu sĩ” trong nhóm Cửu Châu số 1, cuộc đua máy kéo có tay cầm lần trước cũng là do “nhật báo tu sĩ” phụ trách live stream.
Tiêu đề của tờ báo này có liên quan đến Thiên Nhai Vân Du tự của Thông Huyền Đại Sư, báo đưa tin về chuyện bất ngờ xảy ra tại giếng cổ Luyện Tâm trong Kim Cương động phủ. Lúc ấy trong giếng cổ tiết ra khí tức của thế giới Cửu U, cũng có tà ma Cửu U chui ra từ trong giếng cổ, khi đó Thư Hàng cũng có mặt ở hiện trường.
Bây giờ, cao tăng của Thiên Nhai Vân Du tự đã bố trí lại phong ấn nhưng không thể xác định lúc nào mới có thể mở ra Kim Cương động phủ lại.
“Nhật báo tu sĩ” đưa tin rất thật, không hề phóng đại, cũng chưa bao giờ đưa ra suy đoán lung tung, chuyện có sao thì nói vậy. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu giúp cho “Nhật báo tu sĩ” có thể bán chạy trong tu chân giới.
Phía sau lại đăng rất nhiều sự kiên lớn nhỏ trong tu chân giới.
Ví dụ như… Thất Lôi Chân Quân, vị chân quân nắm giữ sức mạnh tử lôi điện thành danh đã lâu, nay đã phá quan đi ra, thành công độ kiếp tấn cấp linh tôn thất phẩm, trở thành Thất Lôi Tôn Giả. Năm đó, bởi vì thọ nguyên không còn nhiều nên vị lão chân quân này quyết định bế tử quan tìm kiếm đột phá. Nhiều năm qua đi, mọi người đều cho rằng hắn đã chết rồi nhưng không ngờ hắn lại từ trong tuyệt cảnh thành công đột phá, bước vào cảnh giới tôn giả.
Lại ví dụ như… linh hồn ca vương Tạo Hóa Pháp Vương của Đấu Chiến Phật Tông live stream ca hát lần nữa, rất nhiều ngươi thiếu hiểu biết thấy tò mò nên bò lên xem, rốt cuộc bị đưa thẳng vào bệnh viện.
Lại ví dụ như… Thực Tiên Yến của Biệt Tuyết Tiên Cơ chính thức hiện thân, bắt đầu công bố danh sách nguyên liệu nấu ăn còn thiếu cho Thực Tiên Yến lần này, chỉ cần có thể cung cấp mấy loại nguyên liệu nấu ăn trong danh sách thì sẽ lấy được một suất tham dự Thực Tiên Yến.
Tống Thư Hàng chợt nhớ tới trên người hắn có một tấm thiệp mời tham dự Thực Tiên Yến còn trống.
Cuối cùng, Thư Hàng lại thấy được một tin tức rất đáng chú ý: “Thiết Bích Lý Gia Đồ – Ngũ đại đệ tử của Cực Bích Nhai định áp dụng phương pháp ‘khế ước linh quỷ bằng tình cảm’ với một con linh quỷ trung giai nuôi dưỡng ba năm trước. Hắn sống chung với linh quỷ, sớm chiều có nhau để bồi dưỡng tình cảm, từ đó thuận theo tự nhiên lập khế ước thu phục linh quỷ. Nhưng tiếc là Thiết Bích Lý Gia Đồ lại thuộc mẫu người cứng rắn, không hợp khẩu vị của linh quỷ, điểm mị lực chưa đủ, dẫn đến việc linh quỷ đã chạy trốn vào mấy ngày trước. Cũng may trong Cực Bích Nhai khắp nơi đều là trận pháp phòng ngự, linh quỷ chạy chưa được bao xa đã bị bắt về lại. Bây giờ Thiết Bích Lý Gia Đồ đã từ bỏ phương pháp ‘tình cảm khế ước’, đổi lại dùng nắm đấm để hàng phục linh quỷ, ký kết khế ước.”
Bình luận