Rốt cuộc hung thú tà năng khổng lồ cũng ngã xuống.
Nó chết rất uất ức!
Trên có cự kiếm màu vàng do kinh văn Thánh Nhân ngưng tụ ra gọt nó, trước có hồ linh Lư Sơn Lộ Ma Tôn đánh chính diện, sau có đống rễ kim liên do hạch tâm trong cơ thể Tống Thư Hàng chiếu ra ám toán nó từ phía xa.
Quan trọng nhất là bản thân nó lại là một đại quái thú có trí khôn thấp đến thảm thương, vì vậy nó chỉ có thể ôm theo nỗi uất ức để mặc người ta làm gỏi nó.
Thường thì mấy con boss trong game trước khi chết sẽ tung ra skill cuồng bạo, có phạm vi công kích toàn bản đồ, gây sát thương cực mạnh, kéo theo một đống người làm đệm lưng.
Nhưng con hung thú tà năng này lại chết trong yên lặng, không hề tung ra skill cuồng bạo gì cả.
Trước khi chết, thân thể nó chỉ to cỡ một con trâu đực bình thường. Sau đó mấy chục vạn rễ sen đáng sợ hùng hổ kéo đến đâm vào trên người nó, chỉ trong chớp mắt đã hút khô nó.
Bi kịch!
…
– Phù!
Tô Thị A Thập Lục thở phào nhẹ nhõm, đồng thời thu hồi Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã chiến đấu mệt mỏi vào trong bình nhỏ.
Lư Sơn Lộ Ma Tôn đã chiến hai trận liên tục, tiêu hao rất lớn, cần phải nghỉ ngơi.
Tống Thư Hàng cũng thở phào một hơi, đuôi rắn người que do ánh sáng công đức hóa thành cũng rút vào trong cơ thể.
Nhưng hình chiếu kim liên trước mặt hắn vẫn chưa tiêu tán.
Sau khi ăn sạch một con hung thú tà năng, mấy chục vạn rễ sen vẫn chưa thấy đủ, chúng nó không ngừng kéo dài đâm vào khắp nơi trong Thiên Giới Dao Trì!
Rất nhiều chỗ trong Thiên Giới Dao Trì còn sót lại lượng lớn năng lượng Cửu U, mặc dù không tinh thuần bằng con hung thú tà năng trong Dao Trì nhưng được cái là số lượng nhiều, ăn bao no luôn. Kim liên do hạch tâm chiếu ra tuyệt không kén ăn, khẩu vị cũng tốt.
Lần này Tống Thư Hàng không hề ngăn cản nó. Nếu Bạch Tôn Giả muốn thu phục toàn bộ Thiên Giới Dao Trì, một bước cuối cùng chắc chắn là phải xử lý sạch sẽ năng lượng Cửu U tồn tại trong Thiên Giới Dao Trì.
Vậy thì chi bằng cứ để cho hạch tâm ăn no đi, cũng coi như giúp Bạch Tôn Giả chút việc nhỏ.
…
Xa xa nhìn thấy hung thú tà năng toi mạng, Bạch Tôn Giả vui vẻ hô lên:
– Cuối cùng cũng xử lý xong! Thư Hàng, các ngươi lui về phía sau một chút, ta kích hoạt Dao Trì ngay đây!
Rốt cuộc đến bước cuối cùng!
Tô Thị A Thập Lục và Tống Thư Hàng vội vàng lui ra xa một chút.
Ngay sau đó, đoàn linh lực to lớn trôi lơ lửng phía trên Dao Trì lần nữa bay xuống, rơi vào trong Dao Trì.
Một loạt tiếng ầm ầm ầm chấn động vang lên, cả Thiên Giới Dao Trì bỗng trở nên tối tăm mờ mịt.
Linh lực đụng vào Dao Trì, sinh ra sóng xung kích giống như một cơn bão ập tới…
Loại xung kích này kéo dài gần 20 hơi thở mới dần tản đi.
Thiên Giới Dao Trì sáng trở lại, trước đó Dao Trì chỉ toàn tử khí ân trầm, nhưng sau khi kích hoạt xong lại tràn đầy sức sống.
Bạch Tôn Giả hài lòng vỗ tay nói:
– Tiếp theo là chờ Dao Trì tuôn ra linh tuyền.
Đang nói chuyện, trong Dao Trì bỗng dâng lên sương mù mát lạnh, đáy hồ khô cạn cũng trở nên ẩm ướt.
…
Lại qua chừng 20 hơi thở nữa.
Linh tuyền đáng lý phải xuất hiện lại chậm chạp không thấy bóng dáng đâu cả.
Bạch Tôn Giả nghi hoặc nói:
– Kỳ quái, chẳng lẽ do tư thế kích hoạt Dao Trì của ta không đúng?
Tô Thị A Thập Lục hỏi:
– Hay trong Dao Trì còn cất giấu nhân tố then chốt gì nữa?
– Ví dụ như thứ gì đó tương tự như nguồn suối bị nghẹt chẳng hạn?
Tống Thư Hàng nhớ lại suối nguồn sự sống trong tâm khiếu mình, muốn có nước thì trước tiên phải có nguồn suối đã chứ.
– Ta đi xem thử.
Bạch Tôn Giả nhẹ nhàng nhảy xuống Dao Trì.
Tống Thư Hàng nhắc nhở:
– Bạch tiền bối đợi đã, trong Dao Trì này còn có mấy thủ vệ, tùy tiện tiến vào sẽ bị bọn họ chém đó.
Nữ thủ vệ giáp bạc sáng cùng mấy nữ thủ vệ khác nghe vậy chỉ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Bạch Tôn Giả hỏi:
– Suýt chút nữa quên mất các ngươi. Bây giờ ta muốn đi vào Dao Trì, các ngươi có ngăn cản ta không?
Nữ thủ vệ giáp bạc sáng lắc đầu, dẫn những nữ thủ vệ khác quỳ một chân trên đất, dùng hành động chứng minh lựa chọn của các cô. Bạch Tôn Giả đã là chủ nhân của cả Thiên Giới Dao Trì, từ nay về sau, các cô sẽ nghe theo sự sai khiến của Bạch Tôn Giả.
Bạch Tôn Giả hài lòng gật đầu, sau đó lướt người đi sâu vào Dao Trì.
– Chúng ta có đi xuống không?
Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng nhìn mấy nữ thủ vệ, lắc đầu đáp:
– Thôi, ở đây chờ Bạch tiền bối đi ra đi.
Hai người đang nói chuyện, bỗng nghe được tiếng của Bạch Tôn Giả từ giữa Dao Trì vọng lên:
– Thư Hàng, A Thập Lục, hai người các ngươi cũng xuống đây nhìn chút đi.
Tô Thị A Thập Lục cười nói:
– Chúng ta đi xuống thôi.
Tống Thư Hàng nhìn về phía nữ thủ vệ giáp bạc sáng:
– Xin hỏi vị… tiên tử tỷ tỷ này một chút, lần này ta đi vào, các ngươi có chém ta nữa không đấy?
Nữ thủ vệ giáp bạc sáng ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng, sau đó khẽ lắc đầu.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục cùng với liễu yêu đi tới vị trí trung tâm trong Dao Trì, chỗ mà Bạch Tôn Giả đang đứng.
Bọn họ thấy dưới chân Bạch Tôn Giả có một cái hố sâu.
Trong hố có một thiết bị nhìn rất phức tạp.
Bộ phận chính của thiết bị này là một cái vại lớn bằng thủy tinh trong suốt, to cỡ một hiếc xe tải.
Tiếp theo là vô số vật gì đó giống như đường ống từ trên vại thủy tinh kéo dài ra ngoài, đâm vào các góc dưới đáy Dao Trì.
– Chẳng khác nào một sản phẩm công nghệ cao, đây là pháp bảo do tu chân giả thời kỳ viễn cổ luyện chế ra sao?
Tống Thư Hàng dò hỏi.
Bạch Tôn Giả nói:
– Ta nghĩ nó là thiết bị của thời hiện đại hóa, nhìn khá giống một loại động cơ.
Lúc trước Bạch Tôn Giả có tháo dỡ một số thứ có liên quan đến động cơ, trong đó phần nhiều là xe, cho nên khá quen mắt với loại cấu tạo này.
Tô Thị A Thập Lục gật đầu đồng ý nói:
– Nghe Bạch tiền bối ngài nói vậy, ta cũng thấy giống.
Bạch Tôn Giả nói:
– Cho nên ta đang suy nghĩ có khi nào vật này cũng cần cắm cần điều khiển vào, sau đó dùng tay quay để khởi động giống như máy kéo có tay cầm không?
Tống Thư Hàng:
– Dám lắm đấy! Vậy Bạch tiền bối ngài có thấy thứ gì giống như cần điều khiển không?
– Không tìm được.
Bạch Tôn Giả nhún vai nói:
– Vậy nên nãy giờ ta vẫn đang do dự có nên tháo nó ra để xem thử hay không.
– Xin Bạch tiền bối hạ thủ lưu tình!
Tống Thư Hàng vội nói. Vừa nhìn đã biết thứ này chính là hạt nhân của Dao Trì, hơn nữa nói không chừng trong cả thiên địa này chỉ còn sót lại một thiết bị này thôi đấy.
Nếu bị Bạch Tôn Giả tháo hỏng thì phiền toái lắm.
– Thế nên ta mới gọi các ngươi tới.
Sau khi suy nghĩ một chút, Bạch Tôn Giả miễn cưỡng nói:
– Ta đứng bên cạnh nhìn, Thư Hàng tới tháo đi!
Thật ra thì Bạch Tôn Giả vẫn muốn tự mình tháo.
Nhưng hắn sợ mình tháo hư thứ này. Lỡ may hư mất mà lại không sửa được thì Dao Trì không thể khôi phục như ban đầu mất.
Thiên Giới Dao Trì mà không có Dao Trì thì còn gì là Thiên Giới Dao Trì nữa chứ?
Cho nên hắn chỉ đành nhường cơ hội tháo thiết bị cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nói:
– Bạch tiền bối, ta không dám tháo đâu! Hay là hỏi mấy nữ thủ vệ tiên tử kia thử đi, nói không chừng các cô ấy biết thư này do là môn phái nào trong thời kỳ viễn cổ sản xuất ra? Có hạn sử dụng không? Có bảo trì sửa chữa hoặc sách hướng dẫn sử dụng không?
Bạch Tôn Giả nghe vậy, xoay đầu lại nhìn về phía mấy nữ thủ vệ.
Nữ thủ vệ giáp bạc sáng lắc đầu liên tục, cao giọng đáp:
– Tôn giả, mặc dù mấy tỷ muội chúng ta là thủ vệ Dao Trì nhưng chúng ta chưa hề tiến sâu vào Dao Trì, cho tới bây giờ cũng không biết ở trung tâm Dao Trì lại có một vật như vậy.
Thiên Đình viễn cổ tan biến trước… Các cô là thủ hộ Dao Trì đích hộ vệ, một mực bảo vệ ở Dao Trì đích bên bờ.
Sau khi Thiên Đình viễn cổ bị hủy diệt, Dao Trì khô can, trung tâm hồ bị con hung thú tà năng kia chiếm cứ, các cô cũng không cách nào tiến sâu vào Dao Trì.
– Ngươi cũng thấy đấy, hết cách rồi, cho nên chỉ có thể tháo nó ra thôi.
Bạch Tôn Giả nói:
– Nếu ngươi không dám tháo vậy thì đứng bên cạnh, dùng điện thoại thu lại quá trình ta tháo máy, có video cũng dễ lắp ráp lại hơn. A Thập Lục, ngươi ở một bên thay ta phân loại sắp xếp các linh kiện tháo ra, để lát nữa tiện cư dựa theo thứ tự lắp ráp lại từng cái!
– Xem ra cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Bạch tiền bối, ngươi nhớ phải tháo chậm một chút để ta quay lại cho rõ.
Tống Thư Hàng lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quay phim.
Tận lực không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào.
Lỡ may bỏ sót một chi tiết, lúc Bạch tiền bối ráp lại mà thừa ra một linh kiện thì hạch tâm của Thiên Giới Dao Trì này sẽ nổ mất.
– Yên tâm đi, ta sẽ tháo thật chậm.
Bạch Tôn Giả vén tay áo lên, lấy từ trong trang bị không gian ra rất nhiều dụng cụ.
Ngay lúc Bạch Tôn Giả chuẩn bị làm một trận lớn thì đầu Diệp Tư đột nhiên chui ra từ đỉnh đầu Tống Thư Hàng.
Cô nhìn thiết bị trước mắt, kinh ngạc nói:
– Ơ? Thứ này là “Máy Trợ Sinh Linh Tuyền Thế Kỷ Mới” của Bích Thủy Các bọn ta mà?
– Máy Trợ Sinh Linh Tuyền Thế Kỷ Mới? Ai đặt cái tên ngu ngốc này thế?
Tống Thư Hàng cạn lời.
Khoan đã!
Tống Thư Hàng lập tức hỏi tiếp:
– Thứ này là bảo vật của Bích Thủy Các ư?
– Ừ, tuyệt đối không sai đâu. Ta nghe nói vật này do một người bạn trước kia của Sở các chủ thiết kế chế tạo giúp Bích Thủy Các bọn ta. Nghe nói trong Máy Trợ Sinh Linh Tuyền Thế Kỷ Mới này cất giấu một thần binh kiếp tiên quý giá, có năng lực thần kỳ, nghe nói có liên quan đến thọ nguyên. Chúng ta chỉ cần bỏ linh thạch vào trong vại lớn, rồi kích hoạt món thần binh kiếp tiên quý giá kia, sau đó trong Máy Trợ Sinh Linh Tuyền Thế Kỷ Mới sẽ tuôn ra vô hạn linh tuyền. Có linh tuyền thì có thể trồng trọt nhiều linh thực bên cạnh linh tuyền, hơn nữa linh tuyền cũng là bảo vật trọng yếu trong luyện đan. Rất tiện lợi!
Diệp Tư sư tỷ đáp.
Tống Thư Hàng nghe xong, trong lòng chợt động.
Bảo vật của Bích Thủy Các, nhưng ở Thiên Đình viễn cổ… quả nhiên chủ nhân cũ Trình Lâm tiên tử của Thiên Giới Dao Trì có quan hệ mật thiết với Bích Thủy Các.
Hắn có một suy đoán, Trình Lâm tiên tử có mối liên hệ rất mật thiết với Diệp Tư.
Nếu có cơ hội biết được bộ dạng của Trình Lâm tiên tử trông thế nào, hắn sẽ càng tin tường suy đoán của mình hơn.
Lúc này, Bạch Tôn Giả hỏi:
– Vậy Diệp Tư đạo hữu có biết cách khởi động Máy Trợ Sinh Linh Tuyền Thế Kỷ Mới này không?
Bình luận