Hệ thống nuôi dưỡng thần thú làm việc cứng nhắc, không cho Tống Thư Hàng đổi tên. Chỉ một loáng sau, thông tin tài khoản của Tống Thư Hàng đã hiện ra trước mắt hắn.
“Hệ thống nuôi dưỡng thần thú phiên bản 1.5 – Giao diện kí chủ
Đạo hiệu: Bá ĐẠO Tống Nhất
Chủng tộc: Con người
Thuộc tính: Tinh thần lực tứ phẩm.
Đẳng cấp linh thú thuần dưỡng sư: Cấp 0
Số lượng linh thú hiện có: 0
Đồ ăn linh thú: 0
Đồ chơi linh thú: 0
Chuồng nuôi linh thú: 0
Các tùy chọn khác: Chờ mở khóa.
Kĩ năng bổ sung của hệ thống:
1: Kĩ thuật ấp trứng cơ bản (kĩ năng tân thủ)
Sau khi kí chủ có được quả trứng linh thú đầu tiên, mở khóa chức năng ấp trứng, hệ thống sẽ chỉ dẫn cho kí chủ tiến hành ấp trứng linh thú theo từng bước.
Giao diện nhiệm vụ:
Nhiệm vụ chỉ dẫn tân thủ: Kí chủ hãy tìm kiếm một quả trứng linh thú và ấp nó.
Phần thưởng 1: Mở chức năng xem xét tư liệu linh thú nhất phẩm.
Phần thưởng 2: Cách chế biến thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng x1”
Tống Thư Hàng:
– …
Quây sờ ma chữ ĐẠO trong Bá Đạo Tống Nhất lại gạch chân in đậm viết hoa thế kia?!
Mặt khác, hệ thống này làm Tống Thư Hàng có cảm giác quen thuộc như đang chơi game trên web hay game mobile nào đó. Rốt cuộc là Như Hỏa Tôn Giả đã tham khảo cái gì để tạo ra hệ thống này vậy? Tôn giả không chỉ nghiện tiểu thuyết mạng mà còn chơi nhiều game mobile và game web nữa đúng không?
Xem nội dung thì hệ thống nuôi dưỡng thần thú của Như Hỏa Tôn Giả không phải là hệ thống bàn tay vàng ngang ngược như trong tiểu thuyết, cùng lắm chỉ có thể coi nó là một phần mềm dạy học cầm tay chỉ việc mà thôi. Nó sẽ chỉ dẫn cho các thuần thú viên trẻ tuổi học tập để trở thành đại sư thuần dưỡng linh thú. Học tập mới là trụ cột của hệ thống nuôi dưỡng thần thú này.
– Thế nào hả Bá Đạo tiểu hữu, ngươi đã vào giao diện chưa?
Như Hỏa Tôn Giả hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
– Vào rồi.
– Thấy sao? Giao diện hệ thống mà ta chế tạo có được không? Ta đã phải tham khảo rất nhiều tư liệu mới có thể thiết kế ra nó đấy. Đáng tiếc là năng lực của ta còn chưa tới cảnh giới cửu phẩm, chứ nếu nắm giữ được lực lượng không gian thì ta còn có thể thăng cấp hệ thống thêm lần nữa, bổ sung thêm phần thưởng là vật thật. Ví dụ như sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống thì được thưởng trứng linh thú quý hiếm hoặc pháp khí thuần dưỡng linh thú chẳng hạn. Sau này từ từ điều chỉnh thêm vậy.
Như Hỏa Tôn Giả nói với vẻ tiếc nuối.
Như Hỏa Tôn Giả, tiền bối muốn làm chủ thần trong tiểu thuyết vô hạn lưu thật đấy à?
Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một chút rồi nói:
– Giao diện hệ thống cũng tàm tạm.
– Hả? Nói cách khác là còn nhiều chỗ cần cải thiện đúng không? Ngươi thấy có cần cho thêm NPC chỉ dẫn vào không? Ta đang suy xét điểm này, nhưng không biết mọi người có thích NPC chỉ dẫn hay không.
Như Hỏa Tôn Giả nói.
– Cá nhân ta nghĩ là không cần thì hơn.
Tống Thư Hàng nói:
– Sở thích của mỗi người mỗi khác, người thì thích một ông già, người thì thích bé loli, người thích anh đẹp trai, người thích nàng xinh gái, người ưa mỹ nhân nửa người nửa thú, người chuộng người ngoài hành tinh, thậm chí còn có người ưng những thứ chẳng phải là người nữa kìa. Cho nên khó mà thống nhất được hình tượng NPC chỉ dẫn lắm.
– Nói cũng có lý.
Như Hỏa Tôn Giả gật đầu rồi nói tiếp:
– À này, ngươi cũng nhận được nhiệm vụ cho người mới rồi đúng không? Ngươi thấy nhiệm vụ tân thủ đó thế nào?
… Như Hỏa Tôn Giả coi Tống Thư Hàng là người test game của mình luôn rồi, hắn phản đối chỗ nào, tôn giả sẽ sửa chỗ đó.
– Ừm, tiền bối à, ta muốn hỏi là tìm trứng linh thú có dễ không?
Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi.
Trong tay hắn có rất nhiều trứng của kiếm cổ vô hình, miễn cưỡng coi là một loại linh thú cũng được, hoàn thành nhiệm vụ chỉ dẫn tân thủ không khó lắm. Thế nhưng kiếm cổ vô hình không phải là linh thú nhất phẩm, kiếm cổ vô hình trưởng thành có thể chém chết tu sĩ tứ phẩm, thậm chí là ngũ phẩm luôn đó. Cho nên nếu thực sự ấp nở kiếm cổ vô hình thì hệ thống nuôi dưỡng thần thú này cũng không thể chỉ dẫn cho hắn nuôi kiếm cổ vô hình được.
– Bình thường thì trứng linh thú nhất phẩm dễ kiếm lắm, tông môn nào thiên về linh thú cũng bán, trứng linh thú nhị phẩm và tam phẩm thì khó kiếm hơn nhiều.
Như Hỏa Tôn Giả nói.
– Ta hỏi tiền bối thêm một câu nhé. Nếu ở nhiệm vụ đầu tiên mà trứng linh thú ta tìm được không phải là nhất phẩm thì xử lý thế nào?
Tống Thư Hàng hỏi:
– Nhiệm vụ tân thủ là “Ấp trứng linh thú”, phần thưởng là tin tức và kĩ năng liên quan tới linh thú nhất phẩm. Thế nhưng nếu ấp ra linh thú nhị phẩm, tam phẩm, thậm chí là phẩm chất cao hơn mà không có phương pháp nuôi dưỡng chúng thì chẳng phải là tiêu rồi sao?
Bình thường linh thú nào lúc mới phá vỏ ra ngoài cũng đều là nhất phẩm. Thế nhưng nếu nuôi dưỡng tốt thì linh thú nhị phẩm lớn lên có thể đạt tới cảnh giới nhị phẩm, linh thú tam phẩm lớn lên có thể đạt tới trình độ tam phẩm. Cấp bậc linh thú được phân loại dựa vào cảnh giới mà chúng nó có thể đạt tới khi trưởng thành.
Tuy phần lớn linh thú lúc sinh ra đều là nhất phẩm, thế nhưng phương pháp nuôi dưỡng thú non nhị phẩm và tam phẩm hẳn là phải khác với phương pháp nuôi thú non nhất phẩm chứ?
– Bá Đạo tiểu hữu nói có lý lắm.
Như Hỏa Tôn Giả cau mày suy tư:
– Đây là sơ hở của ta, phải nghĩ cách sửa chữa mới được.
Tống Thư Hàng nhân cơ hội đề nghị luôn:
– Hay là tiền bối sửa phần thưởng cho tân thủ đi. Ví dụ nếu linh thú đầu tiên mà kí chủ ấp nở có phẩm chất tương đối cao thì được thưởng thêm phương pháp nuôi dưỡng dành riêng cho nó chẳng hạn?
– Ừ, cách này hay đó, Bá Đạo tiểu hữu, ngươi đưa kính cho ta, để ta điều chỉnh một chút nào.
Như Hỏa Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng nhanh chóng tháo kính đưa cho Như Hỏa Tôn Giả.
Tôn giả nhận kính rồi điều chỉnh một vài chỗ, sau đó trả lại cho Tống Thư Hàng:
– Được rồi, Bá Đạo tiểu hữu, xong rồi đấy, ngươi thử lại xem.
Tống Thư Hàng nhận kính rồi đeo lên. Quả nhiên, nhiệm vụ tân thủ của hệ thống nuôi dưỡng thần thú đã được sửa lại phần thưởng.
Vậy là nếu hắn ấp được trứng của kiếm cổ vô hình thì sẽ có ngay phương pháp nuôi dạy kiếm cổ vô hình.
– Bá Đạo tiểu hữu, bây giờ bắt đầu ấp quả trứng linh thú đầu tiên của ngươi đi. Ta nghĩ trên người tiểu hữu có trứng linh thú tam phẩm, thậm chí là còn trên cả tam phẩm đúng không?
Như Hỏa Tôn Giả nói.
– Như Hỏa tiền bối mắt sáng như đuốc.
Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, hắn đưa tay vào lòng, âm thầm điều động lực lượng của thế giới hạch tâm rồi lấy ra ba quả trứng kiếm cổ vô hình.
Như Hỏa Tôn Giả nhìn thấy trứng kiếm cổ vô hình thì hiểu ngay ra:
– Thì ra là thế. Ta còn đang lấy làm lạ là vì sao kiếm cổ vô hình ở đây đang vào mùa sinh sản mà lại không thấy trứng đâu. Hóa ra là Bá Đạo tiểu hữu xông vào ổ của chúng rồi lấy hết trứng đi à?
– Tiền bối, ta làm gì có bản lĩnh như thế. Thực lực ta thế này mà xông vào ổ của kiếm cổ vô hình thì chỉ có nước thành thức ăn của chúng thôi.
Tống Thư Hàng nói:
– Thực ra có một vị tiền bối cường đại đưa ta vào ổ của kiếm cổ vô hình để tìm bảo vật, sau đó ta may mắn lấy được một ít trứng của kiếm cổ vô hình đó mà.
Như Hỏa Tôn Giả gật đầu. Đúng là với thực lực của Tống Thư Hàng bây giờ thì hắn không thể nào vào được ổ của kiếm cổ vô hình.
– Thế này đi, Bá Đạo tiểu hữu, trong tay ngươi còn bao nhiêu trứng của kiếm cổ vô hình?
Như Hỏa Tôn Giả hỏi. Nếu có thể lấy ngay được một ít trứng của kiếm cổ vô hình thì hắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều công sức. Nếu không, hắn đành phải mang kiếm cổ vô hình mẹ về rồi từ từ nuôi đời sau thôi.
– Tiền bối cần bao nhiêu?
Tống Thư Hàng hỏi,
– Ừm, đưa trước cho ta mười quả, còn sau này thì ta nuôi từ từ lên cũng được. Bá Đạo tiểu hữu, nếu ngươi có mười quả trứng của kiếm cổ vô hình thì ta có thể dùng một pháp khí để trao đổi với ngươi. Tiểu hữu có bằng lòng không?
Như Hỏa Tôn Giả nói.
– Đương nhiên là được.
Tống Thư Hàng lấy thêm bảy quả trứng kiếm cổ vô hình nữa rồi đưa cả mười quả cho Như Hỏa Tôn Giả.
Như Hỏa Tôn Giả nhận lấy mười quả trứng, xác nhận một chút rồi cất đi cẩn thận.
Sau đó hắn lấy một cái ấn ngọc nhỏ, đưa cho Tống Thư Hàng.
– Vật này tên là Linh Thú Ấn Kí, trong bản Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú mà tiểu hữu đưa cho ta có ghi chép về nó, ta nghĩ hẳn là tiểu hữu có duyên với nó đó.
Như Hỏa Tôn Giả nói nghiêm trang.
Linh Thú Ấn Kí? Tống Thư Hàng nhớ rằng trong Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú có ghi chép về thứ này thật. Chiếc ấn con hình vuông này là pháp khí của đệ tử Tam Thập Tam Thú Thần tông.
Pháp khí này dùng để phối hợp Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công với pháp thuật thuần thú. Khi dùng pháp khí thu nạp một luồng “thú hồn” của linh thú. Đây là thủ đoạn độc môn để thuần phục linh thú của Tam Thập Tam Thú Thần tông năm xưa.
Nhưng vì sao Như Hỏa Tôn Giả lại có pháp khí này?
Tống Thư Hàng nhận Linh Thú Ấn Kí rồi ngẩng lên nhìn Như Hỏa Tôn Giả:
– Tiền bối, vì sao ngài lại có Ấn Kí Linh Thú này vậy?
– Chắc là đồ ta sưu tầm hồi còn trẻ ấy mà. Già cả rồi, cũng chẳng nhớ nổi nữa.
Như Hỏa Tôn Giả vỗ vỗ đầu mình.
– Chẳng hay tiền bối có biết Tam Thập Tam Thú Thần tông không?
Tống Thư Hàng hỏi thẳng.
– Không biết.
Như Hỏa Tôn Giả gạt ngay đi:
– Trước kia không biết, bây giờ không biết, sau này ta cũng không biết.
Tống Thư Hàng:
– …
– Kìa, Bạch đạo hữu đến rồi. Thôi chào Bá Đạo tiểu hữu nhé, ta phải đi đây. Lần sau gặp lại.
Như Hỏa Tôn Giả tươi cười vẫy tay với Tống Thư Hàng.
Sau đó hắn bước một bước đã chạy xa cả trăm mét, đây là pháp thuật thần thông Súc Địa Thành Thốn.
Chỉ vài bước sau, Như Hỏa Tôn Giả biến mất khỏi tầm mắt của Tống Thư Hàng.
…
Tống Thư Hàng cầm ấn ngọc trong tay, trong lòng nảy ra một vài suy đoán.
Có lẽ vị Như Hỏa Tôn Giả này tới gặp hắn không đơn giản chỉ vì mượn Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú để hoàn thành hệ thống nuôi dưỡng thần thú gì đó.
Sau khi Như Hỏa Tôn Giả tới thì đưa cho hắn hệ thống nuôi dưỡng thần thú và Linh Thú Ấn Kí, nhìn thì có vẻ là trao đổi công bằng, thế nhưng chắc chắn không phải chỉ là trao đổi giản đơn… rốt cuộc lão ta muốn gì?
Từ từ đã!
– Chờ đã, Như Hỏa tiền bối! Tiền bối còn chưa trả Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú cho ta mà!
Tống Thư Hàng đột nhiên ngộ ra.
Lão lão học giả này bay đi mất, còn mang theo cả bản gốc Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú của hắn.
Tuy Tống Thư Hàng đã nhớ hết nội dung trong Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú, thế nhưng bản gốc quý lắm đó có biết không? Hắn còn đang định mang bản gốc đi trả cho truyền nhân của Tam Thập Tam Thú Thần tông mà!
Như Hỏa Tôn Giả đã chạy mất dạng rồi còn đâu.
Tống Thư Hàng nghệt mặt đứng đực ra đấy.
…
Một lúc sau.
Một luồng kiếm quang vèo qua chỗ Tống Thư Hàng rồi thu nhỏ lại, hóa thành Bạch Tôn Giả.
– Thư Hàng, ngươi vừa mới gặp Như Hỏa đạo hữu à? Lúc nãy khi ta đang trên đường tới đây thì thấy hắn vội vàng tạm biệt rồi cấp tập chạy đi đâu đó.
Bạch Tôn Giả thu kiếm quang rồi nói.
– Phải, ta vừa mới gặp Như Hỏa tiền bối xong.
Tống Thư Hàng thở dài nói.
– Hửm? Cái kính ngươi đang đeo chẳng phải là của Như Hỏa đạo hữu đó sao? Hắn tặng ngươi à?
Bạch Tôn Giả tò mò hỏi.
Trên đường đi tìm Tống Thư Hàng, Như Hỏa Tôn Giả che chở cái kính này cứ như là bảo bối, sao bây giờ lại nỡ tặng cho Tống Thư Hàng vậy?
– Như Hỏa tiền bối dùng nó để đổi Bách Khoa Toàn Thư Thuần Dưỡng Bách Thú với ta.
Tống Thư Hàng nghiến chặt răng.
– Hả? Cái kính này có gì đặc biệt à? Lúc đi đường ta tò mò về cái kính này lắm mà Như Hỏa đạo hữu chẳng chịu cho ta mượn.
Bạch Tôn Giả nói.
– Cái kính này là một pháp khí tên là hệ thống nuôi dưỡng thần thú, trong đó có hệ thống giúp đỡ tu sĩ trở thành đại sư thuần dưỡng linh thú đó.
Tống Thư Hàng trả lời nghiêm túc.
– Ta mượn xem cái được không?
Hai mắt Bạch Tôn Giả sáng ngời lên.
– Xem thì xem được, nhưng Bạch Tôn Giả đừng có tháo nó ra nha.
Tống Thư Hàng tháo kính xuống đưa cho Bạch Tôn Giả.
– Ha ha ha.
Bạch Tôn Giả cười gượng một tràng:
– Gần đây ta không tháo bậy cái gì đâu, ta kìm chế lắm đó.
Sau khi nhận kính, Bạch Tôn Giả đeo nó lên.
Sau đó một khung hình xuất hiện trước mặt hắn.
“Chào kí chủ, hoan nghênh sử dụng hệ thống nuôi dưỡng thần thú, hệ thống hiện tại là phiên bản 1.5, xin hãy đảm bảo kết nối internet khi sử dụng. Ps: Nếu gặp trường hợp hệ thống thăng cấp, đề cử sử dụng 5o triệu F trở lên.”
“Nhắc nhở: Bổn hệ thống đã mặc định chủ nhân là Bá Đạo tu sĩ, trừ Bá Đạo tu sĩ ra, những người khác không thể sử dụng bổn hệ thống. Hoan nghênh lần sau lại đến, tạm biệt.”
Sau đó trên kính mắt hiện trạng thái tắt máy.
– …
Bạch Tôn Giả ngẩng lên nhìn Tống Thư Hàng:
– Cái này mặc định rồi, ta không dùng được.
– À, ta nhớ ra rồi. Như Hỏa Tôn Giả nói hệ thống này ghép đôi mặc định với tinh thần lực của tu sĩ, sau khi mặc định rồi là không sửa đổi được đâu.
Tống Thư Hàng nói.
– Ghép đôi mặc định với tinh thần lực à? Ồ, thì ra là thế.
Bạch Tôn Giả hiểu ra rồi.
Bạch Tôn Giả vẫy tay với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nghi hoặc chạy đến bên cạnh Bạch Tôn Giả.
– Gần thêm tí nữa.
Bạch Tôn Giả nói.
Tống Thư Hàng sáp lại gần hơn.
Đột nhiên, Bạch Tôn Giả nện trán vào trán Tống Thư Hàng một phát như trời giáng.
Thực lực của Tống Thư Hàng làm sao mà tránh nổi một phát giã đầu của Bạch tiền bối cơ chứ? Hắn tối sầm mặt mũi, ngất lịm.
…
Chẳng biết qua bao lâu sau.
Tống Thư Hàng tỉnh lại:
– Ban nãy xảy ra chuyện gì ấy nhỉ?
Hình như hắn bị Bạch tiền bối giã đầu ngất đi à?
Hắn nghiêng đầu suy tư một chút rồi quay sang, thấy Bạch Tôn Giả đang đeo kính và thao tác gì đó trên nó.
Thấy Tống Thư Hàng tỉnh lại, Bạch Tôn Giả nói với vẻ vui mừng:
– Thư Hàng, Thư Hàng, ta nghĩ ra cái này hay lắm. Chúng ta cũng tạo ra một hệ thống để chơi đi.
Tống Thư Hàng:
Bình luận