“Nguyệt Nhi, ngươi không cần nhìn ta nóng như vậy, ta là một nam nhân bình
thường, nếu một chút kìm lòng không đậu, vậy cũng . . . . . .”
Uy hiếp sao?
Ngũ hoàng tử liếm liếm môi, mị hoặc nói.
“Ngươi. . . . . . Ai nóng bỏng nhìn ngươi? Ngươi nói đi, rốt cuộc muốn làm gì?”
Trợn mắt trừng trừng, Tàn Nguyệt chợt phát hiện, đối mặt với vị hoàng tử
này, nàng thật không thể đoán biết được . Nếu như chẳng may, nếu biết
hôm nay. …. . . . .
Đã biết có khả năng bị nguy hiểm? Nhớ rõ ngày đó, là hắn “Thỉnh” mình tới , nàng thật sự có đủ khả năng để phản
kháng người này sao?
“Nếu như nói, ta muốn ngươi?”
Đôi mắt nhìn chăm chú, Ngũ hoàng nhẹ hỏi.
“Ha ha, ngươi có thể muốn mạng của ta!”
Mạng, chỉ có một cái, nàng sẽ không cho phép ai làm bẩn chính mình, thật sự không được, không phải còn có thể tự sát sao?
Kết thúc cuộc đời, kỳ thật cũng không khó , mấu chốt là xem người này có thật sự tuyệt vọng hay không.
“Nguyệt Nhi, ta không muốn mạng của ngươi, chính là muốn ngươi. . . . . .”
Ngũ hoàng tử tiến về phía trước một bước, Tàn Nguyệt cười nhạo nói:
“Phải không? Ngũ hoàng tử làm như vậy, cũng chỉ là muốn được đến gần ta sao?”
Hừ, lừa ai đó? Hắn muốn , có lẽ thật sự có nàng, nhưng mục đích của hắn tuyệt đối không phải là nàng!
“Nữ nhân thông minh, ta phát giác, ta càng ngày càng thích ngươi .”
Ngũ hoàng tử lui về phía sau từng bước, khẽ cười nói:
“Ta muốn vô cùng đơn giản, ngoài việc trừ bỏ đứa nhỏ của Hạo Nguyệt, ta còn muốn thế lực của Địch gia!”
Ánh mắt lạnh lùng, không có thái độ cợt nhả. Tàn Nguyệt cười lạnh nói:
“Ngũ hoàng tử, ngươi cũng không xem xem Tàn Nguyệt ta là ai . Ta là một nữ
lưu, ngươi cho là Địch lão tướng quân có thể nghe lời của ta sao?”
Muốn đắc ý, nếu bởi vì chính nàng mà làm cho Địch lão tướng quân lâm vào chỗ khó xử, đánh chết nàng cũng sẽ không làm như vậy.
Mà nàng cũng thật sự là rất ngốc, làm sao có thể không nghĩ đến ý đồ này của Ngũ Hoàng Tử với mình.
“Nguyệt Nhi, ngươi phải biết, nếu chuyện này để lộ ra ngoài, ngươi nói hoàng
thượng sẽ làm như thế nào? Lâm quý phi sẽ làm như thế nào? Còn thái tử,
cho dù hắn còn tâm với ngươi, hắn sẽ tiếp tục che chở cho ngươi sao?”
Sóng mắt hơi đổi, hai mắt mỉm cười nhìn Tàn Nguyệt, hắn tin tưởng, Tàn Nguyệt nhất định sẽ hiểu được phải lựa chọn như thế nào.
“Ngươi dám uy hiếp ta? Đừng quên, thuốc là của ngươi. . . . . .”
Bình luận