Đứng lên, trên mặt Lâm quý phi không hề có nụ cười, nàng cả giận nói:
” Nếu như ngươi có dị nghị, ta sẽ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nói cho phụ hoàng ngươi biết, theo lẽ công bằng xử lý…”
Thái tử trong lòng ngầm bực, chuyện này nếu để cho Hoàng thượng biết, Tàn Nguyệt hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Không thể để Tàn Nguyệt chết!
Nhưng hắn có thể trơ mắt nhìn nàng hòa thân sao?
Đến trong ngực một nam nhân khác, dựa vào trong vòng tay một người đàn ông khác?
Trong lòng đau xót, Thái tử lén nhìn về phía Lâm quý phi, nghe lời của nàng không có một chút nào dịu đi, này…
“Mẫu phi, đừng thương tổn nàng…”
Thở dài một tiếng, Thái tử ảm đạm đi ra ngoài. Lâm quý phi xoay người, nhìn bóng dáng Thái tử cô đơn, trong mắt hiện lên một tia đau lòng ——
Phái nhi, một ngày nào đó, ngươi sẽ hiểu rõ, nương làm hết thảy, cũng là vì ngươi!
Thái tử ra khỏi cửa, vẻ mặt thất hồn lạc phách, thiên hạ to lớn, hắn là Thái tử cao quý, nhưng ngay cả nữ nhân mình thích cũng không bảo vệ được,
cõi đời này, có lẽ hắn là Thái tử uất ức nhất…
Trong lòng đau
khổ, đau đớn, tê tê, trên đường đi không mục đích, không để ý người đi
lại bên cạnh, không nhìn ánh mắt kinh ngạc của bọn họ…
“Nàng nói đồng ý? ?”
Trong dự liệu, Tàn Nguyệt mặc dù có tâm kế, nhưng không ích kỷ.
Lâm quý phi biết nàng sẽ đồng ý, sau khi tất cả chuyện tình cũng sắp xếp xong xuôi, chỉ còn chờ, Tàn Nguyệt lên đường.
Nghĩ đến trải qua sau này của Tàn Nguyệt, tâm không nhịn được bay cao, Lâm quý phi đắc ý ngoắt ngoắt tay:
” Ban thuốc đi!”
Vốn, là muốn tự mình đi qua nhìn Tàn Nguyệt uống xong, nhưng loại chuyện này dù sao cũng tàn nhẫn, mà nàng bây giờ đang cần hài tử, cũng phải vì bọn họ tích chút phúc.
Nàng không tự mình đi, nhưng chuyện này lại không thể phạm sai lầm.
” Tìm nha đầu hiểu biết đi qua trông coi, cần phải chính mắt nhìn nàng uống xong…”
Công công cuống quít đáp ứng, thuốc có sẵn, đun nóng một chút, đưa đến phòng nhỏ lạnh lẽo kia.
Tàn Nguyệt ngẩng đầu, nhìn thuốc trong tay nha đầu, nóng hổi, loáng thoáng như có thể thấy khí nóng…
Bình luận