Lưu công công , thấy nàng vừa rồi giữ gìn cho mình, làm sao có thể hại
mình đây?
Nàng lầm rồi, không nên không tin Tiểu Mạt sẽ hại mình.
Bước nhanh trở lại trong phòng, bưng lên bát thuốc đã nguội, Tàn Nguyệt không nhíu mày, uống một hơi cạn sạch!
Đời người, rất nhiều thời điểm phải lừa lọc lẫn nhau , mà nàng nguyện ý tin tưởng Tiểu Mạt, nguyện ý đánh canh bạc này!
Buông bát, Tàn Nguyệt cảm thấy áy náy vì mình vừa rồi hoài nghi Tiểu Mạt.
Công công âm dương quái khí, ai cũng không muốn cùng bọn họ nói chuyện , nhưng Tiểu Mạt vì mình, thế nhưng đi qua cầu Lưu công công
May mắn lần này Lưu công công cũng không yêu cầu cái gì, bằng không, nàng càng thêm áy náy
Qua một hồi lâu, Tiểu Mạt lại bưng một chén thuốc đi đến, thuốc vẫn rất khó ngửi, Tiểu Mạt khẽ cười nói:
“Tiểu thư, lần này phải cẩn thận một chút, lát nữa chúng ta còn xuất phát”
Tàn Nguyệt gật gật đầu, sảng khoái tiếp nhận thuốc uống, thế nhưng một câu cũng không phản bác
Trong mắt Tiểu Mạt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng thời gian không còn
nhiều, bọn họ cũng phải lên đường, có lẽ hôm nay sẽ rất vội, dù sao làm
trễ nãi gần một giờ
Đi ra khỏi nhà trọ, lên xe ngựa, cũng sắp tới biên cảnh của Kỳ quốc, mà nhiệm vụ của nàng cũng sắp hoàn thành
“Tiểu thư, Tiểu Mạt thật sự luyến tiếc tiểu thư?”
Minh Vương yêu cầu rất nhiều, trong đó một cái chính, công chúa tự mình đi qua
Hắn sợ người bên hắn có gian tế cho nên không cho hạ nhân đi sang
Cho nên, Tàn Nguyệt đi qua bên kia sẽ không có một người nào đi cùng, không một người quen nào. Làm một công chúa mà nói, nếu bên kia không nói,
bên này ngay cả công chúa sống hay chết cũng không biết
Điểm ấy,
Tàn Nguyệt hiểu được, nàng sẽ không để mình phải chịu ủy khuất, cho nên
cũng quyết định chủ ý, nếu hắn muốn bức bách chính mình, nàng sẽ
“Tiểu thư, Tiểu Mạt tuy rằng không thể đi theo cạnh người, nhưng Tiểu Mạt
cũng sẽ không một mình trở về. Tiểu thư, Tiểu Mạt sẽ ở bên ngoài chờ
người, sẽ ở âm thầm bảo vệ người”
Đây, không phải là mệnh lệnh của chủ tử, nàng chỉ muốn bảo vệ tiểu thư
Bình luận