– Phổ Lý Ti đại sư, tình huống như thế nào?
Tên tộc nhân Biên Dong tộc kia chính là Hải tộc đại Thuật Luyện Sư, địa vị Thuật Luyện Sư ở trong Hải tộc còn cao hơn nhiều so với trong Nhân Tộc, ở địa phương mà đẳng cấp sâm nghiêm thì chi dù cường giả Vương tộc thấy hắn cũng phải khách khí.
Phổ Lý Ti cũng không ngẩng đầu lên, sau một hồi mới nói:
– Chủ trận bố trí xong, đợi không gian hoàn toàn mở ra đại khái còn cần năm ngày, triệu hoán Thâm Hải Cự Thú cần lực lượng quá mức khổng lồ, sợ rằng hải tinh thạch trên trăm chủng tộc cống hiến dùng không được mấy lần.
Sắc mặt Quảng Thành vui mừng, vội hỏi:
– Tinh thạch hoàn toàn không cần quan tâm, hết thảy làm phiền đại sư.
Phổ Lý Ti gật gật đầu, nói:
– Với trình độ Thâm Hải Cự Thú có thể gọi đến vài con cũng đủ để giải quyết hết thảy vấn đề. Không nên tạo thành hủy hoại quá mức nghiêm trọng đối với đại thành Nhân tộc, ta muốn lấy về nghiên cứu một phen.
– Nhất định, chúng ta tận lực lưu lại nguyên trạng đại thành kia.
– Ân, vậy là tốt rồi.
Phổ Lý Ti nói xong liền phất phất tay ý bảo Quảng Thành đi ra ngoài, chỉ để lại vài tên thống lĩnh Hải tộc, phải mượn nhờ lực lượng bọn hắn ổn định không gian thông đạo.
Bên trong đội ngũ như thủy triều kia có ba gã cường giả Vũ Đế cao giai ẩn thân ở trong đó, lạnh lùng nhìn qua đại thành phía trước, càng ngày càng gần.
Trên mặt Lực Kình thống lĩnh hiện lên một tia khát máu tàn nhẫn, thè lưỡi ra liếm xung quanh miệng nói:
– Nếu như ba người chúng ta trực tiếp cầm xuống đại thành Quảng Thành đại nhân mất công triếu hoán một hồi, ngươi nói đại nhân sẽ có biểu lộ thế nào?
– Ha ha không để cho Quảng Thành đại nhân cơ hội phát huy, nhất định hắn sẽ xé xác ngươi.
Thống lĩnh Ma Thát tộc cất tiếng cười to, có được mười vạn tinh binh, hạ tòa thành trước mắt tựa hồ dễ như trở bàn tay.
Lực Kình thống lĩnh liếc mắt nhìn Sửu Ngư đứng bên cạnh, trên mặt hiện lên hàn khí khẽ nói:
– Sửu Ngư, một đường tới đây không thấy ngươi lên tiếng, chẳng lẽ chê hai người chúng ta không bằng ngươi, khinh thường nói chuyện với chúng ta?
Trên mặt thống lĩnh Ma Thát tộc cũng lộ ra vẻ không vui, trong mắt ẩn ẩn có địch ý.
Thống lĩnh Sửu Ngư Tộc lạnh lùng nhìn hai người một chút, khẽ nói:
– Ta làm sao dám khinh thường hai vị đại nhân, chỉ là hai vị một đường đến đây đều có những suy nghĩ không thực tế khiến ta không dám góp lời, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là kiềm chế Nhân Tộc, đừng cho bọn hắn phá hư kế hoạch, về phần phá thành căn bản ta không muốn tham gia.
– Hừ, vạn nhất nếu phá được thì sao?
Thống lĩnh Lực Kình tộc nói:
– Cho dù bọn hắn có nhiều Vũ Đế cao giai so với chúng ta, nhưng ở thế công vô cùng vô tận này, ai có thể đở nổi? Ngươi chống đở được sao?
Hắn vung tay lên, trực tiếp chỉ vào Sửu Ngư thống lĩnh quát hỏi.
Thống lĩnh Sửu Ngư Tộc mỉm cười, nói:
– Đương nhiên ta ngăn không được, nhưng đại thành này có thể ngăn trở được không ta cũng không biết.
Lúc này Lực Kình thống lĩnh mới khinh thường hừ thoáng một phát, nói:
– Đã như vầy, liền toàn lực công thành, tranh thủ một lần hành động đột phá.
Thống lĩnh Sửu Ngư Tộc biến sắc, nói:
– Mệnh lệnh Quảng Thành đại nhân là kiềm chế nhân loại, nếu ngay từ đầu đã phát động tất cả lực lượng, nếu như nhiệm vụ không hoàn thành, ba người chúng ta đảm đương như thế nào? Ta đề nghị từng nhóm tiến hành công thành, trước thăm dò làm chủ, kéo dài lấy mười ngày, như vậy khỏi lo hỏng việc.
– Mười ngày? Ha ha.
Ma Thát thống lĩnh cười to nói:
– Cho ta ba ngày chắc chắn hạ được thành này.
Sắc mặt Sửu Ngư khẽ biến, nói:
– Trọng điểm nhiệm vụ của chúng ta là ở chỗ kiềm chế, mà không phải …
– Thôi.
Lực Kình thống lĩnh khinh miệt liếc hắn một cái nói:
– Ta cùng Ma Thát đã quyết định, toàn lực cầm xuống thành này, nếu ngươi cảm thấy không ổn thỉnh xéo đi.
Sắc mặt thống lĩnh Sửu Ngư Tộc đại biến, kinh sợ nói:
– Các ngươi định vi phạm mệnh lệnh Quảng Thành đại nhân?
– Tại sao trái lệnh?
Thống lĩnh Ma Thát tộc cười lạnh nói:
– Chúng ta cầm xuống đại thành, Quảng Thành đại nhân cao hứng đến mức cười không ngậm được mồm nữa là.
Thống lĩnh Sửu Ngư Tộc trợn trừng mắt, quát:
– Nếu là như thế, bách tộc gần đây ta muốn dẫn đi một phần ba, không thể để cho các ngươi tổn thất hầu như không còn, đến lúc đó không thể khiên chế trụ Nhân Tộc, làm hỏng kế hoạch Quảng Thành đại nhân, ba người chúng ta đều là họa diệt tộc.
– Hừ, chê cười thiếu một phần ba chúng ta công thành như thế nào?
Lực Kình thống lĩnh cực kỳ bất mãn, quát:
– Ngươi nên biến đi chỗ khác, ta muốn dẫn theo toàn bộ đại quân công thành.
Sắc mặt Sửu Ngư thống lĩnh khó coi đến cực điểm, cả giận nói:
– Ta tuyệt sẽ không để cho các ngươi làm ẩu.
Thoáng cái hào khí hai người trở nên cứng ngắc, rất có xu thế động thủ.
Sắc mặt Ma Thát thống lĩnh kéo xuống nói:
– Sửu Ngư, tâm tư của ngươi chúng ta cũng minh bạch, nhưng Quảng Thành đại nhân là để cho ba người chúng ta cùng một chỗ công thành. Không bằng như vậy, chia đội ngũ thành 2-3 phần phân thành ba đợt phân biệt tiến công, khoảng cách cũng không nên cách xa nhau, như vậy cho dù công không được đại thành, cũng có thể kéo dài thêm mấy ngày. Chúng ta phải tiến công không ngừng mới có thể để cho Nhân Tộc không rảnh chú ý Quảng Thành đại nhân.
Lúc này sắc mặt Sửu Ngư mới thoáng chuyển biến tốt đẹp, biết rõ một người khó có thể chống lại hai người, chỉ phải thỏa hiệp như vậy.
Hơn mười vạn đại quân lao đến cách đại thành vạn mét rồi dừng lại, bắt đầu điều phối thành ba đợt tấn công.
Giờ phút này trong Ma Thiên Cự Thành, tất cả mọi người đều thập phần khẩn trương nhìn về Hải tộc phía trước không ngừng điều phối bày trận, phảng phất như mưa to bão lớn sắp ập đến, áp lực không lời bắt đầu dần hình thành.
Trên cổng thành, phần đông cường giả Vũ Đế vẻ mặt ngưng trọng trong khẩn trương mang theo một ít vẻ hưng phấn.
Ninh Hoài Thụ nói:
– Xem ra lần này Hải tộc hạ quyết tâm công thành, chư vị nghĩ ứng phó như thế nào mới tốt?
Trong mắt Nhâm Chiến Hùng hiện lên sát khí, nói:
– Còn có thể ứng phó như thế nào, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, không bằng lần nữa tạo thành tập kích đội, quấy rầy bố trí đưa bọn chúng, rồi giết đến mức bọn chúng trở tay không kịp.
Ninh Hoài Thụ gật đầu nói:
– Đúng vậy, kế này có thể thực hiện. Không biết còn có người nào có ý khác không?
Sắc mặt Trang Sinh Thần ngưng trọng nói:
– Ta cảm thấy có điều không ổn, lần này nhân số quá nhiều, gấp trăm lần võ giả chúng ta, tuy nhiên một mực nhìn lại cũng không có tồn tại Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng không Hải tộc cố ý ẩn dấu thực lực, ta cho rằng hay vẫn là dùng thủ làm chủ, đợi bọn hắn vọt tới dưới thành, trực tiếp mở ra cấm chế Ma Thiên Cự Thành tru sát bọn chúng.
Ninh Hoài Thụ cười nói:
– Đúng vậy, lời Trang Sinh đại sư chính hợp ý ta. Chỉ là như vậy, chẳng lẽ lực lượng Ma Thiên Cự Thành không phải bạo lộ ra ngoài sao?
Bình luận