– Buổi đấu giá còn chưa kết thúc, Vân thiếu liền không nhìn?
– Không cần, vật ta muốn đã chiếm được. Liền như vậy cáo từ!
Hắn đối với đám người Tiêu Khinh Vương liếc mắt ra hiệu, nhất thời một đám người từ phía sau trực tiếp rời đi buổi đấu giá.
Mộng Bạch không hiểu nói:
– Sư phụ, ngươi để tỷ ta đi đâu?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Còn có chút sự tình cần nàng đi làm, trước thời gian đi ra là vì chuẩn bị cẩn thận một phen.
– Chuẩn bị?
Trần Đại Sinh sững sờ, nhìn ánh mắt âm hiểm của Lý Vân Tiêu, nhất thời cả kinh nói:
– Ngươi sẽ không muốn cướp Hoàng thất Tân gia chứ? Ngươi điên rồi!
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Tân gia sau này hãy nói, nhưng Chu gia Ngũ Hành Đỉnh ta là nhất định phải được. Vừa nãy thần thức của ta điều tra, Chu gia chỉ phái ba người tới đây. Hai tên thất tinh Vũ Vương, còn có một tên là nhất tinh Đại vũ sư, tuy rằng người không nhiều, nhưng thực lực hơn xa chúng ta, không mưu tính một phen há có thể thành sự.
Nội tâm của Tiêu Khinh Vương cũng một trận cười khổ, tiểu tử này thật là không muốn sống, nhưng vẫn trở nên trầm tư.
– Hai tên thất tinh Vũ Vương? Nếu Lý Thuần Dương cùng Huyền Lôi Kinh Vân Hống ở đây, còn có thể thử một lần, nhưng hiện tại làm sao được?
Lý Vân Tiêu hỏi:
– Nếu Tiêu Khinh Vương đối đầu một người trong đó, đánh giết cần thời gian bao lâu?
Tiêu Khinh Vương hơi trầm tư nói:
– Mặc dù là thất tinh Vũ Vương, nhưng cũng không nói rõ sức chiến đấu chân thực. Nếu như dựa theo phổ thông suy đoán, ít nhất cũng phải nửa nén hương thời gian, hơn nữa nếu như hắn cố ý chạy trốn, ta sợ không hẳn giết được hắn.
Dù sao hắn cũng chỉ là bát tinh đỉnh phong mà thôi, một cấp độ như vậy rất dễ dàng dựa vào võ kỹ cùng Huyền Binh bù đắp.
Ánh mắt của Lý Vân Tiêu ngưng tụ, phân tích nói:
– Đợi lát nữa ta cho ngươi một viên Bạo Nguyên Đan bản tăng cường, đầy đủ để thực lực của ngươi ở trong ngắn hạn đạt đến Vũ Vương đỉnh cao, nếu như có thể ở trong nửa nén hương thời gian giải quyết đối thủ liền tốt, dù sao thương thế trong cơ thể ngươi vẫn chưa thể trừ tận gốc, ta sợ làm ra những biến hoá khác. Còn một gã Vũ Vương khác, ta sẽ nghĩ biện pháp nhốt lại hắn nửa nén hương thời gian. Còn tên nhất tinh Đại vũ sư kia liền trực tiếp quên đi.
– Nhốt lại nửa nén hương thời gian?
Tiêu Khinh Vương lấy làm kinh hãi, không thể tin nói:
– Chỉ bằng mấy người các ngươi?
Dù sao hắn là bát tinh Vũ Vương, tự nhiên biết thực lực thất tinh Vũ Vương mạnh bao nhiêu, tuyệt không phải là mấy người Vũ Quân Võ sư bọn hắn có thể nhốt lại. Nói không dễ nghe một chút, trực tiếp miểu giết bọn họ cũng là bình thường.
Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:
– Vì lẽ đó ta muốn trước thời gian rời đi, ở trên đường bọn hắn về Hỏa Ô Đế Quốc phải qua mai phục mới được. Lần này then chốt phục kích là ở chỗ Khinh Vương, ta nhốt lại một gã Vũ Vương khác nửa nén hương không thành vấn đề, nhưng cũng sẽ không quá dài. Vì lẽ đó ngươi nhất định phải ở trong nửa nén hương giải quyết đối thủ.
Tiêu Khinh Vương nghiêm nghị nói:
– Có Bạo Nguyên Đan làm hậu chiêu, tuyệt không vấn đề!
– Như vậy rất tốt, Chu gia này bỏ ra giá tiền lớn như vậy mua xuống Ngũ Hành Đỉnh, tất nhiên là có tác dụng lớn, buổi đấu giá vừa kết thúc sẽ chạy về Hỏa Ô Đế Quốc ngay. Hiện tại chúng ta liền đi bố trí mai phục!
Lý Vân Tiêu dặn dò xong, thân ảnh mấy người nhất thời biến mất khỏi phòng bán đấu giá.
Giờ khắc này trong phòng bán đấu giá cũng đã dần kết thúc, theo bảo vật cuối cùng thành giao, tất cả mọi người đều là thần sắc bất định, mỗi người một ý đang định cách tràng. Đột nhiên Tư Tử Trác cao giọng nói:
– Chư vị dừng chân, vị tiểu cô nương này còn có lời muốn cùng mọi người nói.
Mọi người sững sờ, đều kinh ngạc nhìn lại, chính là Mộng Vũ đang hết sức thấp thỏm cẩn thận đi lên đài, có ba đạo luyện phương cấp bảy kia, mọi người đối với thế lực tương ứng của nữ nhân kia cảm thấy hết sức hứng thú, nhất thời ngừng lại, muốn nghe nàng nói gì một chút.
Mộng Vũ thấy tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nàng, căng thẳng cao giọng nói:
– Đại nhân nhà ta chính là Viêm Vũ Thành Thành chủ Lý Vân Tiêu, hắn để ta nói cho mọi người mấy câu.
– Cái gì? Thế lực phía sau cô nàng này dĩ nhiên là Viêm Vũ Thành Thành chủ?
– Làm sao có khả năng? Một Thành chủ tiểu quốc há có gốc gác như thế?
– Vô nghĩa? Cứ nghe nàng nói gì một chút!
Mộng Vũ nghe được mọi người nghị luận, vội vàng nói:
– Vân thiếu nói, hắn mới vừa lên làm thành chủ, muốn đại lực kiến thiết Viêm Vũ Thành, cần mọi người trợ giúp. Vì lẽ đó ở đây truyền bá tin tức chiêu mộ nhân tài, đãi ngộ như sau…
– Nếu có Tam Tài cảnh Đại vũ sư trở lên chịu gia nhập Viêm Vũ Thành, một lần phân phát một Huyền Binh cấp hai, mười viên đan dược cấp hai tùy ý, cùng với một trăm khối thượng phẩm nguyên thạch.
– Nếu có Tứ Tượng cảnh Vũ Quân cấp cường giả gia nhập, một lần phân phát một Huyền Binh cấp ba, mười viên đan dược cấp ba tùy ý, cùng với một ngàn khối thượng phẩm nguyên thạch.
– Nếu có Ngũ Hành cảnh Vũ Vương gia nhập, một lần phân phát một Huyền Binh cấp bốn, mười viên đan dược cấp bốn tùy ý, cùng với 1 vạn thượng phẩm nguyên thạch.
– Nếu có trên Ngũ Hành cảnh cường giả gia nhập, có thể tìm Vân thiếu ra yêu cầu, nhất định có thể lấy đồ vật khác thoả mãn.
– Đồng thời hết thảy võ giả gia nhập, ngày sau các loại nguyên thạch, đan dược, Huyền Binh cùng với tài nguyên khác thiết yếu cho tu luyện, không thiếu gì cả, không bị hạn chế vô hạn cung cấp! Nhưng nếu có người thu tiền không ra sức, kết cục tự chịu!
– Cái gì? Này, đãi ngộ này…
Tất cả mọi người đều là mắt choáng váng, từng cái từng cái khiếp sợ tại chỗ.
– Viêm Vũ Thành từ đâu tới nhiều tài nguyên như vậy?
– Trời ạ, khái niệm này nghĩa là gì? Thật hay giả?
– Hẳn là thật a? Dù sao vừa nãy trên đấu giá ra tay, liền rất đáng sợ.
– Ngay cả cường giả trên Vũ Vương cũng đánh chủ ý, chuyện này quả thật chính là tiết tấu muốn khai tông lập phái a!
– Toàn bộ Thiên Thủy quốc cũng không bỏ ra nổi thù lao bực này?
Tư Tử Trác cũng giật nảy cả mình, không nghĩ tới nàng muốn nói dĩ nhiên là cái này, hơn nữa điều kiện trong đó, đủ khiến bất kỳ một tên võ giả nào động tâm không ngớt. Không ít võ giả đi theo Thuật Luyện Sư, vì còn không phải là cầu đan dược, cầu Huyền Binh. Ngươi mỗi ngày theo đuôi, người ta còn chưa chắc luyện chế cho ngươi. Viêm Vũ Thành ra tay như thế, chỉ cần đến liền trực tiếp có, chuyện này quả thật chính là nghịch thiên a!
Ngay cả Tân Như Ngọc con ngươi cũng hơi ngưng lại, lướt qua một tia khiếp sợ, lập tức khôi phục bình thường. Vẻ mặt Nhạc Cửu Lâm nghiêm nghị, trầm giọng nói:
– Chẳng lẽ Viêm Vũ Thành Thành chủ này muốn khai tông lập phái? Nhưng dựa vào những thủ đoạn này mời chào ô hợp hiển nhiên là không thể.
Bình luận