Lệ khí trên người Vi Vô Nhai không ngừng tăng lên, trực tiếp nhảy vào đăng phong tạo cực, lại không có dấu hiệu dừng lại, không ngừng tăng lên cao hơn.
Rất nhiều quỷ tu la ở gần e ngại khí thế đó, không tự giác được tản ra, trên gương mặt sinh ra thần thái sợ hãi.
Vô số cường giả Yêu tộc ở xa xa cảm nhận lực lượng này, sắc mặt biến thành khiếp sợ và khó coi.
Đặc biệt là Mạch ba người, đều là cường giả đăng phong tạo cực cho nên đều cảm nhận được lực lượng cường đại từ Vi Vô Nhai, dẫn động huyết dịch của bọn họ bành trướng.
Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ đại biến, thất thanh nói:
– Thần cảnh?
Cho dù là nhân tộc hay là Yêu tộc, không có ai không vô cùng kinh hãi, bởi vì hai chữ này giống như ma chú tác động tâm thần mỗi người.
– Ha ha? Thần cảnh sao?
Vi Vô Nhai cười nhạo nói:
– Thần cảnh lại tính toán là cái gì?
Lời này vô cùng cuồng vọng, lại vô cùng khí phách, chẳng khác gì cười nhạo anh hùng suốt mười vạn năm qua.
Tuy nội tâm Công Dương Chính Kỳ khiếp sợ, lại bình tĩnh như cũ, nói:
– Vô Nhai đại nhân chê cười không buồn cười chút nào.
– Bởi vì lão phu nói chuyện cho tới bây giờ không phải chuyện cười.
Khóe miệng Vi Vô Nhai cười mỉa mai, nói:
– Ngươi thân là Thánh Vực chấp chính tư, cũng biết trên Thần cảnh còn có tầng thứ cao hơn không?
Đột nhiên Cố Thanh Thanh cả kinh nói:
– Hư Cực thần cảnh!
Đám người Lý Vân Tiêu đều cả kinh, liếc nàng một cái.
Sắc măt Thiên Chiếu Tử cũng đột biến, lúc này cũng dò xét Cố Thanh Thanh vài lần, người biết rõ thần đạo chi cảnh cực nhỏ, mặc dù là trong Thánh Vực cũng chỉ có vài người biết mà thôi.
Công Dương Chính Kỳ vung tay lên, lập tức cho kim giáp tử sĩ dừng lại, yên lặng nghe hắn nói.
Trên bầu trời yên tĩnh lại, tất cả mọi người lần đầu tiên nghe được bí mật như thế, tất cả đều kinh ngạc không thôi.
Vi Vô Nhai nhìn qua Cố Thanh Thanh, trong mắt xẹt ra thần thái kinh hãi, rồi mới lên tiếng:
– Võ đạo tới hạn, cũng không phải là chung cực trong tu luyện, mà chỉ là khởi đầu của thần đạo. Trên thần đạo có Quy Chân, Chưởng Thiên, Hư Cực tam cảnh. Chúng ta mặc dù không có thập phương quy tắc, không cách nào chính thức bước vào thập phương cảnh, nhưng lực lượng có thể di sơn đảo hải, thi triển ra lực lượng Thần cảnh mới có, đó chính là sau võ đạo đỉnh phong, đột phá cực hạn đến siêu phàm nhập thánh!
– Cái gọi là siêu phàm nhập thánh, đó là thần đạo Quy Chân Cảnh. Mà đăng phong tạo cực càng khó lường, mười vạn năm qua cực kỳ hiếm thấy, nếu lão phu không có suy đoán sai, những tiền bối lưu danh sử sách đều nằm ở cảnh giới này, ví dụ như năm đó Diệp Nam Thiên, Cố Thanh Thanh, chỉ sợ cũng dừng ở đăng phong tạo cực.
– Nhưng đăng phong tạo cực cũng chỉ đối ứng với thần đạo Chưởng Thiên Cảnh, còn có Hư Cực Cảnh mạnh hơn nữa!
Trong mắt của hắn bắn ra thần thái cuồng nhiệt, hưng phấn nói:
– Chiến lực Hư Cực Cảnh có thể phát huy ra lực lượng cực hạn! Mặc dù ngươi có nghịch thiên thế nào, cơ duyên ra sao, không có thập phương quy tắc thì không có khả năng đột phá Hư Cực, nhưng mà…
– Lực lượng Hư Cực Cảnh chính là vô địch trong phiến thiên địa này…
Khí thế của Vi Vô Nhai dường như đã đạt tới đăng phong tạo cực đỉnh, trên mặt của hắn vặn vẹp, trong miệng gào rú, gân xanh nổi lên.
Ầm ầm!
Trên bầu trời dường như có tiếng nổ nặng nề vang lên, giống như có đồ vật gì đó bị kéo đứt, tất cả mọi người đều giật mình.
Lực lượng trên người Vi Vô Nhai đột nhiên bạo tăng, lập tức đột phá đăng phong tạo cực, lực lượng mênh mông như biển hiện ra, rung động nhân tâm!
Rốt cuộc sắc mặt Công Dương Chính Kỳ cũng thay đổi, bình tĩnh lúc trước biến mất không còn sót lại cái gì, cả kinh liên tiếp lui về phía sau.
Lực lượng kinh khủng này bao phủ tâm thần của mọi người, giống như chứng kiến cường giả tuyệt thế ra đời, thần thái vô cùng phức tạp.
– Hư Cực thần cảnh…
Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy nhiệt huyết kích động, dưới uy áp lực lượng khủng khiếp của Vi Vô Nhai, hắn cảm thấy nội tâm đang hò hét phải mạnh hơn nữa.
Đột nhiên có hương thơm truyền tới, Khúc Hồng Nhan dán lên người hắn, hai tay kéo tay hắn, thâm tình nhìn qua..
Chỉ cần nhìn liền tâm hữu linh tê.
Trên đường cường giả, kết bạn mà đi.
Đồng thời Lý Vân Tiêu cũng bắt đầu lo lắng, dùng ân oán của mình và Vi Thanh, sợ rằng hắn không dễ dàng thả mình rời đi như vậy, đợi lát nữa phải tùy thời đào tẩu.
Lệ Hoa Trì và Tuyết Thần Hề cũng nắm chặt tay nhau, đều có thể cảm nhận được mồ hôi lạnh của nhau.
Vi Vô Nhai bộc phát ra lực lượng Hư Cực Cảnh, lập tức áp bách Công Dương Chính Kỳ, cười lạnh nói:
– Ếch ngồi đáy giếng, làm trò cười cho người trong nghề, ngươi cho rằng có một ít binh khí giết chóc là có thể hoành hành thiên hạ sao?
Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ trắng bệch, lực lượng cường đại làm hắn run rẩy không thôi, không dám ngăn cản mũi nhọn, tiếp liền lui về phía sau.
Thiên Chiếu Tử đột nhiên la lớn:
– Vi Vô Nhai, đại sự làm trọng, không nên nội đấu!
Vi Vô Nhai cười lạnh nói:
– Việc này là hắn khơi mào, nếu hắn không cho lão phu đáp án thỏa mãn, lão phu cũng chỉ có thể trừ ếch ngồi đáy giếng này trước, trừ loạn trong mới yên ngoài.
Công Dương Chính Kỳ đổ mồ hôi lạnh chảy ròng, nằm mơ cũng không ngờ Vi Vô Nhai có thể trùng kích cảnh giới kinh khủng như thế, tu vị võ đạo có thể phát huy lực lượng lớn nhất, sớm biết như thế cũng sẽ không bạo lộ bản thân mình quá sớm.
– Việc này ta thật sự thiếu cân nhắc, Vô Nhai đại nhân muốn như thế nào.
Thời điểm này không thể không chịu thua, Công Dương Chính Kỳ cũng là kẻ co được dãn được.
Vi Vô Nhai nói:
– Đơn giản, thuận theo ta, giao bí pháp mở chuỗi gien ra đây. Đồng thời những binh khí giết chóc này ta vui lòng nhận lấy.
Công Dương Chính Kỳ cảm thấy mê muội, phương pháp mở chuỗi gien và binh khí giết chóc đều là át chủ bài những năm qua hắn khổ tâm kinh doanh, nếu lấy ra toàn bộ, mình cũng thua thảm hại, rốt cuộc không cách nào thoát khỏi khống chế của phụ tử Vi Vô Nhai.
– Vô Nhai đại nhân không biết như vậy là quá phận sao?
Công Dương Chính Kỳ chống lại nói.
– Quá phận?
Vi Vô Nhai cười nhạo nói:
– Mới vừa rồi là ai còn muốn nhận binh khí giết chóc của lão phu đây?
Công Dương Chính Kỳ xanh mặt, nói:
– Những kim giáp tử sĩ này có thể cho ngươi, nhưng phương pháp mở chuôi gien, thứ cho ta khó giao ra.
Vi Vô Nhai cười lạnh nói:
– Ngươi có tư cách đàm phán với lão phu sao? Đã không thức thời vụ, vậy thì lão phu tự mình lấy.
Sát ý bộc phát, lực lượng quy tắc ngưng tụ trong tay, lực lượng mênh mông tập trung bản thân Công Dương Chính Kỳ.
Vào lúc định ra tay, đột nhiên Vi Vô Nhai biến sắc, động tác dừng lại, hắn kinh ngạc đứng trên trời cao.
Tất cả mọi người nhìn ra được, dường như có người truyền âm nhập mật, sắc mặt của hắn không ngừng biến hóa.
Đám người Thiên Chiếu Tử kinh hãi, dưới thần thức của bọn họ lại có người ẩn độn hư không không bị phát giác, trừ thực lực bản thân cao tuyệt ra, tất nhiên là bằng vào huyền khí cường đại.
Bình luận