– Ta sinh ra trong thuật đạo vô tận, kính xin Mạch đại nhân tôn trọng tôn nghiêm và vinh quang của thuật luyện sư.
Viên Cao Hàn tiến lên, đứng sóng vai với Thiên Chiếu Tử, ngưng trọng nói:
– Nếu ngươi ra tay ngăn cản, mặc dù có thể cứu mạng của nàng, nhưng đời này nàng sẽ không tha thứ cho ngươi.
– Tế luyện chín đạo tử lôi, mười vạn năm qua chưa bao giờ thấy qua. Ngả tiên sinh có cuộc chiến hôm nay đã chiếu rọi muôn đời rồi.
Ba Mộc cũng thở dài nói:
– Nếu đổi là ta, ta cũng lựa chọn như vậy.
Huyết quang ảm đạm, Mạch lúc này cũng đau lòng không nhỏ.
Hắn không phải thuật luyện sư, nhưng hắn hiểu được tâm tình của bọn họ.
Mạch biến lại thân thể, không có ra tay, bi thương nhìn tử lôi giáng xuống, đánh vào thân thể gầy yếu kia.
Đám người Thiên Chiếu Tử thở ra một hơi, ánh mắt nhìn qua phía trước, trong mắt đầy kính ý vô hạn nhìn thuật luyện sư vĩ đại dẫn đường cho bọn họ.
Mặc dù không thể đi tới nhưng lại hướng tới.
Tử lôi thứ chín là vinh quang của thuật luyện sư.
Đây chính là lực lượng Thiên ĐẠo, nhân lực không thể sánh bằng. Nhưng có thể dẫn động nó đủ để sánh vai thánh hiền cổ kim.
Lý Vân Tiêu dừng ấn quyết, hắn nhìn về phía trước mặt, hắn khom người thật sâu.
Đây là kính ý cao nhất với Ngả.
Dưới tử lôi giáng xuống, thân ảnh nhỏ gầy kia làm mọi người kính nể.
– Cho dù thắng bại tồn vong thế nào, tiên sinh thật sự là thuật luyện sư đáng kính nhất xưa nay.
Ầm ầm!
Tử lôi hóa rồng giáng xuống làm thân ảnh Ngả lắc lư, nàng đánh ra vài ấn quyết vào trong vạn vật quy tắc, kim quang tỏa sáng vạn trượng.
Ầm ầm!
Bóng dáng xinh đẹp bị tử lôi nuốt hết, lôi long nổ tung trên Đại Hắc Nữu, lập tức tán loạn.
Đám người Linh Mục Địch ra tay, tăng thêm tam vương, Phi Nghê và Mạch, kết giới tỏa ra ngăn cản lôi điện bạo phát.
– Ngả tiên sinh!
Mạch bi thống kêu thảm một tiếng, nhưng tiếng nổ của sấm sét lấn át tiếng kêu của hắn.
Sắc mặt đám người Thiên Chiếu Tử rất khó coi, không còn chút máu nào.
Dưới uy năng cường đại như thế, khả năng Ngả còn sống cực kỳ nhỏ bé.
Tâm thần Lý Vân Tiêu kích động, ý nghĩa của lần quyết đấu thuật đạo này đã vượt qua giá trị của nó, hoàn toàn là cực hạn của thuật luyện sư truy cầu thuật đạo.
Hắn lúc này mở to mắt, ánh mắt và thần thức của hắn muốn nhìn xuyên qua tử lôi, muốn biết sinh tử của Ngả.
Tâm thần thất thủ nên ngũ hành cự linh bắt đầu khó khống chế.
Siêu huyền không gian xoay tròn trên ba kiếm, bắt đầu sinh ra lực bài xích rất mạnh.
Tâm thần Lý Vân Tiêu run lên, lúc này Ngả sống chết không rõ, nếu mình luyện chế cũng thất bại thì ý nghĩa trận tỷ thí này không đáng tồn tại
Hắn thu liễm tâm thần, sắc mặt ngưng trọng lấy “Toàn Dương” ra, dung nhập vào trong siêu huyền không gian, năng lượng bạo phát dữ dội.
Vào lúc này đột nhiên kim quang không biết ở đâu sinh ra, trực tiếp bay vào trong không gian màu tím.
Một đạo, hai đạo, ba đạo…
Rất nhanh hơn mười đạo kim quang xuất hiện.
– Đây là…
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào thiên địa dị tượng, thần sắc kinh hãi.
Trên bầu trời kim quang đầy trời rót vào không gian màu tím.
– Pháp tắc hư quang!
Tất cả mọi người chấn động, ánh mắt rất rung động.
Ba Long hóa hai mắt thành màu vàng quan sát hào quang.
Lúc trước bên ngoài thành Hồng Nguyệt hắn từng cùng các cường giả liên thủ, thi triển mười hai đạo pháp tắc hư quang trấn áp Ma Chủ.
Lúc này pháp tắc hư quang tới mấy trăm đạo, hơn nữa còn xếp đặt có quy tắc, giống như còn kết thành trận pháp.
Đằng Quang cũng sợ hãi, nhìn quy tắc trận này liền chấn động kjông nhỏ.
Đây chính là thiên địa tự trận, trận pháp phù hợp với Thiên Đạo nhất!
Loong coong!
Mọi người nơi này còn không biết làm sao, mấy trăm đạo pháp tắc chấn động, không ngừng hóa thành kim quang lưu chuyển thành thực chất.
Hư quang chân hóa!
Ba Mộc kinh hãi, kinh hãi nói:
– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Tại sao lại dẫn pháp tắc chi liên xuất hiện?
Pháp tắc chi liên giăng đầy như mạng nhện, xuyên thấu lôi quang, dường như đang khóa chặt thứ gì đó.
Chỉ có thời điểm xuất hiện vật phẩm vượt qua thế giới, Thiên Đạo pháp tắc mới có thể tự hành ngưng kết thành gông xiềng, khóa vật đó lại trong hậu thế.
Mặc dù là Ba Mộc lúc toàn thịnh cũng chỉ có thể triệu hồi hư ảnh pháp tắc chi liên, mượn nhờ một phần năng lực của nó.
– Luyện chế, luyện chế, luyện chế… Thành công!!
Thiên Chiếu Tử kích động khó kiềm chế, nhịn không được cuồng hô to, nước mắt đầy mặt.
Cho dù Ngả giờ phút này thân vẫn, nhưng vật phẩm chịu tải chín đạo tử lôi đã luyện thành, nếu không tuyệt đối không có pháp tắc chi liên xuất hiện.
Khi Thiên Chiếu Tử hô to, rất nhiều người kích động rơi lệ, tràng diện sôi trào.
Một người có kiến thức về luyện chế, cuộc đời này không uổng. Hai chính là vì đặt cược đúng, phát tài.
Sắc mặt đám người Lam Nham Chủ trắng bệch, bắt đầu biến thành khó coi.
Mặc dù dám người Khúc Hồng Nhan tin tưởng vững chắc vào Lý Vân Tiêu cũng lay động.
Thân thể Đinh Linh Nhi run rẩy, tâm thần chìm vào đáy cốc.
– Khanh khách.
Cố Thanh Thanh cười run rẩy toàn thân, ánh mắt đảo qua người Đinh Linh Nhi, lướt qua Khúc Hồng Nhan, Thủy Tiên, cuối cùng nhìn lên người Lam Nham Chủ, giễu cợt nói:
– Thạch Vương đại nhân, lát nữa nên làm chó bò trên không trung thành Viêm Vũ đi. Chậc chậc, một cường giả Tạo Hóa Cảnh mang xích chó trên cổ, khẳng định nhìn rất đẹp đấy.
Sắc mặt Lam Nham Chủ âm trầm như sắt, khó coi đến cực điểm.
Hiển nhiên, pháp tắc chi liên vừa ra, không người nào cho rằng Lý Vân Tiêu sẽ thắng.
Mặc dù là Lý Vân Tiêu cũng ngây ngốc, dù sao xiềng xích màu vàng quá mức rung động tâm thần, ánh mắt biến thành hoảng hốt.
– Sao có thể như vậy được?
Đột nhiên Ba Mộc quát to một tiếng, hắn vô cùng hoảng sợ. Vận dụng chân thực chi nhãn nhìn thấy cảnh tượng khó tin..
Hai tay Ba Mộc bấm niệm pháp quyết, hai mắt hóa thành kim quang, trên bầu trời xuất hiện con mắt lớn.
Con mắt lớn này từ từ mở ra, quan sát pháp tắc chi liên bên dưới.
Trong hào quang màu vàng mông lung như hỗn độn sơ khai, có ngàn vạn hào quang ngưng tụ thành chữ.
– Ma ha cổ tự?
Nội tâm Ba Mộc sinh ra sóng lớn, văn tự trong kim quang trước nay chưa từng có, diễn sinh mà ra, cẩn thận phân biệt lại phát hiện không phải ma ha cổ tự.
– Không đúng! Đây không phải ma ha cổ tự, mà là văn tự quy tắc khác…
Ba Mộc triệt há hốc mồm, tâm thần cứng rắn cũng phải rung chuyển.
Ngả luyện hóa vạn vật quy tắc, lại còn sáng chế ra văn tự tương tự ma ha cổ tự.
Những văn tự này không giống nhau, mỗi chữ đều ẩn chứa lực lượng và quy tắc khác nhau.
Nhưng mà văn tự bị pháp tắc chi liên trói buộc, nó vô lực giãy dụa, không cách nào hiện thế.
Trên trán Ba Mộc đổ mồ hôi lạnh, nếu những văn tự này giống như ma ha cổ tự, lại diễn biến ra kinh văn, sẽ không còn là tử lôi hiện thế, mà là trực tiếp đánh nát nó ra.
Lúc đang cân nắc, trong kim quang trước mặt xuất hiện một thân ảnh.
– Ngả tiên sinh!
Mấy người đồng thời kinh hô, lập tức mừng như điên.
Bình luận