Con người là loài động vật rất kỳ quái. Khi tâm hồn ảo tưởng sẽ cảm thấy bi thương, bởi vì khát vọng cao xa kia không thể thành hiện thực. Nhưng đêm đó, lòng tôi không có một tia bi thương, chỉ cảm thấy chính mình đã chết. Tôi cười khan, nếu thời sơ trung đã tự sát chết đi, có lẽ cũng không phải trải qua hỉ nộ ái ố như bây giờ chăng?
Cuối cùng tôi không có dũng khí nói một từ với Vũ, xoay người ra khỏi phòng, thời khắc nhẹ nhàng đóng cửa lại, tôi ở bên ngoài rấm rức khóc, rồi lại khóc òa lên.
Tôi thường nói Lý Bình không biết yêu, trên thực tế tôi lại làm chuyện rập khuôn theo nhỏ. Nhỏ từng quỳ gối trước mặt tôi, hỏi tôi có thể làm lại từ đầu hay không. Tôi cũng từng quỳ trước mặt Vũ, xin nàng đừng lãnh đạm với tôi. Nhỏ từng cường hôn tôi, lại khóc nói hoàn toàn mất tôi, mà tôi cũng cường hôn Vũ, cũng đau thương cho trái tim đã chết, quay lưng rời đi, bỏ lại hình bóng thân thương mà tôi yêu thắm thiết trong lòng.
Gõ cửa phòng A Văn, nhỏ nhìn tôi sững sờ hồi lâu, hỏi:
“Hi, cậu làm sao vậy?”
“Tôi có việc gấp phải về nhà trước, ngày mai giúp tôi mang hành lý về nha!” Tôi vỗ vỗ vai nhỏ, không nhắn nhủ gì thêm. Đi rất xa, rất xa, tôi cảm giác A Văn vẫn còn đứng ở cửa phòng dõi theo tôi.
Buổi tối không có xe về, tôi chỉ lấy cớ mà thôi. Tôi nghĩ có lẽ A Văn cũng hiểu, tôi biết ơn nhỏ lúc ấy không ép hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì.
Đi tới bờ biển, đêm đó trăng sáng lắm, mặt biển nhuộm màu trắng bạc âm u. Tôi ngồi trên nền đất lạnh, nắm lên một vốc cát, nhìn chúng theo khe hở dần dần trôi đi……
Từng quấn quít đòi Vũ cùng nhau xem mặt trời mọc, mà đến khi tôi thật sự nhìn thấy sắc trắng của hừng đông, trong lòng lại không có một tia vui sướng.
Khi tôi bỏ về nhà, Vũ vẫn chưa trở lại. Lấy ra giấy bút, muốn viết vài câu cho Vũ. Nhìn tờ giấy trắng phau lâu thật lâu, cuối cùng tôi đề bút chậm rãi viết:
“Vũ, em biết không?
Chim cánh cụt nhìn như chậm hiểu, thật ra là con vật rất chung tình.
Khi con đực thương thầm con cái, nó sẽ tìm một viên đá đẹp nhất trong băng tuyết, ngậm đến trước mặt người yêu. Nếu tình cảm đến từ hai phía, chúng nó sẽ dắt tay nhau sống hết quãng đời còn lại.
Hi đã ở bờ biển tìm rất lâu, cuối cùng tìm được một viên đá gần như trong suốt……
Vũ, xin lỗi đã bất tri bất giác yêu em, yêu sự dịu dàng của em, yêu sự ngọt ngào của em. Hi nghĩ em nhất định là cô gái đẹp nhất trên thế gian này.
Vốn định cả đời lặng lẽ bảo vệ em, nhưng cuối cùng trái tim không ngủ yên này đã đem lời yêu nói ra.
Vũ, xin hãy tha thứ cho sự nông cạn của Hi.
Luôn thề sắt son sẽ cho em hạnh phúc, vậy mà đến hôm nay, mới giật mình tỉnh ngộ thì ra nước mắt của em toàn chảy vì một người như Hi.
Những giọt nước mắt ấy vốn không đáng chảy.
Chỉ xin em hãy tin rằng giọt lệ của em đã chảy vào tim Hi……
Đây là bài hát tiếng Anh Hi yêu thích nhất:
Some say love, it is a river, that drowns the tender reed.
Ai đó nói rằng tình yêu là một dòng sông, nơi những sậy lau mềm yếu đầm mình
Some say love, it is a razor, that leaves your soul to bleed.
Ai đó nói rằng tình yêu là một lưỡi dao sắc nhọn làm linh hồn em tươm máu.
Some say love, it is a hunger, an endless aching need.
Ai đó nói rằng tình yêu là dục vọng vô tận, cồn cào day dứt khôn nguôi.
I say love, it is a flower, and you its only seed.
Tôi bảo rằng tình yêu là một bông hoa và em chính là hạt giống duy nhất của nó.
It’s the heart afraid of breaking, that never learns to dance.
Đó là trái tim e tan vỡ không bao giờ học cách đập rộn ràng.
It’s the dream afraid of waking, that never takes the chance.
Đó là giấc mơ sợ thức tỉnh chẳng bao giờ có cơ hội được mơ.
It’s the one who won’t be taken, who cannot seem to give,
Đó là một người không cho đi sẽ không được nhận lại.
And the soul afraid of dying, that never learns to live.
Và linh hồn sợ hãi chết chóc không bao giờ học được cách sống còn.
When the night has been too lonely, and the road has been too long
Khi đêm về lại quá cô đơn và con đường thì trải dài bất tận.
And you think that love is only, for the lucky and the strong
Và em nghĩ tình yêu chỉ dành cho người mạnh mẽ và kẻ may mắn
Just remember in the winter, far beneath the bitter snow.
Chỉ cần nhớ trong mùa đông băng giá xa thẳm nơi tuyết dày lạnh buốt
Lies the seed that with the sun’s love, in the spring becomes the rose.”
Hạt giống ủ tình yêu của nắng trong mùa xuân nở rộ thành hoa hồng.
Khi tôi dọn xong hành lý, cất bước ra đi, một khắc kia tôi không kiềm được nước mắt.
Kéo hành lý, không mục đích băng qua ngã tư vừa quen vừa lạ. Không biết bắt đầu từ khi nào, trong trí nhớ của tôi, mỗi một góc đều có bóng hình của Vũ……
Quán cà phê ở lối rẽ, cùng Vũ thưởng thức Latte, tôi còn vỗ bàn, trêu chọc hỏi người phục vụ: “Cái bàn này có bán không? Tôi chấm rồi đó!”
Tiệm bánh ngọt cuối con đường cùng Vũ nếm Tiramisu, trong ngọt có đắng, trong đắng có ngọt, tôi còn nhớ.
Vòng xoay ngựa gỗ trong công viên, cùng Vũ bay lượn, không có ưu sầu, cùng nhau thổi bong bóng xà phòng đủ sắc màu dưới ánh mặt trời, nụ cười long lanh đến loá mắt, tôi cũng còn nhớ.
Lần đầu tiên vụng trộm hôn môi khi Vũ ngủ say, lòng phập phồng bất an, tôi cũng còn nhớ.
Trên chuyến tàu đến Lệ Giang, trong tiếng còi inh ỏi, quay nhìn Vũ bên cạnh, lớn tiếng hét: “HÀ VŨ, TÔI YÊU EM”.
Tất cả tôi vẫn còn nhớ.
Dàn stereo trong tiệm buôn nào đó chầm chậm vang lên tiếng ca não nề của A Tang:
“Thật ra tôi nên sớm hiểu ra rằng sự dịu dàng của em là một kiểu từ bi.
Nhưng sao tôi học hoài vẫn không thể biết, làm cách nào để thoát ra khỏi sự bủa vây của mảnh lưới tình yêu.
Thật ra tôi nên sớm từ biệt, sự dịu dàng và lòng từ bi của em. Nhưng mà tôi vẫn đắm chìm trong biên giới của sự đau khổ và vui sướng…
Sự từ bi dịu dàng của em làm tôi không biết làm thế nào đối mặt, cũng không thể cho tôi bất cứ sự an ủi nào, cũng không thể ngăn nổi dòng nước mắt của tôi.
Sự từ bi dịu dàng của em làm tôi không biết hối hận như thế nào, cũng không thể có bất cứ sự thay đổi nào, cũng không thể làm lành sự tan vỡ trong trái tim tôi.”
Tôi đứng trơ trọi trong biển người chen chúc, nghe bài hát , khóc không thành tiếng.
Vũ ơi, Hi đi đây. Cám ơn em đã cho tâm hồn cô đơn của Hi chút an ủi, vui sướng trong đêm dài thổn thức muốn tìm một ai trò chuyện.
Hi biết, đời này người có thể làm Hi rơi nước mắt không nhiều lắm.
Cho nên, cho nên, Hi nguyện ý trả giá sinh mạng của mình đổi lấy hạnh phúc cho em.
Cám ơn em từng vì Hi rơi nước mắt.
Vũ ơi, Hi đi đây, xin lỗi, Hi chỉ quen đối tốt với em, Hi chỉ quen sự bao dung của em, Hi chỉ quen quá mức làm càn, một mực đòi hỏi.
Xin lỗi đã bốc đồng muốn cùng em kiếp này bầu bạn.
Chỉ là, thân ái, muốn gọi em như thế, trọn đời……
————————— Phân dòng của Tử Tiện ——————————-
Bà xã đại nhân, hãy tin Hi chỉ một lòng với em, vĩnh viễn.
Hỉ nộ ái ố khi còn trẻ ghi khắc trong buồng tim bên trái, không bao giờ dám quên.
Em lo được lo mất thì giờ như nước, dung nhan già đi, sẽ đánh mất Hi.
Nhưng em đã quên, tình yêu của chúng ta sớm ở mấy năm này lắng đọng thăng hoa.
Hi muốn nói với em: Kiếp sau, kiếp sau sau nữa, tám đời, tám trăm đời, Hi chỉ cần em, chỉ biết đi theo bước chân em vào thế gian này.
Bất luận em là nam hay nữ, là xấu hay đẹp, là béo hay gầy, Hi chỉ nguyện bầu bạn cùng em.
Tác phẩm này tặng cho Vũ, người tôi yêu nhất.
Thân ái, Hi yêu em!
Chương 69
Xem giới thiệu truyện Vì Em Mà Sống
Bình luận